Dọn sạch kho của kẻ thù, nằm ngửa thắng lớn trên đường lưu đày - Chương 12: --- Thủ đoạn của Mộc Nhiễm Thanh?

Cập nhật lúc: 2025-10-28 13:54:11
Lượt xem: 38

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Sương mù dày đặc che khuất đường phía , tốc độ di chuyển quá chậm, đến giữa trưa mà mới hai mươi dặm đường.

 

Chờ đến khi sương mù tan bớt, bầu trời âm u như đang nín một trận mưa lớn.

 

Hác đội trưởng thấy dù thúc giục thế nào thì tối nay vẫn thể đến dịch quán kế tiếp, bèn giơ tay , “Xem trời sắp đổ mưa , chúng hãy tăng tốc tiếp, mau tìm một nơi thích hợp để tránh mưa.”

 

Mưa thu lạnh giá, nếu cảm lạnh sẽ ảnh hưởng đến lộ trình của đoàn.

 

Người nhà họ Mộc và họ Cố mã xa, đói thì Mộc Nhiễm Thanh lấy điểm tâm cho lót , các sai dịch cũng chia một miếng.

 

Chỉ năm tên ác hán , mệt đói khát. Trước đó giáo huấn, giờ cũng dám càn, chỉ lảo đảo, lê lết theo phía .

 

Trong lòng oán thán ngập trời, căm ghét tất cả , năm tên đó thầm nguyền rủa trong bụng, dựa cái hận mà bước tiếp.

 

Mộc Nhiễm Thanh buông rèm xe, khỏi mã xa, bên cạnh Mộc Khánh Minh, “Cha, năm kẻ đó lai lịch thế nào, cùng từ một nhà lao với cha ?”

 

“Không , các sai dịch chúng từ nhà lao của Đại Lý Tự, đưa Tây Sơn đào than.”

 

Mộc Khánh Minh trải qua nhiều chuyện như , năm kẻ đó kỳ lạ, “E là vấn đề, con hãy tránh xa chúng một chút.”

 

Hai cha con trao đổi ánh mắt, liền hiểu rõ. Năm kẻ đó chắc chắn là do kẻ thù đội trời chung của nhà họ Cố cố ý thả từ nhà lao.

 

Cố tình đặt vài con sói dữ bên cạnh nhà họ Cố, dù gây tổn hại thực chất, cũng đủ khiến bọn họ ngày ngày nơm nớp lo sợ.

 

Mộc Nhiễm Thanh tức giận đ.ấ.m một cái tấm ván gỗ, “Thật quá đáng!”

 

Nàng động tác cắt cổ, “Cha, tối nay chúng giải quyết bọn chúng .”

 

“Giải quyết thì chắc chắn , nhưng bây giờ.”

 

Mộc Khánh Minh đặt tay con gái xuống, “Con gái nhà đoan trang một chút, mới khác yêu thích, đặc biệt là đám thư sinh thường thích những cô nương hiền lành, dịu dàng.”

 

Mộc Khánh Minh hất cằm về phía mã xa bên cạnh, “Con đuổi theo chủ yếu là vì Cố tam công tử ?”

 

Không đợi Mộc Nhiễm Thanh phản bác, Mộc Khánh Minh đột nhiên hạ giọng, “Dù giờ nó cũng hủy hôn , nếu con gạo sống nấu thành cơm chín, cha sẽ giúp con. Con cứ yên tâm, nó dám chịu trách nhiệm .”

 

Mộc Nhiễm Thanh kinh ngạc, ngờ một cha như , thảo nào nguyên chủ ngày ngày tơ tưởng chuyện leo giường, hóa là do cha dạy dỗ .

 

“Cái thích hợp lắm, chúng vẫn nên dùng lý lẽ thuyết phục, dùng tình cảm cảm hóa thì hơn.”

 

Mộc Nhiễm Thanh vô cùng tự tin, “Cha cứ yên tâm, với mị lực của con gái cha, sang năm Cố tam công tử sẽ hành lễ gọi cha là nhạc phụ .”

 

Mộc Khánh Minh sảng khoái, “Không tồi, đúng là con gái của Mộc Khánh Minh , phong thái như năm xưa.”

 

Mộc Nhiễm Thanh gật đầu thật mạnh. Đừng thấy Mộc Khánh Minh bây giờ tuổi cao, vẻ luộm thuộm, nếu ăn diện tử tế, cũng là một vị đại hiệp hào sảng, nghĩa khí ngút trời.

 

Mộc Khánh Minh đắp chiếc chăn mỏng cho con gái, đau lòng , “Thanh Thanh , cha để con chịu khổ .”

 

Nếu cha cứ khăng khăng theo nhà họ Cố lưu đày, con gái sẽ chịu những khổ cực .

 

“Chúng một nhà, cha và ca ca ở , Thanh Thanh ở đó.” Kiếp nàng là cô nhi, kiếp may mắn lắm mới gia đình đầy yêu thương như , Mộc Nhiễm Thanh trân trọng thật , cùng họ đồng cam cộng khổ.

 

“Đứa ngốc .” Mộc Khánh Minh cảm khái vỗ vỗ vai con gái, “Vẫn là câu đó, nguy hiểm cần con xông pha tuyến đầu, cha và ca ca của con ở đây .”

 

Mộc Nhiễm Thanh gật đầu, “Cha, con nhớ , con ngốc, xông pha, chỉ tìm cơ hội tay thôi.”

 

“Vậy thì đúng .”

 

Cố Lạc Cẩm bên cạnh trọn cuộc đối thoại của hai cha con. Chàng sớm , Mộc Nhiễm Thanh dám leo giường, chắc chắn cha con nhà họ Mộc ngầm cho phép.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/don-sach-kho-cua-ke-thu-nam-ngua-thang-lon-tren-duong-luu-day/chuong-12-thu-doan-cua-moc-nhiem-thanh.html.]

 

Thật là nha đầu thối, quả nhiên từ bỏ ý định với , còn khoác lác, bảo sang năm gọi Mộc thúc là nhạc phụ, quá đỗi tự tin .

 

Chàng xem, ngoài chuyện leo giường gạo sống nấu thành cơm chín , Mộc Nhiễm Thanh còn thể dùng thủ đoạn gì để khuất phục . Đến lúc đó sẽ tùy cơ ứng biến, để nàng uổng công phí sức.

 

Nghĩ đến đây, Cố Lạc Cẩm lộ nụ đắc ý, trong lòng còn chút mong chờ thủ đoạn của Mộc Nhiễm Thanh.

 

Chưa một dặm đường, trời đổ mưa lất phất, chốc lát mưa càng lúc càng lớn. Ai nấy đều khoác toa y đội đẩu lạp, chỉ năm tên ác hán ướt sũng từ đầu đến chân.

 

Vạn hạnh , Hác đội trưởng nhanh tìm thấy một nơi thể trú mưa, cách quan đạo xa một sơn động đủ chứa sáu bảy chiếc mã xa. Sơn động mở hình chữ bát, trông khá thoáng đãng.

 

Đoàn tăng tốc vội vã chạy về phía sơn động.

 

Vừa đến sơn động, “ào” một tiếng, mưa như trút nước liền đổ xuống, mang theo từng cơn gió lạnh. Năm tên ác hán lạnh đến run cầm cập, vội vàng tìm một chỗ , năm chen chúc co ro thành một cục.

 

Mã xa dừng , Mộc Nhiễm Thanh đỡ lão phu nhân Cố xuống xe, những khác cũng từ mã xa bước xuống.

 

Mộc Thanh Thành, Tăng quản gia và Tiểu Lục tháo mã xa, để ngựa sang một bên uống nước, ăn cỏ.

 

Hác đội trưởng sợ nhà họ Cố bỏ trốn, sai canh chừng năm tên ác hán, dẫn hai sai dịch xung quanh kiểm tra, loại bỏ nguy hiểm.

 

Ba em Cố Lạc Cẩm khiêng những chiếc ghế và ghế dài treo ở xe xuống, đặt cho lão phu nhân Cố và Trần Mỹ Kiều cùng các vị nữ quyến khác nghỉ ngơi.

 

Lát nữa nấu cơm, Cố Lạc Cẩm cùng Lương Bình tự giác sang một bên nhặt củi khô. Hầu hết đều nước mưa ướt, củi khô còn nhiều, thậm chí đủ cho một bữa ăn.

Mèo con Kute

 

Lúc ngang qua Mộc Nhiễm Thanh, Cố Lạc Cẩm chỉ liếc nàng một cái, trong tay liền thêm một đào hang, đào hang đặt một chiếc đại thiết oa.

 

“Nhìn gì mà , ăn cơm thì cùng !” Mộc Nhiễm Thanh từ mã xa lấy đào quán, “Đi, tìm một chỗ bằng phẳng dựng bếp lên.”

 

Cố Lạc Cẩm ôm đào hang về phía . Thứ nặng như , Mộc Nhiễm Thanh sức lực lớn đến cỡ nào mà cầm như chơi .

 

Chàng nghi hoặc nghĩ, lẽ nào đây chính là một trong những thủ đoạn để nàng 'thu phục' ?

 

Bất kể Cố Lạc Cẩm nghĩ gì, Mộc Nhiễm Thanh chỉ là thuận tay mà thôi, hệt như nàng , ăn cơm thì cùng , việc gì nên thì .

 

Cố Hoằng Nghị và Cố Hồng Nho giúp Cố Lạc Cẩm đặt đào hang xuống. Sau đó, hai cầm thùng nước, khoác áo choàng và toa y lên thượng nguồn suối nhỏ lấy nước.

 

Lưu Nguyệt Nga và Kiều Uyển Ngọc vội vàng đến giúp đỡ. Cố Nhất Minh giúp tam thúc nhóm lửa, cả đại gia đình đều cùng bận rộn.

 

Lửa nhóm lên, năm tên ác bá liền dậy xúm gần, định sưởi ấm. Mộc Khánh Minh hai tay khoanh ngực, sững mặt bọn chúng, lập tức khiến bọn chúng ngoan ngoãn xuống, co rúm đầu như chim cút.

 

Mộc Nhiễm Thanh liếc mắt qua, nàng năm tên chỉ đang xem xét thời thế, tạm thời ngoan ngoãn, hễ cơ hội sẽ lập tức phản công.

 

Thu ánh mắt, Mộc Nhiễm Thanh lấy một tảng thịt ba chỉ và một cây cải thảo, “Đại tẩu, Nhị tẩu, trưa nay chúng ăn một bữa thật ngon, gói sủi cảo , canh thịt ăn ấm bụng.”

 

“Được.”

 

Lưu Nguyệt Nga và Kiều Uyển Ngọc rửa rau, cắt rau, nhưng nhào bột, mà Mộc Nhiễm Thanh cũng , Hồng Đậu thì càng .

 

Bốn trân trân, định đổi món khác thì Thường ma ma tới, “Lão nô thì , cứ giao cho lão nô .”

 

Không lâu , trong sơn động truyền tiếng băm thịt ‘đùng đùng đùng’.

 

Sắp gói sủi cảo, Thường ma ma và Cố lão phu nhân cán vỏ, các nữ quyến đều xúm gói sủi cảo. Cảnh tượng thế , khi ở kinh thành từng xuất hiện.

 

Bọn họ từng nghĩ tới, ngày vây quần giữa chốn hoang vu gói sủi cảo cùng , càng ngờ đường lưu đày thể ăn sủi cảo nhân thịt.

 

Tất cả những điều đều cảm tạ Mộc Nhiễm Thanh, nhà họ Cố Mộc Nhiễm Thanh bằng ánh mắt ơn thương yêu.

 

 

Loading...