Dọn sạch kho của kẻ thù, nằm ngửa thắng lớn trên đường lưu đày - Chương 73: ---

Cập nhật lúc: 2025-10-28 13:55:19
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Người quý ở chỗ tự

 

“Quả nhiên tìm chỗ dựa mới , Tôn Mai ngươi thật bản lĩnh.” Cố Bang Bình chợt tỉnh ngộ, Tôn Mai cố ý sỉ nhục , nhưng nàng hiện giờ đích thực là đội một chiếc nón xanh lên đầu .

 

Hóa sớm tính toán, chuẩn rời bất cứ lúc nào, Cố Bang Bình cảm thấy giống như một kẻ hề mua vui.

 

Bao nhiêu năm qua, đối xử với Tôn Mai đến nhường nào, lạnh nhạt với Quan Vĩnh Xuân đến mức nào, thậm chí còn từng nghĩ đến việc bỏ nàng , để Tôn Mai chính thê.

 

Nếu nàng nhiều mặt bằng xuất tiểu thư khuê các của Quan Vĩnh Xuân, lẽ sớm vẻ ngoài trẻ trung xinh và những lời ngon ngọt của nàng mê hoặc, nâng nàng lên chính thê .

 

Cố Bang Bình về phía cái gọi là Lý Bình, quan nhiều năm như , loại nào mà từng thấy qua, cái Lý Bình lương thiện.

 

Hiện giờ gia đình gió lung lay mưa bão tạt, thể gây thêm chuyện phiền phức nữa.

 

Cố Bang Bình phất tay, “Ngươi . Xét vì ngươi sinh con cho , thả ngươi , tự cầu phúc cho .”

 

“Hừ.” Tôn Mai nghĩ Cố Bang Bình thật lòng thả nàng , chẳng qua là thấy Lý Bình bọn họ đông , Cố gia chọc nổi, bất đắc dĩ mới thả nàng .

 

Đã quyết định rời , Tôn Mai liền cứng lòng, “Lý lão gia, chúng thôi.”

 

“Đi thôi.” Lý Bình liếc tất cả nhà họ Cố, dẫn theo thủ hạ của vây quanh hai tỷ Tôn Mai, rời khỏi tiểu viện.

 

Mấy tên hán tử thấy chuyện giải quyết xong, giúp gì nữa, bèn với Cố Bang Bình thời gian thì đ.á.n.h cờ, rời .

 

Cố Bang Ngạn hỏi Cố Bang Bình, “Ngươi định bán hai tỷ Tôn Mai ?”

 

“Đại ca hiểu lầm .” Cố Bang Bình , “Mấy vị là bằng hữu quen khi đ.á.n.h cờ, tìm bọn họ đến giúp một tay, cố ý hù dọa Tôn Mai một chút thôi.”

 

Tối qua Cố Bang Bình trằn trọc ngủ , rốt cuộc vẫn nỡ tay tàn nhẫn bán Tôn Mai, con cái mất , bọn chúng sự thật sẽ hận cả đời.

 

“Ta vốn dĩ hù dọa Tôn Mai một chút, khiến nàng lời hơn, an phận mà sống.”

 

Cố Bang Bình tự giễu một tiếng, “Người thật sự tiếp tục sống với , tìm sẵn đường lui . Nên là nàng vẫn luôn tự giữ đường lui.”

 

Những lời Tôn Mai lúc đó, suýt nữa thì tin , tưởng rằng hai đứa con con ruột của , may mà mẫu thức tỉnh .

 

Nhớ năm đó khi mua Tôn Mai, cùng đồng liêu ngoài uống rượu, uống đến say mèm, bọn họ hùa trêu chọc thế là mua nàng về.

 

Cố Bang Ngạn đến bên cạnh Cố Bang Bình, “Coi như ngươi vẫn còn là một nam nhân. Nàng thì cứ để nàng . Sau cùng nhị mang theo con cái mà sống cuộc sống.

 

Cố gia chúng , những kẻ lộn xộn đó thì cuộc sống mới thể yên . Ngươi đó, thể tham ăn biếng nữa , đừng đến lúc đó sống đến mức ngay cả một tiểu cũng thể coi thường ngươi.”

 

“Đại ca dạy bảo chí , .” Những lời Tôn Mai , cùng với vẻ mặt khinh bỉ của nàng, kích thích sâu sắc đến Cố Bang Bình.

 

Lúc hoạn nạn, bản lĩnh nuôi sống cả nhà, tiểu cũng coi thường ngươi, mắng ngươi nam nhân.

 

Cố Bang Bình mái hiên, hồi tưởng những việc trong mấy năm qua, phát hiện lão mẫu và đại ca cưng chiều mà nhiều chuyện sai trái.

 

Mọi lúc gì cũng giúp , cứ để tự tĩnh tâm, hảo hảo phản tỉnh .

 

Trần Mỹ Kiều với Cố lão phu nhân, “Nương, thấy cái nam nhân dẫn Tôn Mai giống . Hắn sân, đôi mắt hề an phận .”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/don-sach-kho-cua-ke-thu-nam-ngua-thang-lon-tren-duong-luu-day/chuong-73.html.]

“Nhìn . Chắc là lão bản của kỹ viện ngầm, ngoài dạo chơi, tiện thể lừa mấy cô gái ngốc về.”

 

Ngay cả Cố Bang Bình cũng cái Lý Bình , Cố lão phu nhân há . “Tôn Mai , chính là do lão nhị đối xử với nàng quá , khiến nàng trời cao đất dày. Đến khi ngoài chịu thiệt thòi, mới lão nhị và nhị tức phụ bao dung nàng đến nhường nào.”

 

Vì nàng cố chấp , còn cho rằng lựa chọn của là đúng. Sau chịu khổ chịu tội, thì còn là chuyện Cố gia bọn họ bận tâm nữa .

 

Tuy nhiên, Cố lão phu nhân vẫn để Cố Lạc Cẩm hỏi thăm một chút, kết quả là ngay trong ngày, hai chị em Tôn Mai cùng Lý Bình rời khỏi U Châu thành xuôi về phương nam.

 

Cố Lạc Cẩm trở về báo tin cho Cố Bang Bình, Cố Bang Bình gật đầu, “Đi thì cứ thôi, nàng , chúng vẫn sống tiếp.”

 

Cố gia bọn họ nay chỉ là dân thường, tên nam nhân chút thế lực, thể trêu chọc.

 

Cố Bang Bình vứt bỏ những chuyện đầu, hỏi, “Kế tiếp , trong thành đều tìm việc , đại ca tính toán gì ?”

Mèo con Kute

 

“Cứ tiếp tục tìm, chỉ cần là việc , chúng đều .” Cố Bang Ngạn , “Trước hết hãy qua mùa đông , còn chuyện mua đất, đợi đến mùa xuân sang năm.”

 

Các nam nhân Cố gia tiếp tục ngoài tìm việc , khắp nơi đều gặp khó khăn, từ sáng đến tối mịt, kiếm một đồng nào.

 

Ba bà Trần Mỹ Kiều và con dâu xong thêu thùa, sự tháp tùng của Cố Hoằng Nghị, Lưu Nguyệt Nga mang đồ thêu đến hiệu vải. Ai ngờ nhận, thu mua đồ thêu của các nàng.

 

Lưu Nguyệt Nga tranh cãi vài câu với chủ tiệm, thể giữ chữ tín, đổi ý thu đồ thêu của các nàng, ăn trọng chữ tín.

 

Bị Cố Hoằng Nghị ngăn , kéo Lưu Nguyệt Nga đang tức giận lên xe ngựa, “Đừng tức giận, chắc chắn là La Trân Châu cố ý nhằm gia đình chúng , cho chúng sống yên, cốt để tam mềm mỏng với nàng , để tổ mẫu và nương xin nàng .”

 

“Vậy đây?” Lưu Nguyệt Nga sầu muộn, cố ý lớn, “Không việc , chẳng ăn hết của .”

 

“Không còn cách nào, hết hãy về , bàn bạc với các trưởng bối một chút.”

 

Hai vợ chồng thở dài một tiếng, ủ rũ lên xe ngựa, trở về bàn bạc đối sách với nhà.

 

Xe ngựa khuất, Đại Chí, kẻ vẫn luôn theo dõi động tĩnh của Cố gia, liền từ trong bóng tối bước , lộ nụ đắc ý, vội vàng trở về bẩm báo cho tiểu thư .

 

La Trân Châu đang sốt ruột chờ đợi thì Đại Chí đến.

 

Tiểu Trúc giục giã, “Đừng lời thừa thãi, hãy những điều quan trọng.”

 

“Tiểu thư, hai chị em tiểu theo Lý Bình . Cố gia thấy Lý Bình đông thế mạnh, chẳng dám hó hé một tiếng nào, liền thả hai chị em .”

 

“Cố gia hôm nay ngoài tìm việc , một đồng bạc cũng kiếm . Nhờ ngài chiếu cố, nhà nào dám dùng họ.”

 

“Vừa vợ chồng Cố lão đại mang đồ thêu đến hiệu vải, chủ tiệm thu, suýt chút nữa thì cãi . Giờ hai vợ chồng về nhà bàn bạc , e rằng chẳng bao lâu nữa Cố tam công tử sẽ đến bái kiến, nhận với ngài.”

 

La Trân Châu hài lòng, “Rượu mời uống uống rượu phạt. Bản tiểu thư thành tâm thành ý bái kiến, dám mất mặt , đuổi chúng ngoài.”

 

La Trân Châu hừ lạnh một tiếng, ác độc , “Ta lớn chừng , chỉ đối xử với khác như , từng ai dám đối xử với như thế. Cố gia rơi tình cảnh hiện tại, là do họ tự chuốc lấy.”

 

Người quý ở chỗ tự , đáng tiếc bọn họ . Có thể thấy Cố gia đây tệ, nhưng đáng tiếc sa sút. Sa sút thì hiểu rõ vị trí của .

 

Tiểu Trúc , “Tiểu thư, chúng cứ chờ Cố tam công tử đến tận cửa cầu xin ngài. Đến lúc đó, nô tỳ nhất định sẽ gây khó dễ cho một phen.”

 

Nha gây khó dễ, tiểu thư , đó là thủ đoạn quen thuộc của các nàng.

 

 

Loading...