Tất cả  công việc giờ đây cũng   xong. Lúc  cũng  là 5:00 chiều,  xin  quản lý nghỉ sớm,  đó  bên trong tắm rửa. Lúc  đang tắm thì bỗng   bước , đó  là ai khác mà chính là  Vũ. Điều  khiến  trở nên hoang mang,  vội đưa tay che cơ thể   mà : “Này,   đây để  gì ?”
 
Anh   chăm chăm  mà mỉm : “À   gì,  chỉ  tắm gấp, vì  mới  đây để tắm cùng. Với  hôm nay   việc bận,  tắm chung   ?”
 
  đến đây mà nghĩ đến cảnh lúc    tắm chung với một  đàn ông khác.  cũng chẳng hiểu tại   như . Thì  là bởi vì   bận nên mới  tắm chung với  khác ?
 
Suy cho cùng, chúng  tắm chung cũng   cả, nên   quyết định đồng ý cho   tắm cùng với . Chưa kịp lên tiếng  gì, thì    hỏi: “Này,  em  trả lời ? Bộ mắc cỡ khi tắm chung với  ? Chúng  tắm chung với  cũng    ?”
 
 trong sự ngại ngùng của bản     trả lời như thế nào,  đó cũng đồng ý: “À, nếu   tắm cùng thì tắm thôi,    cả!”
 
Vậy là  cũng bắt đầu cởi đồ ,  đó xả nước  tắm cùng với . Lúc   lên tiếng: “Em  thể lau lưng cho   ? Vì tay của   tới để lau ?”
 
 chỉ  thể trong sự bất lực mà đồng ý, vì      thế nào.  thật  trong lòng    phản kháng như cảm giác bên ngoài, mà cảm thấy vô cùng hào hứng và thích thú.
 
 đưa đôi bàn tay của  chạm  lưng  , cái cảm giác ấm nóng khiến  như c.h.ế.t mê. Nhìn cơ thể   thật quyến rũ, ngay lập tức   kiềm chế  bản , cứ thế bắt đầu cương lên.
 
Anh  lúc  đưa mắt  chăm chăm . Khi   mà thấy chuyện đó,   : “Này, em  gì mà để cương dữ ?”
 
 trong sự ngại ngùng của bản  ngay lập tức lên tiếng: “À,   gì  ạ...”
Tài
 
Thế là mặc kệ   đang  gì,  ngay lập tức xối nước một  nữa, mặc đồ  và bước  ngoài, trong sự thắc mắc của  : “Này, em tắm gì mà nhanh ? Nó cương lên thì   hết,  cũng thường   mà. Không tắm nữa ha?”
 
 với sự ngại ngùng ấp úng : “Dạ, em tắm như  là đủ ?”
 
Thế là ngay lập tức  rời  lên  phòng. Cái cảm giác ngại ngùng khiến   cúi đầu xuống đất.      khi đối mặt với   sẽ như thế nào, khi  đưa   cảnh hôm nay chứ?
 
Và tại      như ? Bởi vì bận  vì chuyện gì khác? Vẫn đang chìm trong những suy nghĩ của bản , thì   cũng  lên phòng.   dám   , chỉ  một bên bấm điện thoại, vờ như   gì hết. Giờ đây   :
 
“Này, nếu mà em  ăn thì ăn gần gần thôi,  thì sẽ lạc đó!”
 
 chỉ gật đầu, chẳng  gì thêm. Giờ đây  cũng  bắt đầu , khi chải chuốt  tóc của  và đeo đồng hồ. Điều  khiến  nhận  một điều: Chắc chắn là   đang   chơi với bạn gái, vì thế mới hấp tấp như . Chắc hẳn    hối hả từ nãy giờ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/don-phuong-chang-the-quen/chuong-3-tam-chung.html.]
 
Nghĩ đến đây,  thở phào, tự trách bản    nghĩ đến những chuyện đen tối như . Giờ đây,  trong căn phòng trống vắng, mang theo nỗi buồn vô vị.  chẳng    gì cả. Thế là  quyết định sẽ  xuống  để mua cơm về ăn,  ngủ một giấc để  sức.
 
 khi  định rời ,   một bóng  tiến đến. Đó là một  trai với khuôn mặt góc cạnh,   , ánh mắt  phần hút hồn. Cơ thể sáu múi,  gầy, nhưng  chăm chăm  :
 
“Này,  mới đến! Hôm nay   chơi cùng  ? Chứ ở đây cũng chán!”
 
 trong sự ngại ngùng của bản      gì, nhưng  cảm thấy nơi  quả thật chán, nên  quyết định đồng ý theo lời  : “Được,  đồng ý ạ!”
 
Nghe ,   nở một nụ ,  đó bắt đầu lấy quần áo  tắm. Trong khi đó,   ngừng suy nghĩ,   rốt cục   định đưa   . Liệu rằng  chuyện gì xảy   ? Thậm chí  trở nên bối rối, khi  lúc nãy từ chối   là  , vì  sợ  là  .
 
  lỡ đồng ý với   , thì  thể nào   cùng . Thế là  chờ đợi   tắm xong. Ngay lập tức,   cũng  bước lên.   cơ thể    tắm,  cực kỳ cuốn hút.
 
Lúc    lên tiếng: “Này,   gì ?”
 
, khuôn mặt đỏ bừng ngại ngùng, đáp: “À,   gì  mà. Mà lát nữa chúng   chơi ở  ?”
 
“Ừ,  sẽ dẫn   ăn vài món đặc sản ở đây. Chắc chắn  sẽ thích mê cho coi. Hơn hết, ở đây còn  những quán bar nữa, chúng   đó quẩy. Cậu từng  chơi ở quán bar ?”
 
 trong sự ngại ngùng chỉ  trừ  trả lời: “Ừ,  bao giờ . Mình chỉ coi  tivi thôi. Mình    , vì   thích nơi đông .”
 
“Ừ   ? Ở nhà lúc đó sẽ buồn lắm, vì ai cũng đều  cả. Cậu  cùng   chơi vui, để  cảm giác ở quán bar như thế nào!”
 
 trong sự bối rối chẳng    gì.   cũng quyết định  theo  , để trải nghiệm cảm giác ở quán bar như thế nào.
 
Thế là   đưa  xuống  xe. Ngay lập tức  cũng  leo lên chiếc xe đó,  đằng  ôm chầm lấy  . Lúc    hỏi: “Bộ  sợ té  gì mà ôm chặt dữ ?”
 
 ngay lập tức thục tay  bảo: “À, chẳng qua đây là thói quen thôi. Nếu  thích,   ôm nữa!”
 
Khi  đến đây,   liền nắm lấy hai tay của ,  đó đưa qua eo cho  ôm mà : “Này, ai mà  thích   khác ôm chứ? Thôi ôm chặt ,  lắc nữa, té  cũng  chịu trách nhiệm !”
 
Nghe ,  chỉ  thể  mà thôi. Sau đó   ngay lập tức phóng xe nhanh như bay. Điều  khiến  trở nên vô cùng hoang mang.