Dọn sạch kho của kẻ thù, nằm ngửa thắng lớn trên đường lưu đày - Chương 34: --- Đến bắt người rồi
    Cập nhật lúc: 2025-10-28 13:54:33
    Lượt xem: 18 
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ban ngày vô cùng yên bình, chẳng thấy bất kỳ dị thường nào. Chưởng quỹ tối đến bày biện bữa cơm thịnh soạn, cảm tạ ân cứu mạng của Mộc Nhiễm Thanh.
“Đa tạ chưởng quỹ.” Cố Bang Ngạn cùng những khác tiến lên cảm tạ.
Chưởng quỹ khuyên nhủ bọn họ cũng vô ích, “Các vị chớ khách khí, Lý cô nương cứu con trai , là ân nhân cứu mạng của chúng , mời một bữa cơm là lẽ đương nhiên.” Hắn còn thêm gì đó, song các tiểu nhị đều đang ở đại sảnh, chỉ đành dùng ánh mắt ám chỉ bọn họ chú ý an , đêm nay bọn chúng sẽ đến bắt .
Khi mang nước nóng đến, chưởng quỹ áy náy , “Tại An Dương huyện , quan phủ gì nấy, việc kinh doanh của chúng , e rằng cũng chẳng bao lâu. Ta gia thất, cũng chẳng thể giúp các ngươi điều gì, thật sự quá.”
“Chưởng quỹ đừng , ngài là một chủ quán lương tâm.” Cố Bang Ngạn giơ tay, “Chúng vô cùng cảm kích.”
Chưởng quỹ thở dài một tiếng ngoài, những tháng ngày như thế bao giờ mới kết thúc, triều đình cũng chẳng màng quản, bá tánh An Dương huyện của bọn họ, khổ kể xiết.
Đợi chưởng quỹ rời , Cố Lạc Cẩm khép cửa phòng, “Chúng rửa mặt sớm ngủ , giữ gìn trạng thái nhất.”
Mộc Nhiễm Thanh cũng đưa cho mỗi một túi t.h.u.ố.c bột nhỏ, “Các ngươi hãy cất giấu cẩn thận, tuyệt đối đừng để bọn chúng phát hiện.”
“Thanh Thanh , đường may mà .” Cố Bang Ngạn cầm túi t.h.u.ố.c bột, “Muội nhất định chú ý an , bá phụ khinh công giỏi, nếu thấy sắp gặp bất lợi, hãy chạy , ?” Một cô nương bé nhỏ, nơi hiểm ác như , Cố Bang Ngạn nào dám yên tâm. Chưởng quỹ Mộc Nhiễm Thanh là ân nhân của gia đình y, Mộc Nhiễm Thanh cũng là đại ân nhân của Cố gia.
Mèo con Kute
“Bá phụ yên tâm, kim cương dám ôm đồ sứ, lòng con tự chừng mực.”
Mộc Nhiễm Thanh bốn đàn ông nhà Cố và Tăng quản gia cùng những khác, cuối cùng ánh mắt dừng Mộc Khánh Minh và Mộc Thanh Thành, “Ngược là các , tình hình mỏ quặng phức tạp, các nhất định bình an trở về.” Trước đó Cố Lạc Cẩm phổ biến cho về sự nguy hiểm của mỏ than, Mộc Nhiễm Thanh từ hiện đại xuyên đến, nàng xa lạ gì với mỏ than, bên trong tiềm ẩn nhiều hiểm nguy.
Mộc Thanh Thành vỗ vai , “Tự chăm sóc bản , và phụ sẽ tùy cơ ứng biến, sẽ tự chăm sóc bản , hãy yên tâm.”
Mộc Khánh Minh tiến lên chỉnh mái tóc lòa xòa bên tai nữ nhi, “Chăm sóc bản , kẻ nào bất lợi với con, hãy hạ độc , nhanh chóng chạy , ?” Lần bọn họ đối mặt với những thứ còn hung tàn hơn cả sơn tặc, Mộc Khánh Minh thể yên tâm để nữ nhi đơn thương độc mã đối đầu với lũ ác ma , ông càng nữ nhi tấm lòng hiệp nghĩa, cho nàng , cũng thể ngăn cản.
“Phụ yên tâm .” Mộc Nhiễm Thanh nhỏ giọng , “Hạ độc cả một thành cũng chẳng thành vấn đề.”
“Con đó.” Mộc Khánh Minh thấy Cố Lạc Cẩm tiến đến, “Hãy chuyện với Tam công tử .”
Cố Lạc Cẩm hai ngày nay tự hoài nghi bản , rõ ràng cưới nữ tử áo đen đêm đó, nhưng tự chủ Mộc Nhiễm Thanh thu hút ánh mắt. Chẳng lẽ khác gì những nam nhân , thấy cái mới nới cái cũ, thấy một yêu một , thể cùng lúc thích hai ư.
Đối mặt với Mộc Nhiễm Thanh, Cố Lạc Cẩm cảm thấy hổ thẹn, “Chú ý an , bảo vệ bản .”
“Ngươi cũng .” Mộc Nhiễm Thanh Cố Lạc Cẩm đang rối rắm điều gì, hai ngày nay nàng như đang xuyên qua nàng, nghĩ đến một khác, mâu thuẫn, rối rắm. Mộc Nhiễm Thanh hiểu, “Ta nghỉ đây, các ngươi cũng nghỉ sớm .”
Giờ đây chẳng lúc tơ tình vương vấn, nàng chuẩn sẵn sàng, đại chiến một trận. Nàng càng mỏ quặng hiểm nguy trùng trùng, hy vọng họ đều thể bình an.
Dù quan phủ cũng sẽ tìm tội danh vô căn cứ để bắt bọn họ, đoàn bao gồm Mộc Nhiễm Thanh đều ngủ an tâm, quả nhiên, đến nửa đêm, khách điếm quan binh vây kín.
“Quan gia.” Chưởng quỹ khúm núm mở cửa, “Khách điếm ở mấy , đều là lương thiện thật thà.”
“Có lương thiện , lời ngươi nào tính.” Bổ đầu sầm mặt hỏi, “Mấy ở phòng nào, chúng hỏi chuyện.”
Chưởng quỹ còn , hai tiểu nhị nịnh nọt cho bổ đầu ba phòng nào. Rầm một tiếng, bổ đầu dẫn nha dịch đá tung ba cánh cửa phòng, cầm đuốc xông , “Tất cả dậy cho lão tử, bọn đào phạm từ ngoại địa các ngươi.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/don-sach-kho-cua-ke-thu-nam-ngua-thang-lon-tren-duong-luu-day/chuong-34-den-bat-nguoi-roi.html.]
“Đến đây, bắt hết chúng nó cho lão tử, đưa về nha môn thẩm vấn.”
Sau một trận hỗn loạn và tiếng la hét, bảy nhà họ Cố và hai cha con họ Mộc, tất cả đều trói , áp giải đại sảnh.
Mộc Nhiễm Thanh là nữ tử, bổ đầu cho nha dịch động thủ, cô nương bé nhỏ da thịt mềm mại, nếu thương, khó mà giao phó. Bổ đầu nheo mắt đ.á.n.h giá Mộc Nhiễm Thanh, quả nhiên là một cô nương xinh tư vị, các đại nhân chắc chắn sẽ thích. Hắn đích cầm dây thừng đến, “Lý Nguyệt Nguyệt cô nương, thành thật một chút đừng chống cự, đỡ chịu khổ nhục.”
Mộc Nhiễm Thanh thuận theo đưa đôi tay , dáng vẻ như một chú chim nhỏ kinh hãi, yếu ớt , “Chúng là lương dân, còn ký tên điểm chỉ nơi cổng thành, sai dịch sẽ tìm công việc cho chúng mà.”
“Tiểu cô nương cứ yên tâm, chỉ cần điều tra rõ các ngươi là kẻ đào phạm, nhất định sẽ khó các ngươi, sẽ thả các ngươi .”
Bổ đầu trói tay Mộc Nhiễm Thanh, “Tất cả cứ thành thật , dám phản kháng, liền ngay tại chỗ chính pháp.”
Nha dịch cầm đuốc dẫn tất cả , chưởng quỹ khách điếm trống , liền phịch xuống ghế dài, ngày tháng sống đây.
Ra khỏi khách điếm, Mộc Nhiễm Thanh bổ đầu dẫn thẳng đến huyện nha, nam nhân Cố gia và phụ tử Mộc gia tách , miệng nhét giẻ, đầu trùm túi vải đen, ném xe ngựa, khỏi cổng thành.
Mộc Nhiễm Thanh giả vờ đáng thương dám kêu la, ngoan ngoãn bổ đầu dẫn nha môn, đưa một cái sân, nhốt một gian sương phòng.
“Đều thành thật cho , ngày mai hầu hạ , sẽ thả các ngươi về, hầu hạ , đừng trách lão tử khách khí.”
3. Mộc Nhiễm Thanh định thần kỹ, trong phòng giam giữ tám tiểu cô nương trạc tuổi nàng, từng từng co rúm xổm mặt đất, chen chúc với như những chú gà con kinh hãi.
Các tiểu cô nương đều lớn lên tệ, y phục và cách ăn mặc thì đều xuất từ nhà dân thường, là bán đến đây, quan sai bắt về.
Mộc Nhiễm Thanh thuận theo tự nhiên mà xổm cùng các tiểu cô nương, cũng như các nàng, co ro thành một cục.
Bổ đầu thấy Mộc Nhiễm Thanh nhát gan như chuột, hài lòng, đóng cửa phòng , dặn nha dịch canh giữ ở cửa, đừng để các nàng chạy thoát.
“Ngày mai Phụ Quốc Đại Tướng Quân sẽ qua An Dương huyện, các cô nương là để hầu hạ Đại Tướng Quân và các quan viên địa phương khác, để mất một ai, hiểu ?”
“Bổ đầu, chúng ghi nhớ.”
Bổ đầu gật đầu, “Không đối xử thô bạo với các nàng, tổn thương da thịt sẽ , đặc biệt là cô mới đưa .”
“Dạ, rõ.”
Mộc Nhiễm Thanh sờ lên khuôn mặt , đúng y như kiếp , quả thực xinh , chiều cao tương đồng, nhưng gầy hơn kiếp , vòng eo chỉ một cái nắm tay.
Quả nhiên là một tuyệt sắc giai nhân.
Nàng trong lòng thầm khâm phục Cố Lạc Cẩm, nguyên chủ rõ ràng hơn Vân Thiên Thiên nhiều, mà thể giữ .
Kỳ thực từ một khía cạnh khác mà , nam nhân Cố gia trong triều đại , quả là một chủng loại hiếm , Cố Lạc Cẩm thể xem là một hảo nam nhân.
Cả phụ và trưởng của nàng, đều là những hảo nam nhân yêu thương gia đình, trách nhiệm và trọng tình nghĩa.
