Dọn sạch kho của kẻ thù, nằm ngửa thắng lớn trên đường lưu đày - Chương 132:: Bước vào Thành Thân Vương phủ ---

Cập nhật lúc: 2025-10-28 13:56:25
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Phủ của Thành Thân Vương, đương nhiên là nơi tráng lệ nhất Doanh Châu phủ, đình đài lầu gác, chạm rồng vẽ phượng.

 

Họ cơ hội ngắm Thành Thân Vương phủ. Lai Tổng Quản bảo dẫn họ đến khu đất trống bên : “Nhanh chóng dựng sân khấu lên, các vị khách khác lượt đến .”

 

Cử trông coi kịch ban, Lai Tổng Quản vội vã bẩm báo tình hình bên với Thành Thân Vương.

 

Thời gian cấp bách, Mộc Nhiễm Thanh và Cố Lạc Cẩm rảnh mà ngó đông ngó tây, vội vàng giúp dựng sân khấu.

 

Sân khấu của bọn họ hình loa kèn. Sau khi Mộc Nhiễm Thanh cẩn thận thiết kế, âm thanh chuyện sân khấu thể khuếch đại lên vài .

 

Mỗi thanh gỗ đều do cùng chế tác tỉ mỉ, giống như xếp hình , nhanh dựng thành sân khấu, kín kẽ kẽ hở, vững vàng chắc chắn.

 

Mọi đồng lòng hiệp sức, nhanh dựng xong sân khấu, gương bắt đầu dặm phấn.

 

Hạ nhân vương phủ bắt đầu bày biện bàn ghế. Bên ngoài trời lạnh giá, mỗi bàn đều đặt một chậu than đang cháy. Vị trí của Vương gia và Vương phi ở hàng đầu, bên trái là quan viên Doanh Châu Thành và Đông Doanh võ sĩ, bên là các cơ của Thành Thân Vương.

 

“Ha ha ha, Vương đại nhân đùa . Một vui bằng cùng vui.”

 

Mọi vây quanh Thành Thân Vương về phía . Thành Thân Vương tâm trạng , vui vẻ: “Bản vương kịch của Kỷ Nguyên Kịch Ban tồi, liền mời họ đến biểu diễn, cùng các vị đại nhân thưởng thức.”

 

“Đa tạ Vương gia.”

 

“Chúng hạ quan cũng từng danh, nhưng gần đây công vụ bận rộn, kịp xem. Không ngờ Vương gia thương xót các hạ quan, thượng quan như Vương gia là vinh hạnh của chúng hạ quan.”

 

Các quan viên vây quanh, xu nịnh tâng bốc, những lời khiến Thành Thân Vương vui lòng. Thành Thân Vương ha ha lớn, xem hôm nay tâm trạng quả thực .

 

Một đường đến sân khấu. Thành Thân Vương thấy sân khấu dựng xong, : “Hiệu suất khá cao, chuẩn xong . Đi gọi Vương phi và các nàng đến đây .”

 

Mộc Nhiễm Thanh màn che Thành Thân Vương. Phải rằng Thành Thân Vương là một mỹ nam tử, tiếc cho tấm da mặt , là một kẻ biến thái.

 

Nam nhân thể dã tâm. Là hoàng tử của hoàng thất, nếu ngươi vươn lên thì sẽ chèn ép. Ngươi vươn lên thì , nhưng đừng hại bá tánh, đừng cấu kết với Đông Doanh nhân và hải tặc, sát hại bách tính vô tội.

 

Lại đến khuôn mặt và dáng của Thành Thân Vương, liền cảm thấy vô cùng chán ghét, đáng hận.

 

Rất nhanh, Thành Thân Vương phi dẫn theo một đám cơ đến. Cứ ngỡ chỉ vài , nào ngờ là một đoàn, từ béo tròn yến gầy đều đủ cả, thậm chí còn cả nữ tử ngoại bang mắt xanh tóc vàng.

 

Từng châu ngọc leng keng, trang dung tinh xảo, yểu điệu thướt tha theo Vương phi bước đến.

 

Mộc Nhiễm Thanh đến đờ cả mắt. Nhiều mỹ nữ như , chỉ nam nhân thích ngắm, mà nàng là nữ nhân cũng thích a.

 

Nhìn xem, những Đông Doanh võ sĩ ở nơi Thành Thân Vương thấy, cũng đến đờ cả mắt.

 

Chẳng trách đặc biệt chừa một nửa chỗ . Cơ của Thành Thân Vương quả thật đông đảo a, chắc là những đến đây đều sủng ái, còn những sủng thì ngoan ngoãn ở hậu viện, thể mặt.

 

Một tràng tiếng thỉnh an dịu dàng, thấy cả thư thái.

 

Mộc Nhiễm Thanh chạm nhẹ Cố Lạc Cẩm: “Ta thật sự hâm mộ các nam nhân các ngươi, tiền quyền, vợ , hưởng phúc tề nhân.”

 

Cố Lạc Cẩm lập tức : “Thanh Thanh nàng cứ yên tâm, cần nhiều như , cưới một vợ là đủ .”

 

“Phải chứ. Người gả cho ngươi, ngươi nên một lòng một với nàng.” Mộc Nhiễm Thanh vỗ vỗ cánh tay Cố Lạc Cẩm: “Khi nào ngươi thành , nhất định sẽ đến uống rượu mừng.”

 

Cố Lạc Cẩm , nàng còn thành với ai.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/don-sach-kho-cua-ke-thu-nam-ngua-thang-lon-tren-duong-luu-day/chuong-132-buoc-vao-thanh-than-vuong-phu.html.]

Mộc Nhiễm Thanh lườm một cái: “Cười ngốc nghếch gì đó, sáng nay ăn cơm nhiều quá, nghẹn tâm thành ngốc ?”

 

“Đừng nữa, sắp ngoài hành lễ .” Cố Lạc Cẩm chỉ về phía . Thành Thân Vương dẫn xuống, Cố Bang Bình dẫn các diễn viên ngoài hành lễ.

 

Hai cuối cùng, theo ngoài, hành lễ quỳ bái.

 

Thành Thân Vương liếc mắt một cái, : “Bình . Biểu diễn thật , diễn , khiến bản vương và các vị đại nhân hài lòng, sẽ thưởng.”

 

“Tạ ơn Vương gia Vương phi, tạ ơn các vị đại nhân.”

 

Cố Bang Bình vẫn chút căng thẳng, sợ trong nhận . Sau khi dậy, vội vàng dẫn các diễn viên hậu trường, chuẩn bắt đầu.

 

Màn che kéo , tiếng nhạc vang lên, Tôn Hầu Tử đời bên bờ biển......

 

Dưới đài, Thành Thân Vương cùng những khác xem say sưa. Có xem qua một , nhưng vẫn thu hút. Phía vang lên tiếng hò reo tán thưởng ngớt, còn những cơ miệng ngừng kêu lên “tiểu hầu tử đáng yêu quá” vân vân.

 

Sau khi màn thứ hai bắt đầu, Mộc Nhiễm Thanh lấy cớ như xí, để thăm dò bố cục Thành Thân Vương phủ.

 

Có nha và bà lão dẫn Mộc Nhiễm Thanh đến nhà xí. Dọc đường ngừng nhắc nhở nàng ngó đông ngó tây, hai từng bước theo sát, chỉ sợ Mộc Nhiễm Thanh sẽ chuyện bất lợi cho vương phủ.

 

Mộc Nhiễm Thanh lạnh. Nàng việc căn bản cần tự tay.

 

Sau khi nàng nhà xí, khỏi cảm thán, nhà xí của vương phủ khá sạch sẽ.

 

Nha và bà lão dựng tai lắng xem bên diễn đến đoạn nào , theo nhà xí. Mộc Nhiễm Thanh lợi dụng thời gian , dùng tinh thần lực tra xét ngóc ngách trong vương phủ một lượt.

 

Rất nhanh, địa hình và sự bố trí binh lực của Thành Thân Vương phủ, tất cả đều thăm dò rõ ràng. Xung quanh vương phủ cao thủ tiềm phục, khí tức vô cùng yếu ớt. May mắn tinh thần lực của Mộc Nhiễm Thanh hiện tại mạnh, những cao thủ đều lượt nàng tìm .

 

Trở sân khấu, Mộc Nhiễm Thanh đưa cho Cố Lạc Cẩm một ánh mắt (ám chỉ): “Địa hình vương phủ thăm dò rõ ràng , về sẽ vẽ cho các ngươi.”

 

Cố Lạc Cẩm năng lực của Mộc Nhiễm Thanh, gật đầu, dặn nàng cẩn thận một chút, chú ý an .

 

Hai buổi biểu diễn buổi sáng kết thúc. Vương phủ chuẩn thức ăn, một món mặn, một món chay, một món canh, cơm đủ no, đãi ngộ đối với kịch ban cũng tệ.

Mèo con Kute

 

Thành Thân Vương khoản đãi các quan viên và Đông Doanh võ sĩ. Kịch ban thể nhân cơ hội nghỉ ngơi một lát, nhưng phạm vi hoạt động chỉ giới hạn ở phía sân khấu, tùy tiện .

 

Mộc Thanh Thành ghế nhỏ giọng : “Vương phủ quả nhiên phòng vệ nghiêm ngặt, hai bước một trạm gác, ba bước một trạm tuần. Nha , bà lão và tiểu tư đều cảnh giác cao độ. Các ngươi xem, theo dõi sát đến mức nào.”

 

Cố Lạc Cẩm gật đầu: “E rằng chỉ là phòng vệ nghiêm ngặt, mà còn sự cảnh giác của nữ nhân hậu viện. Kịch ban của chúng nhiều nữ tử, các nàng lo lắng bay lên cành cao hóa phượng hoàng.”

 

“Xì~” Mộc Nhiễm Thanh bĩu môi, vẫy hai gần: “Lần vô ý thấy Thành Thân Vương hoa lâu, cuối cùng cũng quan hệ với Đông Doanh , bọn họ cùng một loại tật .”

 

Mộc Thanh Thành tập trung điểm chính: “Nàng hoa lâu lúc nào, nguy hiểm như , cho ?”

 

“Ta , chỉ thấy ở bên ngoài, đến lâu bên cạnh.” Mộc Nhiễm Thanh vội vàng : “Tai thính, nên ở lâu cuộc đối thoại của bọn họ.”

 

Cố Lạc Cẩm tập trung điểm chính: “Sau những chuyện bẩn thỉu như , Thanh Thanh đừng xem đừng , cứ giao cho và Thanh Thành ca là .”

 

Trọng điểm là cái ? Mộc Nhiễm Thanh nhấn mạnh: “Thành Thân Vương và Đông Doanh đều ghê tởm như , bên U Châu phủ lừa cô nương nữa, giờ đang khắp nơi tìm đó.”

 

Mộc Thanh Thành nheo mắt : “Xem , sớm trừ khử bọn chúng.”

 

Để tránh hại thêm nhiều bá tánh vô tội.

 

 

Loading...