Dọn sạch kho của kẻ thù, nằm ngửa thắng lớn trên đường lưu đày - Chương 160: Muốn sinh con cùng hắn ---
Cập nhật lúc: 2025-10-29 00:14:46
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ba cáo thị, phàm là nam tử từ mười sáu đến năm mươi tuổi, tay chân lành lặn, đều bắt sung quân.
Xung quanh cáo thị vây kín ít bách tính, ai nấy đều ủ dột, than thở cuộc sống sẽ qua thế nào, nam nhân trong nhà đều quân doanh, trong nhà chỉ còn già, yếu và phụ nữ trẻ con.
Có cảm thán, “Chiến tranh nổi lên đao kiếm mắt, nam đinh Dinh Châu phủ đều trận, nơi đây khắp nơi sẽ là cô nhi quả phụ.”
Có những chuyện thể nghĩ, dám nghĩ, khi , ai nấy đều mắt đỏ hoe, bất luận nghèo giàu đều trưng binh, ai thể thoát.
Khác biệt ở chỗ, tiền thể bỏ bạc mua suất, cho đủ bạc thì cần .
Trước bảng cáo thị, khí ảm đạm, Mộc Nhiễm Thanh cùng hai khi xem cáo thị xong, lên xe ngựa về.
Cố Lạc Cẩm nhíu mày, “Thành Thân Vương mới lâu , nhanh như trưng binh.”
Mục Thanh Thành siết chặt nắm đấm, “Chắc chắn là lệnh do Thành Thân Vương để , bảo Tri phủ trưng binh. Trước đó tăng nặng thuế má khiến dân chúng lầm than, bây giờ trưng binh, đây là cho bách tính sống yên mà.”
“Những quan viên như giữ gì, chính là họa hại.” Mộc Nhiễm Thanh tức giận , “Vốn định để bọn họ sống thêm mấy ngày, xem là sớm đến chỗ Diêm Vương gia báo danh .”
Cố Lạc Cẩm vội vàng an ủi Mộc Nhiễm Thanh, “Chuyện thể xúc động, đợi thăm dò rõ ngọn ngành , chúng sẽ thương lượng cách hành động.”
Chuyện trưng binh quá đột ngột, Cố Lạc Cẩm ở các phe phái, bảo hai về , ngoài một lát chạng vạng sẽ trở về.
Mục Thanh Thành mặt mày âm trầm, “Ngay cả trong gánh hát của chúng cũng bắt sung quân, nam nhân đều hết, Dinh Châu phủ chẳng sẽ loạn cả .”
“Thành Thân Vương chuyện , một là vét tiền hai là chiêu binh.” Mộc Nhiễm Thanh lạnh, “Càng khả năng Tri phủ nhân cơ hội vơ vét một khoản, dù Thành Thân Vương rời mang theo tất cả tiền tài của Dinh Châu phủ .”
Mục Thanh Thành , “Đều là cùng một giuộc, một lũ tham quan ô , đều đáng c.h.ế.t.”
Hắn và Mộc Nhiễm Thanh cùng suy nghĩ, những tham quan ô như g.i.ế.c là dứt điểm chuyện.
“Đợi Cố Lạc Cẩm trở về hãy thương lượng, đại ca hãy bình tĩnh một chút.” Mộc Nhiễm Thanh nhận , và ca ca đều khá bốc đồng, gặp chuyện đủ bình tĩnh.
Sau khi bình tĩnh , Mộc Nhiễm Thanh những suy nghĩ khác, “Huynh trưởng, chỉ chúng ảnh hưởng, các thương hộ và bách tính khác cũng khó lòng sống qua ngày. Cứ xem , Dinh Châu phủ nhanh sẽ loạn lên mà thôi.”
Quan bức dân phản, dân phản .
Mục Thanh Thành cũng nghĩ đến điểm , “Nói như , quan phủ cho chúng một việc .”
Mộc Nhiễm Thanh gật đầu, “Những tham quan ô tự tìm một con đường c.h.ế.t, chúng đương nhiên thành cho bọn họ.”
Giống như nhà họ Mục nghĩ, chỉ bọn họ lo lắng, những ăn khác và các gia đình chút tài sản cũng đều lo lắng.
Không bắt sung quân thì , một nộp hai trăm lượng bạc, một nhà ít nhất bỏ bốn trăm lượng, nhà bình thường thể lấy chỉ thể mang , còn bọn họ tuy thể bỏ , nhưng cuộc sống cũng dễ chịu.
Tối đến Cố Lạc Cẩm trở về, triệu tập xuống chuyện, “Bên ngoài ít tụ tập , chút ý đối đầu với quan phủ, chỉ là còn thiếu chút dũng khí và dẫn đầu.”
Cố Hoằng Nghị lập tức hiểu rõ ý , “Các quan phủ còn phủ binh, bách tính huấn luyện thì như một đống cát rời rạc, thể mạo hiểm hành động, nếu , thương vong t.h.ả.m trọng.”
“Bách tính đều còn đường sống, nếu liều một phen thật sự sẽ thương vong t.h.ả.m trọng.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/don-sach-kho-cua-ke-thu-nam-ngua-thang-lon-tren-duong-luu-day/chuong-160-muon-sinh-con-cung-han.html.]
Mộc Thanh Thành cho rằng: “Nam tử trong gánh hát của chúng đều chút công phu. Chúng xông lên phía là để thật sự giao chiến với bọn quan binh , mà là dùng khí thế để dọa vỡ mật bọn chúng, đ.á.n.h mà tự tan rã.”
Cố Lạc Cẩm đồng ý với phương pháp của Mộc Thanh Thành: “Vậy thì đoàn kết . Sáng sớm mai, sẽ tìm các trưởng thôn ở vùng ngoại ô, hết là bắt đầu từ Doanh Châu Thành.”
“Chắc chắn sẽ thành công.” Mộc Nhiễm Thanh dứt khoát : “Việc nhất định sẽ hô một tiếng trăm hưởng ứng. Bách tính chỉ lên mới hy vọng, nơi nào áp bức nơi đó phản kháng.”
Mộc Nhiễm Thanh : “Ngày mai cứ để lũ trẻ giúp .”
An Tử cùng những đứa trẻ khác trong gánh hát đất dụng võ. Bọn chúng nhỏ bé, dễ phát hiện. Lại chút công phu và lanh lợi, sẽ quan binh bắt .
Gánh hát và tửu lầu hôm nay ăn đìu hiu, cửa nhà vắng khách như chim sẻ đến, ngày mai dứt khoát kinh doanh nữa.
Sau khi cáo thị ban bố buổi sáng, đường phố Doanh Châu Thành buổi tối tối đen như mực, các lầu xanh khách, quán rượu, quán ăn đều đóng cửa nghỉ bán. Không khách hàng, bọn họ cũng chẳng còn tâm trạng kinh doanh.
Đêm đông lạnh lẽo, lòng bách tính càng lạnh hơn, cả Doanh Châu Thành bao trùm một bầu khí vô cùng băng giá, tĩnh mịch.
Sáng sớm hôm , đường phố thấy một bóng .
Minh Tuyên lầu hai tửu lâu thở dài: “Quan viên Doanh Châu phủ quả là những tên đại ác. Bóc lột bách tính đành, còn cho bách tính đường sống.”
Nàng đó là ý của Thành Thân Vương thúc. Một vị vương chiêu binh mãi mã, ý đồ quá rõ ràng. Đáng tiếc nàng là một công chúa, bên mang theo bất kỳ ai, thể báo tin cho phụ hoàng, để lưu tâm Thành Thân Vương thúc.
Nàng nên cho sư phụ phận thật của , nhờ đưa về kinh, mật báo cho phụ hoàng chăng? Đến lúc đó, lập công , phụ hoàng nhất định sẽ trọng thưởng .
Sau ban cho một chức quan nhỏ, cần diễn trò nữa.
Minh Tuyên chu môi. Tôn Ngộ Không của sư phụ diễn quá đỗi xuất sắc, diễn nữa thật đáng tiếc, Đại sư bằng sư phụ vạn phần một.
Mỗi các nữ quyến đến xem kịch, ngoài việc Đường Tăng hấp dẫn, còn Tôn Ngộ Không khi tẩy trang thu hút. Sau khi xem Tôn Ngộ Không tẩy trang xong, nhiều nữ quyến thưởng tiền cho Mộc Thanh Thành, thậm chí còn hô rằng sinh con khỉ với .
Thật đáng ghét! Sư phụ diễn Tôn Ngộ Không chứ khỉ thật, thể sinh con khỉ với ?
Minh Tuyên khảy tay, , cứ để sư phụ chỉ diễn cho nàng xem thôi, cho sinh con khỉ với các nữ tử khác.
Nàng vội vàng xuống lầu tìm Mộc Thanh Thành, định cho phận thật của , thì thấy Mộc Thanh Thành đang mặc trang phục gọn gàng, tay cầm trường kiếm cùng Lương Bình, Liễu Thất và những khác chuẩn ngoài.
“Sư phụ, định đ.á.n.h ư?” Thấy bọn họ khí thế hùng hổ, Minh Tuyên vội vàng vươn tay chặn Mộc Thanh Thành : “Đánh , dĩ hòa vi quý.”
Mộc Thanh Thành nhẹ nhàng kéo Minh Tuyên , giao nàng cho Hồng Đậu và Phương Nương: “Giúp chăm sóc nàng, đừng để nàng chạy lung tung. Bên ngoài quá hỗn loạn, nguy hiểm.”
Mèo con Kute
Hồng Đậu gật đầu: “Đại công tử cứ yên tâm, chúng nhất định sẽ trông chừng nàng. Ngài và tiểu thư nhất định chú ý an , sớm trở về.”
“Biết . Sau khi chúng , các ngươi mau đóng chặt cửa , của chúng thì một ai cũng phép .” Toàn là nữ tử và trẻ con nên an , Mộc Thanh Thành dặn dò: “Hãy theo sắp xếp của Cố đại công tử.”
Bên , Mộc Nhiễm Thanh và Cố Lạc Cẩm cũng ăn mặc tương tự bước . Một hàng hùng dũng hiên ngang về phía phủ nha.
“Sư phụ, Thanh Thanh tỷ tỷ, Cố tam công tử, cùng nữa, các hãy sớm trở về, bình an trở về!” Minh Tuyên úp mặt khe cửa, gọi vọng theo bóng lưng của một hàng , trong lòng thầm : Sư phụ, đợi trở về sẽ cho phận thật của .
Mộc Nhiễm Thanh giơ tay vẫy vẫy về phía nàng, hiệu cho Hồng Đậu và Phương Nương: gặp nguy hiểm thì rắc bột thuốc, đừng khách khí.