Dọn sạch kho của kẻ thù, nằm ngửa thắng lớn trên đường lưu đày - Chương 117:: Họ Không Phải Vị Hôn Phu Thê

Cập nhật lúc: 2025-10-28 13:56:09
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Hai ôm lấy , mặt Cố Lạc Cẩm lập tức đỏ bừng, vội vàng lắp bắp giải thích, “Ta, sợ nàng ngã, nên mới...”

 

Mặc dù , nhưng mặt đỏ ửng đến mức thể rỉ máu, mà bàn tay lớn đang ôm eo nàng vẫn buông .

 

Mộc Nhiễm Thanh ý , cũng tức giận, nếu tay thì lẽ nàng té ngã, còn va khác. Chợ đông chen chúc, chừng sẽ xảy sự cố giẫm đạp.

 

“Đa tạ tay giúp đỡ.” Mộc Nhiễm Thanh kéo giãn một chút cách cũng , quá đông, hai dán quá sát, thở phả .

 

Nhìn gương mặt tuấn tú phóng đại mắt, vốn dĩ Mộc Nhiễm Thanh gì khác lạ, nhưng gương mặt đỏ bừng của Cố Lạc Cẩm cho tim đập nhanh hơn, “Vừa nãy đẩy , nhất thời để ý nên vững.”

 

Mộc Nhiễm Thanh đầu tìm, hai đứa trẻ biến mất .

 

Cố Lạc Cẩm về phía , Mộc Nhiễm Thanh, lúc mới nhớ tay vẫn đang ôm nàng, vội vàng buông như điện giật, “Đi, thôi.”

 

Lần Cố Lạc Cẩm còn lo mở đường phía nữa, một tay cầm đồ, một tay nắm lấy ống tay áo của Mộc Nhiễm Thanh, bảo vệ nàng về phía .

 

Mộc Nhiễm Thanh bàn tay lớn đang nắm lấy , cùng với vẻ mặt căng thẳng ngượng ngùng của Cố Lạc Cẩm nãy, khỏi cảm thấy buồn .

 

Người đàn ông đại lượng thì đôi khi nhỏ nhen, nghĩ thoáng thì đôi khi cổ hủ.

 

Mộc Nhiễm Thanh cứ để mặc dắt , bảo vệ về phía .

 

Đi qua đoạn đường , phía thoáng đãng hơn một chút, Cố Lạc Cẩm mới buông Mộc Nhiễm Thanh , hai thẳng tiến đến hàng thịt heo.

 

Họ đến muộn, mỡ heo, thịt ba chỉ và xương ống lớn đều mua hết , một cặp xương ống lớn chỉ hai văn tiền, dễ bán.

 

Ông chủ mài con d.a.o thái thịt đá mài một cái, “Đại ca, giờ chỉ còn thịt nạc, sườn, hai cái đầu heo, chân heo và hai bộ lòng heo, hai vị mua gì?”

 

Cố Lạc Cẩm về phía Mộc Nhiễm Thanh.

 

Mộc Nhiễm Thanh lật xem đầu heo và chân heo, “Hai cái đầu heo và chân heo lấy, hai bộ lòng heo cũng lấy luôn.”

 

Sườn và thịt nạc đều , nhà đông , Mộc Nhiễm Thanh lấy hết, ăn hết thì ướp muối phơi thành thịt hun khói.

 

Ông chủ thấy mối ăn lớn, bán xong là thể về , lập tức cân đồ cho Mộc Nhiễm Thanh, cuối cùng còn tặng hai cái đuôi heo cho nàng.

 

Thấy trong tay Cố Lạc Cẩm chỉ một bao tải, ông chủ hào phóng lấy thêm một bao tải nữa, chia lòng heo đựng.

 

Mộc Nhiễm Thanh lấy bạc , Cố Lạc Cẩm trả tiền xong , đưa giỏ cho nàng, xách hai bao tải, “Đi thôi, mua những thứ khác.”

 

Người , Mộc Nhiễm Thanh bỏ bạc gian, vội vàng đuổi theo.

 

Có một nông dân bán bí đao, bí đỏ, Mộc Nhiễm Thanh mua mấy quả mang về, nhà đông , một quả bí đao một bữa ăn hết.

 

Bí đỏ nấu cháo cũng ngon, còn thể hấp bánh bí đỏ.

 

Khoai lang, cải trắng và các loại củ cải đều mua một ít, mùa đông rau tươi, mua mấy bao tải cất hầm mà ăn dần.

 

Còn bán hồ lô khô, rau khô và đậu que khô, Mộc Nhiễm Thanh đều mua từng bao tải một, trong nhà lương thực rau củ thì lo lắng gì.

 

Cố Lạc Cẩm vai trái vác hai bao tải củ cải cải trắng, vai vác bí đao và bí đỏ, nào còn hình ảnh một công tử phong lưu nho nhã nữa.

 

“Thanh Thanh, nàng đưa túi thịt heo cho , một tay đỡ, tay cầm.” Cố Lạc Cẩm vững vàng, sợ Mộc Nhiễm Thanh mệt, cầm thêm vài thứ nữa.

 

Mộc Nhiễm Thanh mỗi tay xách một túi, một chút cũng thấy nặng, “Đi thôi, chút đồ xách nổi.”

 

Đi qua con phố , là đến chỗ giữ ngựa, đặt đồ lên lưng ngựa.

 

Cố Lạc Cẩm nhất định lấy cái bao tải đựng đầu heo , để Mộc Nhiễm Thanh cầm rau khô và lòng heo, phía nhanh như bay, Mộc Nhiễm Thanh nhanh chân theo .

 

Đến nơi, Cố Lạc Cẩm tiên đặt từng món đồ của xuống, đó vội vàng đến nhận đồ trong tay Mộc Nhiễm Thanh, đặt đồ lên lưng ngựa buộc chặt .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/don-sach-kho-cua-ke-thu-nam-ngua-thang-lon-tren-duong-luu-day/chuong-117-ho-khong-phai-vi-hon-phu-the.html.]

 

Mộc Nhiễm Thanh thấy cổ dính một chút bùn, lấy khăn tay , “Cổ vết bùn, mau lau .”

 

Cố Lạc Cẩm đưa tay sờ, “Chỗ ? Chỗ ?”

 

Sờ hai đều trúng chỗ, Mộc Nhiễm Thanh dứt khoát bước tới, lấy khăn tay lau cho , “Ở đây .”

 

Mộc Nhiễm Thanh cẩn thận lau vết bùn cổ . Lau xong một bên, nàng phát hiện tai còn dính ít nữa, "Chắc chắn là bao tải bùn, cọ ."

 

"Chắc là ." Cố Lạc Cẩm chăm chú Mộc Nhiễm Thanh, trong lòng nóng như lửa đốt, dịu dàng ngắm nàng, chỉ hận thể như cả đời.

 

Mấy bà cô, thím ngang qua, thấy hai như , tủm tỉm trêu ghẹo, "Ôi chao, xem hai trẻ , tình cảm ghê."

 

"Chắc chắn là một đôi cưới, đang lúc yêu ."

 

"Thật hâm mộ quá, tuổi trẻ thật ."

 

Mặt Cố Lạc Cẩm lập tức đỏ bừng, định tiến lên giải thích với mấy bà cô, thím rằng bọn họ cưới. thấy đúng, nãy mật như , bọn họ rốt cuộc là quan hệ gì đây?

 

Mộc Nhiễm Thanh bình thản cất khăn tay, "Chàng ngốc , giải thích gì, chúng quen họ, cần thiết. Đi thôi, mau về."

 

Kỳ thực trong lòng Mộc Nhiễm Thanh bình thản đến thế, nãy nàng chỉ lo lau sạch vết bùn cổ Cố Lạc Cẩm, cũng nghĩ nhiều.

 

Quên mất đây là xã hội phong kiến, dù cho phong tục ven biển chất phác, nhưng hành động quá mức mật, khiến hiểu lầm là chuyện đỗi bình thường.

 

Nhìn Cố Lạc Cẩm thẹn thùng như , nàng tự hỏi liệu nhầm lẫn giới tính của .

 

Cố Lạc Cẩm trong lòng mừng rỡ, Thanh Thanh cần giải thích, chẳng lẽ là nàng bài xích khác như , trong lòng nàng vẫn .

 

Hai dắt ngựa rời khỏi chợ một quãng xa, mới leo lên lưng ngựa.

 

Lúc ngang qua mấy cây mộc tử, Cố Lạc Cẩm , "Thanh Thanh, nàng nghỉ ngơi bên cạnh lát , leo lên cây hái hết xuống."

 

"Cùng ." Có mấy cây liền, một hái đến bao giờ chứ.

 

Mộc Nhiễm Thanh xuống lưng ngựa, "Dỡ đồ xuống , cho ngựa nghỉ ngơi lát, chúng cùng hái về sớm."

Mèo con Kute

 

"Cũng ."

 

Hai mỗi trèo lên một cây, cầm túi vải đựng mộc tử.

 

Mộc Nhiễm Thanh hái từng trái một, bỏ sót bất kỳ trái nào, chẳng mấy chốc túi vải đầy ắp, mộc tử cây cũng hái sạch.

 

Tiếp đó thì dùng giỏ đựng, cuối cùng thật sự đựng hết, Cố Lạc Cẩm bèn cởi áo khoác ngoài để đựng mộc tử.

 

Hái xong hết thảy, tốn hơn một canh giờ, nông dân và tiểu thương bán hàng ở chợ đều dọn dẹp đồ đạc về.

 

Đợi hai về đến nhà, bữa trưa chuẩn xong, chỉ chờ bọn họ.

 

Mộc Khánh Minh thấy đồ trong giỏ, "Thanh Thanh , mấy thứ con mua đó ?"

 

"Cha, chuyện gì ?"

 

"Mấy thứ cần mua, đảo của chúng một vạt ở trong khe núi, từ tới, mọc thành một vạt lớn."

 

Mộc Khánh Minh , "Bây giờ lá rụng , chứ đến mùa thu lá đỏ như lửa , khắp cả khe núi, vô cùng."

 

Mộc Nhiễm Thanh mừng rỡ khôn xiết, "Cha, đây là con và Tam công tử hái đường, con đang lo đồ đạc quá ít đây. Cha giải quyết vấn đề lớn cho con , ăn cơm xong cha dẫn con xem nhé, con cần những hạt giống công dụng lớn."

 

Không ngờ vô tình giúp con gái một việc, Mộc Khánh Minh mặt mày hớn hở, "Được, ăn cơm xong cha dẫn con ."

 

 

Loading...