Dọn sạch kho của kẻ thù, nằm ngửa thắng lớn trên đường lưu đày - Chương 69: ---
Cập nhật lúc: 2025-10-28 13:55:15
Lượt xem: 12
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cố Bang Bình lạnh lùng vô tình
Cố Lạc Cẩm quá hiểu loại nữ tử như La Trân Châu, ỷ bản quyền tiền, một khi nhắm trúng mục tiêu, liền đùa bỡn đối phương trong lòng bàn tay.
Muốn thử thách nhân phẩm của ư, còn chẳng thèm bận tâm.
Cố Lạc Cẩm thăm dò rõ ràng về La gia, con rể ở rể ư, e rằng cái đó.
Đột nhiên nhớ tới câu của Mộc Nhiễm Thanh, chuyện tình cảm với , tan cửa nát nhà. Đối với bọn gian thương tham lam vô độ và quan tham ô, Cố Lạc Cẩm bao giờ nương tay.
Nếu là , dùng mỹ nam kế của cũng thể, nhưng giờ đây bài xích, đang giữ như ngọc vì ai? Mộc Nhiễm Thanh ?
Bây giờ lúc nghĩ đến những chuyện , tiên hãy giải quyết chuyện mắt.
Cố Lạc Cẩm nhanh chân về nhà, tại cửa nhà gặp hai ca ca, hỏi thăm thì hôm nay vận khí tệ, đều tìm việc , thu hoạch mấy chục văn tiền.
Đến tối, Lương Bình và Tiểu Lục trở về, cả hai mỗi kiếm sáu bảy mươi đồng tiền trong ngày.
Họ đều đặt tiền đồng lên bàn, năm cộng kiếm hơn bốn trăm văn, Cố lão phu nhân hỏi Cố Bang Bình, về cùng, “Hôm nay ngươi ngoài lang thang cả ngày, một đồng tiền cũng kiếm ?”
Cố Bang Bình cứ ngỡ rằng họ cũng như tìm việc, ai ngờ chỉ mỗi kiếm tiền, “Nương, chẳng bảo con ngoài theo Tôn Mai cùng các nàng , phí mất chút công sức, việc đều khác hết .”
Cố lão phu nhân lạnh lùng liếc một cái, “Đi theo Tôn Mai mà ngươi còn lạc mất, tiền công cũng chẳng kiếm một văn về, ngươi là nhị thúc mà, còn ý tứ mang vợ con tới ăn bám ?”
Cố lão phu nhân hạ tối hậu thư, “Ngày mai mà kiếm tiền về, sẽ chủ, cái nhà cứ thế mà chia .”
“Nương, đại ca, thể chia gia đình , ngày mai con nhất định sẽ tìm việc .” Hôm nay Cố Bang Bình kén chọn, việc mệt , việc tiền công ít thể , lang thang một vòng, xem chơi cờ cả ngày.
Giờ đây chia gia đình, Cố Bang Bình sợ hãi, chia gia đình xong một nuôi sống cả nhà, tuyệt đối thể chia gia đình.
Cố Bang Nhan gì, y lấy mấy chục đồng tiền từ trong túi , “Nương, đây là tiền con kiếm hôm nay.”
Vợ chồng Trần Mỹ Kiều hôm nay kiếm tiền, nhưng họ đến tiệm vải nhận việc thêu thùa, bắt đầu từ những việc nhỏ, hai ngày nữa sẽ tiền.
Cố lão phu nhân gật đầu, “Bên lão đại mỗi đều bắt đầu kiếm tiền , vợ lão nhị trông hai đứa trẻ, tiện kiếm tiền.”
“Lão nhị , hai chị em Tôn Mai là thế nào, ngươi hỏi xem.” Cố lão phu nhân , “Hiện tại tình cảnh gia đình chúng như thế , chúng thể nuôi nổi những kẻ ăn .”
Cố Bang Bình từ ngày đó đ.á.n.h với Tôn Mai, trong lòng vẫn còn khó chịu, thêm đó ánh mắt Tôn Mai như mang theo độc , càng chọc nàng .
Đột nhiên cảm thấy nữ nhân độc ác, giữ bên chẳng khác nào tự rước họa .
Khi Cố Bang Bình sủng ái Tôn Mai, đối với nàng trăm phần trăm chiều chuộng, khi ghét bỏ thì hận thể lập tức bán . Hắn hiểu Tôn Mai, một khi nhẫn tâm, ngày nào đó nàng sẽ đầu độc .
Nghĩ đến việc tìm cách kiếm tiền, ngay cả bản còn nuôi nổi, gì tiền nuôi tiểu và em gái của tiểu .
Cố Bang Bình lẩm bẩm , “Dù nương cũng thích nàng , chi bằng bán hai chị em nàng lấy tiền, thể sống qua một thời gian.”
Hai chị em Tôn Mai trông cũng , chắc hẳn thể bán giá , đủ để sống thoải mái qua năm nay.
Cho dù hai chị em Tôn Mai đáng ghét đến mấy, Tôn Mai cũng sinh cho Cố Bang Bình một cặp con, công lao cũng khổ lao.
Hai ngày hai còn ân ân ái ái, một trận cãi vã, lời bán như . Gia đình Cố gia họ nếu hạ nhân phạm lớn, tuyệt đối sẽ bán , huống chi đây còn là một tiểu sinh con.
Mọi đều cảm thấy Cố Bang Bình đặc biệt ích kỷ, lạnh lùng và vô tình.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/don-sach-kho-cua-ke-thu-nam-ngua-thang-lon-tren-duong-luu-day/chuong-69.html.]
Người như , đáng để họ thật lòng đối đãi, cẩn thận đề phòng, ngày nào đó vì lợi ích của bản mà sẽ bán ngươi.
Cố lão phu nhân phỉ nhổ một tiếng, “Mẹ ruột của hai đứa trẻ, ngươi bán là bán, còn chút nhân tính nào ?”
“Nương, đến lúc chúng lấy tiền nuôi kẻ ăn , ai nấy đều tự lo cho bản còn xong.” Cố Bang Bình cảm thấy sai, “Trong lòng chắc chắn cũng nghĩ như , chỉ là thôi.”
“Được , kẻ ác , .” Cố Bang Bình thúc giục, “Đại tẩu, mau mau sắp xếp cơm , ở ngoài chạy cả ngày, đói .”
Cố lão phu nhân thấy thể thông, đành mặc kệ , thở dài một tiếng, về phòng ngủ.
Nếu còn Cố Bang Bình chọc giận thêm mấy nữa, Cố lão phu nhân cảm thấy sẽ sống nổi qua năm nay.
Quan Vĩnh Xuân bảo các nàng nghỉ ngơi, cùng Thường ma ma bếp bữa tối, Tăng quản gia giúp đỡ nhóm lửa.
Trong sương phòng, lời của Cố Bang Bình, Tôn Mai hận đến nghiến răng nghiến lợi.
“Chị, thật sự bán chúng ?” Tôn Nhị Nha sợ hãi, “Hắn mà nhẫn tâm , chị còn sinh cho một con gái và một con trai mà.”
Tôn Mai hừ lạnh, “May mà sớm đáng tin cậy, để cho chúng một đường lui. Hôm nay quen với Lý lão gia, chỉ đợi thời cơ chín muồi, chúng sẽ cùng rời .”
Mèo con Kute
Tôn Nhị Nha yên tâm , “Chị, Lý lão gia ý với chị, sẽ cưới chị phu nhân chứ?”
“Lần , gì cũng chính thê, thất thì như hàng hóa mua bán, căn bản sẽ coi ngươi là .” Tôn Mai tự tin, Lý lão gia hôm nay thể hiện hứng thú với nàng, ở chung thêm hai ngày, nàng chắc chắn sẽ khuất phục .
Tôn Mai nắm tay Tôn Nhị Nha, “Tiền bạc của chúng , em nhất định giữ gìn cẩn thận, lúc , chúng chỉ cần mang theo quần áo , tuyệt đối để nhà họ Cố phát hiện.”
“Chị yên tâm, khâu trong yếm của em , họ sẽ phát hiện .”
Tôn Nhị Nha chút tiếc nuối, “Vậy chúng , sẽ gặp Cố Tam công tử nữa, em, em thích mà.”
“Muội ngốc, nam nhân trai thì ích gì, quan trọng là tiền, thể cho ngươi cuộc sống .”
Tôn Mai khuyên nhủ, “Trước tưởng Cố gia giàu , ngờ nghèo đến mức . Nam nhân Cố gia quả thật đều trai, Cố Bang Bình đáng tin cậy, Cố Lạc Cẩm cái tảng băng đó ngươi sưởi cũng ấm.
Ngươi yên tâm, chúng theo đường nam hạ, đợi ở Lý phủ vững vị trí chính thất phu nhân, nhất định sẽ để Lý lão gia tìm cho ngươi một gia đình .”
Tôn Nhị Nha vẫn nỡ Cố Lạc Cẩm, Cố Lạc Cẩm là nam tử trai nhất mà nàng từng gặp từ khi lớn lên, thể gả cho , dù mỗi ngày lạnh lùng với nàng cũng cam tâm tình nguyện.
Nghĩ đến thái độ của Cố gia đối với hai chị em các nàng, là thể, vẫn tiếc nuối.
Buổi tối khi bữa cơm xong, Cố Giai Di dắt tay Cố Minh Hạo đến sương phòng gọi hai chị em Tôn Mai ăn cơm, hai họ mở cửa.
Tôn Mai bên cửa sổ hét lên một câu, “Cút!”
Thật trong lòng nàng chút nỡ con trai, từ nhỏ cưng chiều nuôi dưỡng, phí ít tâm huyết của nàng. Tuy nhiên, nỡ con thì nàng chỉ thể ở Cố gia chịu khổ, rời thì nhẫn tâm.
Bây giờ chút nỡ, nhưng đợi nàng và Lý lão gia con của riêng , nàng sẽ quên Cố Minh Hạo.
Hai đứa trẻ nàng hét cho run cả , Cố Minh Hạo chui lòng Cố Giai Di, Cố Giai Di vỗ vỗ lưng , “Đi, chúng tìm tổ mẫu.”
Tổ mẫu bây giờ là chỗ dựa của họ.
Cố lão phu nhân thấy tiếng hét của Tôn Mai, ôm hai đứa trẻ lòng dỗ dành một lúc, “Chúng để ý đến nàng , ăn cơm , tối nay ngủ với tổ mẫu.”
Hai đứa trẻ nở nụ , đồng thanh , “Dạ.”