Dọn sạch kho của kẻ thù, nằm ngửa thắng lớn trên đường lưu đày - Chương 147: ---
Cập nhật lúc: 2025-10-29 00:14:33
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Quả nhiên tình yêu khiến trở nên ngu ngốc
Lương Bình dùng chăn trùm kín đầu, ám ảnh tâm lý từ thuở nhỏ, tìm một cô nương khả ái yêu , và yêu nàng để xoa dịu vết thương lòng.
Hắn công tử nhà hỏi gì, cảm giác hôn yêu là như thế nào, cũng mong đợi đó.
Thật trong gánh hát cũng tiểu cô nương thích , cố ý tiếp cận quen, bày tỏ thiện cảm, nhưng Lương Bình đều thẳng thắn từ chối.
Mèo con Kute
Tiểu cô nương mà yêu thích , nhưng khi gặp chuyện dũng cảm, chịu khó, kiếp nhận định nàng, hy vọng trong lòng nàng cũng .
Cố Lạc Cẩm giường đến tận nửa đêm mới ngủ , mơ một giấc mộng , trong mơ, hôn lên đôi môi đỏ mọng mà hằng mong ước, mềm mại, thơm tho, dư vị ngọt ngào.
Sáng sớm tỉnh dậy, sắc mặt Cố Lạc Cẩm đỏ ửng, quả nhiên ngày nghĩ gì, đêm mơ nấy.
Sau khi mơ giấc mộng xuân, Cố Lạc Cẩm dám thẳng Mộc Nhiễm Thanh, đặc biệt dám đối mặt với ánh mắt của Mộc Nhiễm Thanh, nàng sang, vội dời ánh mắt , mặt vẫn còn đỏ.
Mộc Nhiễm Thanh đầu tiên thấy một nam nhân thẹn thùng đến , đêm qua, đêm qua chỉ là suýt chút nữa hôn thôi , cần gì thẹn thùng đến mức chứ.
Cố Lạc Cẩm thẹn thùng như , còn nàng thì thản nhiên đối diện, cảm thấy đêm qua là nàng ý đồ bất chính nhỉ.
Cố Bang Ngạn và Cố Hoằng Nghị mà thể chịu nổi, con trai thứ ba của họ trong việc lớn thì chủ kiến, việc dứt khoát nhanh gọn, trong chuyện tình cảm nam nữ dứt khoát như .
Lề mề, ấp a ấp úng như một nữ nhân .
Hai cha con Cố Lạc Cẩm, đó là ánh mắt của sự ‘hận rèn sắt thành thép’ a.
Cố Lạc Cẩm rõ ràng nhận thấy phụ và đại ca chê bai , như , nhưng mỗi đối mặt với Thanh Thanh thành như thế.
Hắn bất đắc dĩ a, chỉ đợi Thanh Thanh bày tỏ tâm ý với , hai khi ở bên mới còn e dè rụt rè như nữa.
Mộc Thanh Thành đến bên cạnh Cố Lạc Cẩm, “Đừng vội, , đến mười tám tuổi sẽ nghĩ đến chuyện gả chồng.”
Còn hai năm nữa, Cố Lạc Cẩm vẫn yên lòng a, thái độ của Thanh Thanh đối với bây giờ rõ ràng. Người ngoài , trời ngoài trời, vạn nhất một ngày nào đó gặp một nam tử ưu tú hơn , Thanh Thanh quyến rũ như , cướp mất thì đây.
Trước Cố Lạc Cẩm tự tin, bây giờ Mộc Nhiễm Thanh, mất tự tin.
Mộc Thanh Thành thấy lúc lo lúc lo mất, quả nhiên tình yêu khiến trở nên ngu ngốc, thông cảm vỗ vỗ cánh tay Cố Lạc Cẩm, Mộc Thanh Thành liền đến phía hí lâu để chuẩn .
Hí lâu cất bảng bán , ít bá tánh dẫn theo con cái đến hỏi han, Mộc Nhiễm Thanh thấy những tố chất thì sẽ nhận.
Đều là những đứa trẻ đáng thương, trong lòng Mộc Nhiễm Thanh dấy lên sự đồng cảm, nhưng khả năng nhận tất cả bọn chúng.
Cố Lạc Cẩm nhận thấy sự khó chịu của nàng, bên cạnh nhẹ giọng an ủi, “Sẽ nhanh chóng hơn thôi.”
Mộc Nhiễm Thanh gật đầu, Thành Thân Vương phá phủ trầm châu tạo phản, c.h.ế.t là giải thoát, bá tánh Dinh Châu phủ cũng giải thoát.
Trong Dinh Châu thành mỗi ngày đều cảnh lóc t.h.ả.m thiết bán con bán cái, Mộc Nhiễm Thanh lâu, dường như trở nên chai sạn, nếu việc ăn của bọn họ tồi, e rằng sẽ chống đỡ nổi.
Không nhắc đến những chuyện nữa, Cố Bang Ngạn và Cố Bang Bình đang thu dọn đồ đạc, chuẩn ngày mai theo đội xe về đảo.
Hơn một tháng gặp nhà, hai hôm nay gì cả, phố mua nhiều thứ, mang về tặng lão mẫu, thê tử và các hài tử.
Có bánh ngọt, vải vóc, bút, mực, giấy, nghiên và sách vở, Cố Bang Ngạn mua cho Trần Mỹ Kiều một bộ trang sức giản dị, mua cho Cố lão phu nhân một đôi vòng bạc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/don-sach-kho-cua-ke-thu-nam-ngua-thang-lon-tren-duong-luu-day/chuong-147.html.]
Cố Bang Bình thấy đại ca mua trang sức cho đại tẩu, những năm nay bạc đãi Quan Vĩnh Xuân, mua cho nàng vài món trang sức để bù đắp, còn lão mẫu tuổi cao liên lụy, liền mua một chiếc trâm bạc.
Thấy những bông hoa cài tóc từ ngọc trai nhỏ xinh , Cố Bang Bình mua xuống, mua thêm hai cặp, mỗi Cố Giai Di và Cố Nhã Đình một cặp.
Cố Minh Hạo thích ăn uống, mua cho đủ loại điểm tâm và trái cây, đồ từ phương Nam đến, đắt tươi mới, Cố Bang Bình nghiến răng mua ít.
Nguyên liệu bên tiệm t.h.u.ố.c đến thêm một phần, mang về cùng lúc.
Cứ như , thời gian đều tiêu tốn đường, Mộc Nhiễm Thanh với Cố Lạc Cẩm và những khác, “Đợi sang năm sẽ mở một xưởng xà phòng ở Dinh Châu thành, còn bên đó thì chỉ dầu hào thôi là .”
Sang năm thời gian rảnh sẽ nghiên cứu các loại dưỡng da khác, bây giờ việc lớn cần , rảnh rỗi.
Cố Bang Ngạn ý tưởng từ sớm , “Đề nghị của Thanh Thanh tệ, bây giờ ít mua nhà và đất đai, rảnh rỗi, Cẩm nhi thể dẫn Thanh Thanh và Thanh Thành xem thử.”
Cố Lạc Cẩm gật đầu, “Ta sẽ xem xem cái nào phù hợp , nếu mua thì e rằng đợi đến sang năm.”
Bây giờ mua đất bán đất đều nộp thêm hai thành thuế so với , hề lợi.
Hai Cố Bang Bình và Cố Hoằng Nghị Mộc Nhiễm Thanh mở xưởng ở đây, đến lúc đó sẽ đón cả nhà đến đây, mỗi ngày đều thể gặp mặt, cần chia cách hai nơi.
Tuy nhiên, sang năm còn một khả năng khác, đó là Cố gia bọn họ sẽ về kinh thành.
Chuyện cứ thế quyết định, đội xe nghỉ ngơi một ngày tại tửu lầu, ngày hôm cùng hai Cố Bang Ngạn, khởi hành về La Phúc Đảo.
Mộc Thanh Thành đưa mắt xe ngựa khuất dần, thể rời , bây giờ Tôn Ngộ Không nào thể thế , bằng nhất định sẽ theo về xem một chuyến.
Mộc Nhiễm Thanh an ủi, “Huynh cứ yên tâm, lão phu nhân và ở đảo, cha sẽ chăm sóc . Một thời gian nữa, sẽ , về thăm cha .”
Chỉ đành như thôi.
Hai vị trưởng bối về, để bốn trẻ tuổi, bọn họ việc càng thêm cẩn trọng, việc gì đều cùng bàn bạc mà xử lý.
Cố Lạc Cẩm hai ngày nay xem xét một lượt các nơi bán nhà bán đất ở Dinh Châu thành, cũng tìm vài nơi thích hợp để mở xưởng, chỉ là giá cả tương đối cao, cộng thêm thuế và phí thủ tục, thể mua một sân viện diện tích tương đương ở ngoài thành .
Mộc Thanh Thành đề nghị: "Chúng mở tác phường chứ mở cửa hàng mà cần lo lắng chuyện thành . Chi bằng cứ mua đất mua nhà ở ngoại thành, chẳng những tiết kiệm tiền mà còn mua chỗ rộng rãi hơn."
Cố Hoằng Nghị thấy khả thi: "Mua ở hướng từ Doanh Châu thành Quảng Dương huyện, cần qua Doanh Châu thành, chúng vận chuyển hàng hóa cũng tiện hơn."
Mua ở hướng sẽ vướng bận chuyện thành.
Mộc Nhiễm Thanh cầm một bản vẽ: "Chỗ rộng một chút, còn ủ rượu và xây hầm rượu ở đây nữa."
Cố Lạc Cẩm rướn qua xem: "Tấm bản vẽ Thanh Thanh cầm đây tệ. Đám đất bên cạnh cũng đang nha hành rao bán, đến lúc đó chúng mua hết cả, nơi sẽ trở nên rộng lớn.
Chỗ khá hẻo lánh, giá cả chăng. Mua hai mảnh đất cùng lúc, e rằng còn thể ép giá xuống nữa. Duy một điều bất tiện là nơi hẻo lánh, xa quan đạo, chúng cần sửa đường."
"Sửa đường thì chẳng thành vấn đề, đông thì một hai ngày là xong. Cụ thể , vẫn xem xét ."
Cố Hoằng Nghị : "Ngày mai hai ngươi cùng , hai cùng bàn bạc, thấy thì cứ mua. Ta tin nhãn quang của hai ngươi."
Mộc Thanh Thành cũng phụ họa: "Cố ca ca đúng, cũng tin nhãn quang của hai ."
Cố Lạc Cẩm và Mộc Nhiễm Thanh một cái, quyết định ngày mai xem xét. Nếu ưng ý thì mua xuống, năm nay thuế cao nên sang tên ngay, tiên sẽ ký khế ước với đối phương, thanh toán một nửa tiền.