Dọn sạch kho của kẻ thù, nằm ngửa thắng lớn trên đường lưu đày - Chương 144: ---
Cập nhật lúc: 2025-10-28 13:56:33
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thành Thân Vương tay quá cao tay
Dân chúng Doanh Châu phủ khổ sở hết, sự áp bức lâu dài và sự trấn áp đẫm m.á.u của quan phủ khiến dân chúng sức phản kháng, ngay cả trong lén lút cũng dám bàn luận.
Hiện tại, việc kinh doanh của đám buôn trong thành Doanh Châu ngày càng phát đạt, mỗi ngày quá nhiều chủ động đưa con cái đến bán.
Vì thuế , nhiều gia đình bán con bán cái, nhưng cũng bán giá .
Mộc Nhiễm Thanh mở một gian hàng, bàn cờ bên cạnh chữ “Mua nhân khẩu”. Gánh hát cần , nàng nhân cơ hội chọn một trẻ em và thanh thiếu niên ngoại hình ưa , từ từ bồi dưỡng, chừng sẽ trở thành trụ cột của gánh hát.
Giá cả cũng tương đương với bên buôn , nhưng nơi nàng là một chỗ , nhiều gia đình đến xếp hàng để bán con.
Mộc Nhiễm Thanh và Cố Lạc Cẩm những đứa trẻ mà xót xa, tiếc là khả năng của họ hạn, chỉ thể giúp đến đây. Những đứa trẻ và thiếu niên tướng mạo thanh tú, họ đều giữ .
Đồng thời, quan phủ dán thông báo trưng binh, nếu trong nhà hai nam tử trưởng thành nhập ngũ, thể miễn thuế cho cả gia đình.
Nhiều vì miễn thuế cho gia đình, tự nguyện lính, để một gia đình cô nhi quả phụ.
Mộc Nhiễm Thanh với Cố Lạc Cẩm và Mộc Thanh Thành: “Thành Thân Vương chiêu chơi thật cao tay, bạc , cả binh lính , còn là tự nguyện quân doanh.”
Mộc Thanh Thành thở dài : “Đến lúc đó tìm cách cứu những đáng thương thôi.”
Y chạm Cố Lạc Cẩm: “Tam công tử, ngươi ?”
Cố Lạc Cẩm gì, trong lòng thầm một câu, cố gắng hết sức .
Đêm đó, Cố Lạc Cẩm xong mật tấu, cho phi ngựa cấp tốc đưa về kinh thành.
Bị ảnh hưởng bởi việc quan phủ tăng thuế, việc kinh doanh của gánh hát và tửu lầu ngày càng sụt giảm, dù khi thuế tăng, các ông chủ ăn và địa chủ lão tài đều nộp ít bạc, còn tâm trạng ngày ngày hát ăn lẩu nữa.
Khi việc kinh doanh của gánh hát trở nên ảm đạm, Cố Bang Bình còn nghĩ đến việc diễn thêm hai buổi buổi tối nữa, để các diễn viên nghỉ ngơi thật , và để các thiếu niên, trẻ em mới đến luyện công cho kỹ.
Bận rộn một tháng, giờ nghỉ ngơi một chút, thật .
Việc kinh doanh của xưởng hề ảnh hưởng chút nào, khi giải quyết thỏa việc ở đây, Cố Lạc Cẩm đích dẫn đội U Châu thành, mở rộng thị trường ở đó. Phần còn thì để hiệu t.h.u.ố.c bán nơi khác, từ từ mở rộng thị trường.
Mộc Nhiễm Thanh tin tưởng năng lực của Cố Lạc Cẩm, đồ của , cộng thêm Tứ hoàng tử ở U Châu thành, con đường hẳn sẽ thuận lợi.
Việc kinh doanh của gánh hát và tửu lầu cần Mộc Nhiễm Thanh trông coi, mấy ngày nay nàng nữ cải nam trang dạo hai vòng quanh thành Doanh Châu, phát hiện Đông Doanh ít phố, còn kín đáo hơn .
Phố hoa liễu buôn bán ảm đạm, buổi tối khách, ban ngày cũng mở cửa đón khách. Mộc Nhiễm Thanh ngang qua, cô nương ở lầu ném vỏ nhãn nàng.
Mộc Nhiễm Thanh phủi phủi vỏ nhãn , sang cô nương nọ quăng một cái liếc mắt đưa tình, chắp tay lưng thong dong về phía .
Trước cửa phủ nha và Thành Thân Vương phủ vẫn như cũ, bề ngoài gì bất , yên tĩnh lạ thường.
Lai tổng quản đến gánh hát, thông báo Cố Bang Bình ngày mai đến Vương phủ biểu diễn, ba đến Vương phủ biểu diễn , đây mỗi đều nhét bạc cho Lai tổng quản, , Cố Bang Bình nhét nữa.
Y , Thành Thân Vương thích xem các vở kịch của gánh hát họ, điểm tên xem, Lai tổng quản dám gì họ. Nếu kiếm chuyện, cùng lắm thì gánh hát nghỉ diễn, dù mỗi ngày cũng nhiều khán giả đến xem.
Xa nhà hơn một tháng, Cố Bang Bình nhớ nhà, nhớ lão mẫu và hai đứa trẻ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/don-sach-kho-cua-ke-thu-nam-ngua-thang-lon-tren-duong-luu-day/chuong-144.html.]
Cố Bang Bình áy náy : “Gần đây việc kinh doanh của gánh hát , chỉ đủ sống qua ngày, mong Lai tổng quản lượng thứ.”
“Bản tổng quản là tổng quản Vương phủ, nào coi trọng những thứ ân huệ nhỏ nhặt của ngươi.” Lai tổng quản ngẩng cằm, vẻ mặt khinh thường, vô cùng nghiêm túc : “Nhiệm vụ của các ngươi chính là biểu diễn thật , để Vương gia và Vương phi xem thoải mái.”
“Lai tổng quản dạy dỗ lắm.” Cố Bang Bình trong lòng thầm nhổ một bãi, đây lúc cầm bạc là ân huệ nhỏ nhặt, đồ ch.ó mắt cạn.
Lần Thành Thân Vương phủ, xem hát ngoài Thành Thân Vương và Vương phi , còn một quan viên, Đông Doanh và đám cơ , khí yên tĩnh lạ thường.
Mộc Nhiễm Thanh thì quen với các bà vú, nha và tiểu tư trông chừng họ, hỏi thăm một chuyện trong Vương phủ.
Hoàng đế đồng ý cho Thành Thân Vương hồi kinh ăn tết, những hầu cận Vương gia và Vương phi cùng các thị vệ sắp tới dọn hành lý, về kinh thành.
Các bà v.ú và nha đều là hạ nhân thấp kém nhất, ngay cả sân viện của cơ cũng , đương nhiên cơ hội theo về kinh thành.
Mộc Nhiễm Thanh cũng thở dài một tiếng, "Nghe kinh thành phồn hoa, mùa đông ấm áp hơn Doanh Châu thành nhiều, tiếc là cơ hội xem."
"Phải đó." Bà tử nhỏ, "Nghe Vương gia và Vương phi đến kinh thành sẽ trở về nữa, những như chúng sẽ sắp xếp thế nào. Làm việc ở Vương phủ bao nhiêu năm, thật sự chút luyến tiếc."
Nếu bán , còn mặt mũi như ở Vương phủ, bước ngoài ai dám trêu chọc.
Các nha , bà tử đều lo lắng về chỗ ở của , sợ bỏ bán .
Mộc Nhiễm Thanh an ủi, "Đây là Thành Thân Vương phủ, các ngươi là hạ nhân của Vương phủ, dù Vương gia Vương phi trở về, đây là phong địa của Vương gia, phong địa còn, Thành Thân Vương phủ còn đó, vẫn cần các ngươi trông coi.
Hãy yên tâm, chỉ cần Vương gia còn đó, sẽ bán các ngươi, Vương phủ lớn như , thể ."
Nếu Thành Thân Vương khi đến kinh thành tự tìm đường c.h.ế.t, còn Thành Thân Vương nữa, đương nhiên sẽ Thành Thân Vương phủ, triều đình đến lúc đó sẽ tịch thu tài sản, tất cả trong Vương phủ sẽ bán , những quan hệ mật thiết với Thành Thân Vương còn c.h.é.m đầu.
Mộc Nhiễm Thanh an ủi bọn họ vài câu, hỏi thêm một câu hỏi nhỏ, gần đây trong Vương phủ ngày càng ít , còn chuyện nửa đêm canh ba vận chuyển đồ đạc ngoài thành.
Thành Thân Vương bắt đầu phái về kinh thành , những tư binh của đường cần ăn uống nghỉ ngơi, che mắt thiên hạ, chắc chắn sẽ chia kinh.
Trong kinh thành, ngoài Vân Dương Hầu là của Thành Thân Vương, còn những quan viên nào là của .
Tiếc là Cố Lạc Cẩm ở đây, nếu , nhất định hỏi .
Lần rời Vương phủ, vì đưa bạc cho Lai tổng quản, Lai tổng quản chỉ cho hai thị vệ đưa bọn họ đến cổng, còn kịp chất đồ lên xe ngựa, cửa "ầm" một tiếng đóng .
Cố Bang Bình lắc đầu, "Người đời, đều thực tế quá."
Mèo con Kute
"Cố nhị thúc, chúng cần bọn họ nhiệt tình." Mộc Nhiễm Thanh giúp chất đồ lên xe ngựa, "Phí sức diễn trò, còn nhét bạc, thật đáng. Nếu bất đắc dĩ, ai đến đây diễn kịch."
Mộc Thanh Thành tiếp lời, " , lỡ việc chúng kiếm tiền, còn đưa tiền, lý lẽ nào . Ngay từ đầu chúng nên chiều theo."
Cố Bang Bình bảo hai nhỏ một chút, "Thôi , thêm một việc bằng bớt một việc, chúng mau thu dọn về thôi."
Mộc Nhiễm Thanh đầu thoáng qua Thành Thân Vương phủ phía , cứ chờ xem, tỷ tỷ sẽ .
Nàng hỏi rõ thời gian cụ thể đoàn Thành Thân Vương rời , đợi khi bọn họ thu xếp xong thứ, nàng sẽ đến giúp bọn họ mang .