Dọn sạch kho của kẻ thù, nằm ngửa thắng lớn trên đường lưu đày - Chương 45: ---
Cập nhật lúc: 2025-10-28 13:54:44
Lượt xem: 19
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
CÁCH THỨC Ở CHUNG ĐÚNG ĐẮN
Tính toán thời gian, gia đình Cố lão nhị chắc hẳn đợi ở dịch quán giao giới giữa U Châu và Quỳnh Châu . Công việc huyện nha xử lý gần xong, tân quan sắp nhậm chức, Cố Bang Ngạn dẫn cả nhà cáo biệt Tứ hoàng tử.
Tứ hoàng tử nâng tay hành lễ: "Thời gian nhờ ngoại tổ phụ, ba vị cữu cữu và Mộc thúc giúp đỡ, bản vương vô cùng cảm kích."
"Điện hạ khách khí , thể chút việc trong khả năng, là vinh hạnh của chúng ." Cố Bang Ngạn khiêm tốn đáp lễ, những khác cũng .
Tứ hoàng tử tiễn khỏi thành An Dương. Chàng cưỡi ngựa song song với Cố Lạc Cẩm, nhỏ giọng : "Tam cữu cữu, suy nghĩ kỹ ?"
"Chuyện riêng tư của hạ thần dám phiền điện hạ bận tâm, công vụ bận rộn, quấy rầy." Cố Lạc Cẩm nâng tay hành lễ, "Điện hạ bảo trọng."
"Các ngươi cũng bảo trọng."
Tứ hoàng tử dừng tại chỗ. Khi Mộc Nhiễm Thanh cưỡi ngựa ngang qua, ghé sát : "Thanh Thanh cô nương, chúng sẽ sớm gặp ."
Mộc Nhiễm Thanh hiểu ý : "Điện hạ, dân nữ xin cáo lui."
Thúc ngựa, nàng theo kịp đoàn .
Lời của Tứ hoàng tử với Mộc Nhiễm Thanh, Mộc gia phụ tử và Cố Lạc Cẩm tự nhiên đều thấy. Hoàng tử rời kinh thành, tất Hoàng đế cho phép.
Xem lưỡi đao của Hoàng đế, Tứ hoàng tử đây sắp vươn tới U Châu và Doanh Châu .
Từ huyện An Dương , để sớm hội họp với Cố lão nhị Cố Bang Bình, đoàn đẩy nhanh tốc độ.
Mộc Nhiễm Thanh ấn tượng gì về của nhị phòng. Lúc cha nàng môn khách cho Cố Bang Ngạn, Cố Bang Bình dẫn vợ quan ở địa phương.
Năm nay hình như thăng chức từ huyện lệnh, liền bãi quan và cùng đại phòng tịch thu gia sản lưu đày, quả thực xui xẻo.
Cố Bang Ngạn và nguyên phối thê tử thành nhiều năm con. Ông bốn mươi tuổi mà con nối dõi, còn cách nào khác, đành nạp một tiểu .
Người chí khí, mấy năm nay sinh cho ông một đôi nam nữ, coi như kế tục.
Mèo con Kute
Một nhà hai phụ nữ, chuyện tranh giành sủng ái gì đó, ắt sẽ nhiều chuyện. Mộc Nhiễm Thanh cảm thấy, nhị phòng Cố gia e rằng dễ chung sống.
Ra khỏi thành An Dương tiếp tục về phía bắc, cỏ cây úa tàn, càng thêm tiêu điều, lạnh lẽo.
Không còn sai dịch hộ tống, Cố Bang Ngạn phụ tử bốn và Mộc gia phụ tử hai , bàn bạc lộ trình, cố gắng nghỉ đêm ngoài trời, khi trời tối sẽ đến thị trấn hoặc dịch quán.
Khi ở thành An Dương, Mộc Nhiễm Thanh chuẩn lượng lớn vật tư, đều nghỉ ngơi đầy đủ, thể tốc tiến về phía .
Trên đường, Cố Lạc Cẩm tìm Mộc Nhiễm Thanh chuyện, tiếc là Mộc Nhiễm Thanh cho cơ hội . Cưỡi ngựa một lúc thấy mệt, nàng đưa ngựa cho Mộc Thanh Thành, tự càng xe nghỉ ngơi.
Mộc Khánh Minh ủng hộ thái độ của con gái để ý đến Cố Lạc Cẩm. Chỉ cần con gái vui vẻ, phạm lầm về nguyên tắc, ông đều ủng hộ.
Vì thái độ của Cố Lạc Cẩm đối với , Mộc Thanh Thành mấy ngày nay sắc mặt với , hai sóng vai, Mộc Thanh Thành một lời nào với Cố Lạc Cẩm.
Muội tình cảm sâu đậm, Cố Lạc Cẩm phụ bạc, Mộc Thanh Thành cảm thấy oan ức .
Cố Lạc Cẩm thông minh nhường nào, rõ ràng nhận thấy Mộc gia đối với thái độ lạnh nhạt, ngay cả nha đầu Hồng Đậu cũng thèm để ý đến , như kẻ bạc tình .
Cả Tạ Tử An nữa, mới gia nhập Mộc gia, cùng hội cùng thuyền với họ .
Buổi trưa, đoàn dừng bên bờ sông. Mộc Nhiễm Thanh, Hồng Đậu và hai chị em dâu Lưu Nguyệt Nga bắt đầu chuẩn bữa trưa cho cả nhà.
Mộc Nhiễm Thanh và Hồng Đậu lấy rau xuống sông rửa sạch, đặt giỏ tre Hồng Đậu mang về. Mộc Nhiễm Thanh những con cá bơi lội trong sông mà ứa nước miếng.
"Muốn ăn ?" Cố Lạc Cẩm từ lúc nào đến bên cạnh nàng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/don-sach-kho-cua-ke-thu-nam-ngua-thang-lon-tren-duong-luu-day/chuong-45.html.]
Lời hỏi, cứ như chỉ một nàng ăn .
Mộc Nhiễm Thanh đầu , vẫn chằm chằm những con cá: "Nếu Cố Tam công tử thể bắt cá, chúng đều thể uống canh cá, ăn chút thịt cá."
Nước sông mùa thu lạnh buốt, giữa trưa cũng ấm lên là bao. Mộc Nhiễm Thanh sẽ xuống sông bắt cá, đang nghĩ cách vớt vài con.
Cố Lạc Cẩm lấy dao, chặt hai cành cây bên cạnh, gọt nhọn một đầu: "Đợi đấy, trưa nay bảo đảm cho nàng ăn cá."
Mộc Nhiễm Thanh gật đầu: "Sẽ chờ xem."
Cố Lạc Cẩm cởi giày tất, vén ống quần xuống sông. Nước sông sâu lắm, chỉ đến đầu gối Cố Lạc Cẩm, chỗ sâu nhất cũng chỉ đến n.g.ự.c .
Hắn cầm hai cành cây gọt nhọn, chăm chú đàn cá bơi lội xung quanh, nín thở ngưng thần. Thời cơ chín muồi, nhanh, chuẩn, hiểm ném cành cây trong tay .
Con cá trong sông nhỏ, cành cây trong tay Cố Lạc Cẩm đ.â.m xuyên qua, đau đớn kéo cành cây giãy giụa lao về phía .
Cố Lạc Cẩm nhanh tay lẹ mắt tóm lấy hai ngọn cây khô, dùng sức tay quăng hai con cá lên bãi sông, cá sức giãy giụa đó.
Bốn đứa trẻ đang chơi đùa bên cạnh vội vàng chạy tới, Cố Diệc Nhiên chạy vui vẻ hô lên: “Tam thúc bắt cá ! Tam thúc bắt cá !”
Cố Nhất Minh mang tới cái thùng nước, cho cá trong, : “Tam thúc bắt thêm vài ngày nữa, bắt nhiều chút.”
Cố Lạc Cẩm giơ ngón trỏ lên môi: “Nhỏ tiếng chút, sẽ dọa cá chạy mất hết đó.”
Bốn đứa trẻ bắt chước động tác của , suỵt, ai dám lên tiếng, khom lưng, nhẹ nhàng rón rén theo Cố Lạc Cẩm bắt cá.
Cố Lạc Cẩm chỉ đàn cá trong sông, giơ hai cành cây khô trong tay, cùng lúc ném xuống, đ.â.m trúng cá một cách chuẩn xác, nhanh chóng tóm lấy đuôi cành cây, quăng cá lên bãi sông.
Bốn đứa trẻ ùa tới, hai một nhóm, cùng giữ chặt những con cá đang nhảy loạn xạ, bốn bàn tay túm lấy cá, ném cá thùng nước.
Cố Lạc Cẩm hỏi Mộc Nhiễm Thanh đang theo : “Thanh Thanh, đủ ?”
Trong sông là cá diếc, khá béo và to con, Mộc Nhiễm Thanh định kho với hành, : “Mỗi một con .”
Mỗi một con thì cũng ít , tròn hai mươi con lận.
Cố Nhất Minh tính toán, : “Tam thúc, cố lên nha.”
Cố Lạc Cẩm một lời oán trách, xuống nước là bắt cá, khom lưng, tay cầm hai cành cây khô, chậm rãi men theo dòng sông xuống, chốc lát quăng lên hai con, chốc lát hai con nữa.
Sau một khắc đồng hồ, bốn đứa trẻ đếm cá trong thùng, : “Vẫn còn thiếu hai con.”
Cố Lạc Cẩm quăng ba con lên bờ, hỏi: “Thế nào, đủ ?”
“Đủ đủ !” Cố Diệc Nhiên ôm một con cá vui vẻ, “Tam thúc, còn dư một con nữa!”
“Dư một con cho Tam thúc nhà các con ăn, hôm nay bắt cá vất vả .” Mộc Nhiễm Thanh mang d.a.o thái rau tới, “Thôi , các con qua bên chơi , sẽ sạch những con cá , lát nữa là thể ăn cơm .”
Bốn đứa trẻ đều ý kiến, qua bên cạnh nhặt đá đen và trắng quân cờ, tìm một tấm ván gỗ vẽ bàn cờ, như đường họ thể chơi cờ g.i.ế.c thời gian.
Cố Lạc Cẩm tảng đá bên cạnh, lau khô nước, kéo ống quần xuống, hỏi: “Thanh Thanh mấy hôm nay thèm để ý , vẫn còn giận ?”
“Ta việc gì giận ngươi?”
Mộc Nhiễm Thanh tay đang cạo vảy cá, : “Bây giờ thế , mới là cách chúng chung sống đúng đắn. Ta chỉ một ca ca, tên là Mộc Thanh Thành.
Tam công tử, khi ngươi rõ trạng thái của , vẫn đừng những lời . Ngoài , thành thật cho ngươi , giận, cần thiết.”