Lý Đại Bảo Vương gia trói dẫn về, cả Lý gia đều choáng váng. Mấy ngày nay ai cũng thấy Lý Đại Bảo ngày qua ngày ở nhà, còn lo tức phụ quản, mấy nữ nhân đắn dụ dỗ, ai ngờ cái chuyện .
Người Lý gia cũng chẳng buồn hỏi Lý Đại Bảo rốt cuộc là chuyện gì, chỉ vội vàng xin , nhà vẫn luôn coi Bàn Nha Nhi như tức phụ, nay xảy chuyện , ngày mai sẽ lập tức đón con bé về.
Phụ Bàn Nha Nhi chịu, chỉ con gái đây nhà các đuổi về, cả xóm giềng đều , bây giờ thể chuyện đón đón nữa, chỉ thể là đủ tam môi lục chứng, đường hoàng vẻ vang rước con gái về, những , sính lễ cũng thể thiếu, còn gấp đôi mới coi là thành ý.
Phụ Đại Bảo nổi tiếng là keo kiệt, thấy lời liền nhảy dựng lên, cũng may là nhịn nổi giận mặt Vương gia, đợi , đóng cửa liền mắng xối xả mặt Lý Đại Bảo: "Ngươi cái thằng vương bát đản là trời phái xuống hại ! Tức phụ đang yên đang lành thì ngủ, cứ đuổi chạy đến nhà ngủ trộm! Ngươi đây là nghiện trộm gian díu hả? Ngươi mất hết cả thể diện! Sính lễ gấp đôi, đầu bỏ gấp ba sính lễ để cưới về cho ngươi , bây giờ còn đòi gấp đôi nữa, cả đời của coi như công! Chỉ cho ngươi cưới tức phụ một hai cho vui thôi !"
Lý Đại Bảo quỳ đất, rụt cổ : "Phụ , con sai , dám nữa."
Phụ Đại Bảo đạp cho Lý Đại Bảo một phát vai, trợn mắt : "Ngươi còn dám , ngươi trực tiếp lấy d.a.o g.i.ế.c luôn ! Chuyện ngươi gây , tự mà giải quyết! Ta tiền cho ngươi phá!"
Lý Đại Bảo vội vàng quỳ xuống ôm lấy chân phụ , : "Phụ , con thật sự sai ! Chỉ thôi, đảm bảo nữa, nếu nữa phụ đánh gãy chân con luôn !"
Phụ Đại Bảo đạp một phát, đá Lý Đại Bảo ngã nhào, : "Cút! Không gì để thương lượng, ngươi tin ngay bây giờ lão tử đánh gãy chân ngươi ?"
Lý Đại Bảo thấy phụ như , gấp đến độ chạy nhanh đến quỳ rạp xuống mặt mẫu cầu cứu. Mẫu Đại Bảo nhíu mày giận dữ : "Đừng phụ ngươi giận ngươi, mẫu cũng sắp ngươi chọc tức c.h.ế.t , đang yên đang lành chịu mà cứ gây những chuyện ."
Mỗi bước mỗi xa
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/doi-vo-chong-tre/chuong-49.html.]
Lý Đại Bảo tự tát mặt hai cái, : "Là con đốn mạt! Là con đốn mạt!"
Mẫu Đại Bảo thương con, những lời mắng vốn cũng là cho phụ Đại Bảo , thấy tát mặt hai cái chút giả vờ, mặt đều đỏ lên, thương xót, liền kéo : "Thôi thôi, sai là ." Vừa mềm giọng khuyên phụ Đại Bảo: "Ông nó... con nó sai ..."
"Im miệng!" Phụ Đại Bảo quát, "Bà đừng xen , chính bà ngày thường chiều hư nó đấy, cho nó một bài học, cả đời hiểu chuyện đời!" Vừa mặt nặng mày nhẹ nhà.
Lý Đại Bảo gấp đến độ đến theo , mẫu cản , phụ đang giận, cũng đánh, từ từ, từ từ thôi.
Ông vốn nghĩ rằng con trai bắt tại trận giường, nếu thật sự thì con gái thiệt thòi, chuyện ầm ĩ lên, Vương gia sẽ thể gả con gái cho khác nữa. Bọn họ chỉ cần cố tình kéo dài, Vương gia bên chắc chắn sẽ sốt ruột, sính lễ gì đó còn thể ép xuống .
Chỉ là Lý Đại Bảo tâm tư tính toán chuyện , mặc kệ điều kiện gì, dù cũng đồng ý, chỉ sợ lúc nhanh chóng đón về, biến cố. Cho nên chỉ quỳ mặt phụ hai ngày, hết lời lẽ . Mẫu Đại Bảo và Lý Hà Hoa cũng cả ngày bên tai phụ Đại Bảo lải nhải khuyên ông nhanh chóng đón Bàn Nha Nhi về, cho xong chuyện .
Phụ Đại Bảo cuối cùng cũng chịu nổi cả nhà mềm mỏng cứng rắn, đành đau lòng móc tiền , đưa đủ sính lễ cho Vương gia.
Đêm ngày đón dâu, mẫu Bàn Nha Nhi kéo Bàn Nha Nhi chuyện, đưa cho Bàn Nha Nhi một cái hộp gỗ.
Bàn Nha Nhi mở xem, là đồ đáng giá.
Mẫu Bàn Nha Nhi : "Trong hộp là đồ cưới của con, đợi con qua đó, đưa cho bà mẫu của con."