Dọn sạch kho của kẻ thù, nằm ngửa thắng lớn trên đường lưu đày - Chương 142: ---
Cập nhật lúc: 2025-10-28 13:56:31
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lần Cố Lạc Cẩm trở về khi gặp chuyện hải tặc, ở đảo lâu, khiến công nhân lượng lớn sản phẩm.
Từng thùng sản phẩm chất lên xe ngựa, tổng cộng tám cỗ xe ngựa. Cố Lạc Cẩm quyết định, đến thành Doanh Châu, sẽ trực tiếp đến thành U Châu, gửi hàng .
Trước khi , Mộc Nhiễm Thanh đưa cho Cố lão phu nhân và những khác mỗi một gói t.h.u.ố.c bột, “Thuốc bột độc tính mạnh lắm, lấy mạng , nhưng thể khiến đối phương tê liệt một canh giờ, cho cơ hội thoát , và tranh thủ thời gian chạy trốn.”
Sau khi dạy các nàng cách dùng, Mộc Nhiễm Thanh , “Hãy cẩn thận bảo quản, chỉ cần dính nước, d.ư.ợ.c hiệu sẽ luôn còn đó.”
Trải qua hải tặc lên bờ cướp bóc , Cố lão phu nhân và những khác đều sợ hãi trong lòng. Dù cũng là nữ nhi, từng trải qua nguy hiểm như .
Có t.h.u.ố.c bột mà Mộc Nhiễm Thanh đưa, các nàng thêm một phần cảm giác an .
Cố lão phu nhân cầm t.h.u.ố.c bột, “Thanh Thanh, các con ở thành Doanh Châu nhất định chú ý an , nhất định là ở gần đối phương như , thể lơ là mất cảnh giác.”
Trần Mỹ Kiều nắm tay Mộc Nhiễm Thanh, “Hãy tự chăm sóc cho , giữ gìn sức khỏe.”
Mộc Nhiễm Thanh gật đầu, Trần Mỹ Kiều với Cố Lạc Cẩm, “Hãy chăm sóc cho Thanh Thanh, nàng là một cô nương nhỏ, con đừng để nàng quá vất vả.”
“Mẫu yên tâm, nhi tử nhất định sẽ chăm sóc cho Thanh Thanh.” Cố Lạc Cẩm Mộc Nhiễm Thanh. Thanh Thanh võ công lợi hại, còn hiểu tiên thuật, chỉ thể theo bên cạnh nàng, bảo vệ nàng thật .
Mộc Nhiễm Thanh , ánh mắt chạm ánh dịu dàng của Cố Lạc Cẩm. Nàng gần đây càng ngày càng cảm thấy ánh mắt nam nhân nàng chứa đầy sự vấn vít triền miên.
Thấy hai đứa trẻ liếc mắt đưa tình, Cố lão phu nhân và Mộc Khánh Minh đều bật . Có Cố Lạc Cẩm bên cạnh Mộc Nhiễm Thanh, bọn họ yên lòng.
Mèo con Kute
Tất cả hàng hóa chất lên xe ngựa, sắp sửa khởi hành.
Mộc Nhiễm Thanh, Cố Lạc Cẩm và Cố Hoằng Nghị hành lễ với Cố lão phu nhân, Mộc Khánh Minh xong, mỗi lên xe ngựa, mang theo đầy xe hàng hóa, rời khỏi thôn trang, khỏi hải đảo.
Cùng với bọn họ còn hai mươi diễn viên tuyển cho đoàn hát, đều là những trai trẻ và các bé trai từ bảy đến mười hai tuổi do Mộc Khánh Minh tìm từ các làng lân cận.
Nếu chỉ cần hai mươi , dân làng gần đó hẳn là đưa tất cả những đứa trẻ đủ điều kiện trong nhà cho Mộc Khánh Minh. Một đứa , trong nhà sẽ bớt một miệng ăn, giảm bớt gánh nặng cho gia đình.
Vốn dĩ cuộc sống gia đình khó khăn, bớt một ăn thì nhà thể ăn nhiều hơn một chút. Các trai trẻ và các bé trai đều sẵn lòng theo đoàn hát, chỉ cơm ăn mà còn thể học chút tài năng.
Tuy nhiên, Mộc Khánh Minh nghiêm ngặt tuân thủ yêu cầu của đoàn hát, những tuyển đều vẻ ngoài khá , trừ những diễn viên đặc biệt, thì xứng đáng với tiền vé mà khán giả bỏ , khiến họ xem mãn nhãn.
Những lái xe ngựa cùng Cố Lạc Cẩm đều là dân làng do Mộc Khánh Minh huấn luyện, chút công phu, thể giúp đỡ Cố Lạc Cẩm.
Kéo hàng nặng, đoàn xe chậm. Hai Cố Lạc Cẩm sắp xếp hành trình, tốc độ bình thường thì buổi tối đều thể nghỉ ngơi ở khách điếm hoặc dịch trạm.
Sau khi qua huyện Đông Võ, tuyết bắt đầu rơi, hơn nữa càng lúc càng lớn, gió tuyết giao thoa chậm trễ hành trình.
Buổi trưa nghỉ ngơi tại một trấn nhỏ, Mộc Nhiễm Thanh và Cố Lạc Cẩm mua một chiếc nồi đất và bát đũa, mua thêm ít lương thực, dầu muối các loại, phòng khi tuyết rơi đường khó , dừng chân ngoài trời mà chịu đói.
Hai mua thịt heo ở quầy thịt , đúng lúc gặp một đoàn xe.
Khi Cố Lạc Cẩm ở đảo, từng gặp hải tặc lên bờ cướp bóc. Chàng trí nhớ , liếc mắt một cái liền nhận những kẻ giả thương đội chính là hải tặc.
Chàng kéo cánh tay Mộc Nhiễm Thanh, “Những kẻ là hải tặc giả thương nhân, xe của bọn họ nặng, chắc hẳn chở lương thực. Nàng xem bọn chúng đưa nhiều lương thực như ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/don-sach-kho-cua-ke-thu-nam-ngua-thang-lon-tren-duong-luu-day/chuong-142.html.]
Mộc Nhiễm Thanh hỏi , “Chàng chắc chắn bọn chúng là hải tặc chứ?”
“Từng gặp một , hóa thành tro cũng nhận , thể khẳng định bọn chúng chính là.”
Cố Lạc Cẩm chắn Mộc Nhiễm Thanh phía , nhỏ, “Nàng xem bọn chúng gian xảo, thấy cửa hàng là thêm mấy , gặp tiểu cô nương thì lộ vẻ háo sắc, là vấn đề.”
Mộc Nhiễm Thanh cũng phát hiện , “Chúng nên theo bọn chúng ?”
“Trước tiên hãy hội họp với đại ca, với đại ca một tiếng.” Chờ đoàn xe qua, Cố Lạc Cẩm mới dẫn Mộc Nhiễm Thanh tìm Cố Hoằng Nghị.
Cố Hoằng Nghị phân tích, “Thời tiết thế mà còn vận chuyển lương thực, e rằng là về phía quân doanh, nhưng quân doanh chính quy, mà hẳn là tư binh do Thành Thân Vương nuôi dưỡng.”
Cố Lạc Cẩm và Mộc Nhiễm Thanh cùng suy nghĩ, xem Thành Thân Vương chuẩn cho việc tiến kinh .
Cố Lạc Cẩm , “Đại ca, thứ chuẩn xong xuôi, hãy dẫn về phía thành Doanh Châu , và Thanh Thanh sẽ theo xem . Huynh yên tâm, chúng chỉ xem, gì cả, sẽ nhanh chóng đuổi kịp các .”
“Vậy các con hãy cẩn thận, trời gió tuyết chúng nhanh, xem xong thì mau chóng đuổi theo.” Cố Hoằng Nghị bản lĩnh của tam , Mộc Nhiễm Thanh cũng là một cô nương lợi hại, hai cùng ngoài, cũng lo lắng.
Cố Lạc Cẩm và Mộc Nhiễm Thanh cáo từ Cố Hoằng Nghị, vận dụng khinh công rời khỏi chỗ cũ, tìm theo đội ngũ vận chuyển lương thực.
Xe ngựa nền tuyết, để những vết hằn sâu. Cố Lạc Cẩm và Mộc Nhiễm Thanh đại khái phương hướng của bọn chúng, nhanh tìm thấy đội ngũ vận chuyển lương thực.
Mộc Nhiễm Thanh cành cây, đội ngũ đang chậm rãi tiến về phía , “Làm đây, theo chiếc xe cuối cùng, thế của bọn chúng.”
“Nàng xem hình dáng của bọn chúng, hai phù hợp, hơn nữa ít, chắc chắn bọn chúng đều , chúng khó thế. Vả bọn chúng chắc chắn ám hiệu, chúng tiến sẽ tương đối nguy hiểm.”
Cho dù Mộc Nhiễm Thanh hiểu tiên thuật, Cố Lạc Cẩm cũng thể đưa nàng mạo hiểm, “Chúng chỉ cần phương vị cụ thể của bọn chúng, đó Thành Thân Vương nuôi bao nhiêu tư binh là .”
“Vậy thì chỉ thể lén lút theo bọn chúng thôi ?”
Cố Lạc Cẩm quan sát môi trường xung quanh, “Còn nhớ trại Hổ Sơn ? Phủ Vệ Quốc Công nuôi tư binh phía trại Hổ Sơn. Ngọn núi cao hơn và sâu hơn Hổ Sơn, nếu đoán sai, ít nhất cũng mười vạn.”
“Mười vạn.”
Mộc Nhiễm Thanh quả thực bội phục bản lĩnh của Cố Lạc Cẩm, một ngọn núi mà thể tính nuôi bao nhiêu binh lính, “Khó trách bóc lột bách tính, nuôi mười vạn tư binh, còn nuôi Đông Doanh võ sĩ và những cao thủ , Thành Thân Vương thật vất vả.”
“Binh mã động lương thảo , Thành Thân Vương sốt ruột kiếm lương thực, nên những hải tặc mới mạo hiểm lên bờ cướp bóc.”
Nhìn đội xe xa, Cố Lạc Cẩm dẫn Mộc Nhiễm Thanh xuống cây, “Đi thôi, mau trở về tìm đại ca bọn họ.”
Mộc Nhiễm Thanh , cho dù bây giờ bọn họ thung lũng, trộn đám tư binh cũng tác dụng gì. Chi bằng rời , đuổi kịp đội ngũ của bọn họ, nhanh chóng về thành Doanh Châu.
Hai vận công rời , nhanh đuổi kịp Cố Hoằng Nghị và những khác, buổi tối dựng lều, ngủ ngoài trời.
Đoàn xe mất nửa ngày thời gian, cuối cùng cũng đến thành Doanh Châu.
Vừa đến tửu lầu, Cố Bang Ngạn và Cố Bang Bình tìm bọn họ lên lầu, bàn chuyện.