Dọn sạch kho của kẻ thù, nằm ngửa thắng lớn trên đường lưu đày - Chương 76: ---
Cập nhật lúc: 2025-10-28 13:55:23
Lượt xem: 12
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hôm nay sẽ phế các ngươi
Cố Bang Bình cảm thấy lừa, Mộc gia căn bản hề rời , chỉ là đến U Châu thành từ , họ sống ngoài thành chờ đợi.
Tại rời ? Bởi vì kế hoạch của và Tôn Mai, thể để bọn họ thiết kế hãm hại Mộc gia và Quan Vĩnh Xuân.
Kết quả thì , và Tôn Mai trở mặt thành thù, khi ân đoạn nghĩa tuyệt thì mỗi một ngả.
Hai song song càng xe, Cố Bang Bình bực bội : "Đại ca, cần giải thích cho chuyện của Mộc gia ?"
"Không sai, chúng để Mộc gia , chính là để tránh cho họ ngươi và Tôn Mai tính kế."
Cố Bang Ngạn thẳng thừng : "Việc dừng ở U Châu thành là hy vọng các ngươi khi thấy khó khăn sẽ đổi, ai ngờ, các ngươi chẳng đổi chút nào, mỗi đều tính toán riêng."
"Giờ đây nhận bài học sâu sắc như , ngươi nên sự đổi ." Cố Bang Ngạn dốc lòng : "Lão nhị, ngươi cũng là cha , hãy nghĩ nhiều hơn cho con cái."
"Nói thật lòng, cái nhà của chúng ngươi liên lụy đến nông nỗi , ban đầu oán trách , ."
" thể gì chứ, ngươi là ruột thịt một của , lẽ nào thể bỏ mặc ngươi quản?"
Cố Bang Ngạn thở dài một tiếng: "Cả đại gia đình chúng ở bên thể nương tựa lẫn , ngươi đừng quên, còn một nữ nhi, là cháu gái lớn của ngươi và Lục công chúa đang ở trong cung. Bị Hoàng đế ghét bỏ, thể tưởng tượng cuộc sống của mẫu nữ bọn họ trong cung khó khăn đến nhường nào."
Cháu gái là đứa trẻ đầu tiên của Cố gia, các trưởng bối yêu thương nuôi lớn. Cố Bang Bình khi đó mực yêu thương cháu gái , khi nàng tiến cung phi tử của Hoàng đế, lén lút mắng ít lời về sự vô liêm sỉ của Hoàng đế.
Cố Bang Bình hổ thẹn : "Đại ca, xin , đều là liên lụy các vị."
"Một phần là nguyên do của ngươi, một phần khác là Hoàng thượng những lão thần thoái vị, nên lấy nhà chúng vật tế."
Cố Bang Ngạn : "Ngươi mà xảy chuyện, cũng sẽ thoái vị, ít nhất sẽ tịch thu tài sản lưu đày, thể bảo cho cháu trai của ngươi."
"Đại ca yên tâm, sẽ còn tùy tiện bậy như nữa." Cố Bang Bình hỏi: "Chúng đây, Doanh Châu phủ ?"
"E rằng tạm thời ."
Cố Bang Bình 'a' một tiếng đầy khó hiểu, thấy tiếng vó ngựa từ xa vọng gần, nhanh hai đội kỵ binh kẹp kẹp , chặn họ ở giữa.
Cố Bang Bình thấy đối phương mặc trang phục quan binh, lập tức dậy, kinh ngạc : "Đại ca, là binh lính của U Châu thành, U Châu mà kỵ binh."
Nhìn là đây là binh lính của Ngô Lương Tân, tất cả kỵ binh của Vương Khuê An đều điều đến biên ải, thể mang về U Châu thành.
Đàn ông nhà họ Cố và cha con nhà họ Mộc đều xuống xe ngựa. Mộc Nhiễm Thanh nhảy khỏi lưng ngựa, cùng bọn họ, đối mặt với những kỵ binh .
Cố Bang Ngạn lạnh: "Ngô Lương Tân lá gan thật lớn, dám sở hữu tư binh, đây là tạo phản ?"
Người dẫn đầu họ, : "Đại nhân bảo chúng bắt các ngươi về, xem các ngươi ít chuyện, tự tìm đường c.h.ế.t, thì đừng trách chúng tay."
Hai đội kỵ binh rút đại đao bên hông, g.i.ế.c diệt khẩu.
"Dừng tay!" La Trân Châu đuổi đến đó quát lớn: "Để các ngươi mang về, ai cho phép các ngươi g.i.ế.c ? Dám dương phụng âm vi, các ngươi sống nữa ?"
"Biểu tiểu thư, bọn họ e rằng đơn giản như , thể chúng là tư binh." Người dẫn đầu : "Vì sự an của đại nhân và các , chúng buộc g.i.ế.c bọn họ."
Nếu tin tức truyền ngoài, chỉ Ngô đại nhân c.h.ế.t, mà cả phủ Vệ Quốc Công cũng sẽ liên lụy, thể tay tàn độc.
Các kỵ binh rút đao, La Trân Châu giận dữ gầm lên: "Các ngươi ai dám, khi trở về, lập tức bảo dượng xử tử các ngươi."
"Cố tam công tử là , g.i.ế.c chặt chỉ quyền , những khác tư cách đó."
La Trân Châu càng xe, từ cao xuống Cố Lạc Cẩm: "Cố tam, chỉ cần ngươi bồi tội với bản tiểu thư, cam tâm tình nguyện hầu hạ bên cạnh bản tiểu thư, chuyện hôm nay thể tha cho ngươi."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/don-sach-kho-cua-ke-thu-nam-ngua-thang-lon-tren-duong-luu-day/chuong-76.html.]
Đột nhiên, La Trân Châu thấy Mộc Nhiễm Thanh đang bên cạnh Mộc Thanh Thành: "Còn nữa, g.i.ế.c c.h.ế.t tiện nhân đó, bản tiểu thư sẽ tha cho cả nhà các ngươi một mạng."
Cố Lạc Cẩm về phía Mộc Nhiễm Thanh, Mộc Nhiễm Thanh nhướng mày, đến đây, đ.á.n.h một trận?
Chưa từng chính thức giao đấu với Cố Lạc Cẩm, Mộc Nhiễm Thanh xem thực lực thật sự của . Cố Lạc Cẩm , Mộc Nhiễm Thanh thật sự đ.á.n.h với một trận, tẩn một trận.
Có thể thỏa mãn ý của nàng, nhưng bây giờ.
Cố Lạc Cẩm lạnh lùng La Trân Châu: "Nếu đồng ý thì ?"
"Vậy thì đừng trách bản tiểu thư tâm ngoan thủ lạt." La Trân Châu chỉ tay về phía tất cả các kỵ binh mặt: "Con tiện nhân , thưởng cho các ngươi ."
Đội trưởng kỵ binh và các kỵ binh phá lên : "Tạ La tiểu thư ban thưởng."
Người nhà họ Cố và nhà họ Mộc đều tức giận nắm chặt nắm đấm, Mộc Nhiễm Thanh lấy túi t.h.u.ố.c bột.
Nói thì chậm, nhưng lúc đó thật nhanh, Cố Lạc Cẩm, Mộc Khánh Minh và Mộc Thanh Thành lập tức phi lên, hai lượt quét sạch cả hai đội kỵ binh xuống ngựa, đoạt lấy đại đao của bọn chúng, dùng sống đao đ.á.n.h ngã chúng xuống đất, mặt đất rên rỉ, thể nào dậy nổi.
Mộc Thanh Thành khạc hai tiếng, "Với thực lực thế mà dám ở đây huênh hoang, hôm nay phế bỏ các ngươi, kẻo các ngươi ngoài hại khác."
Dám sỉ nhục của y, dù chỉ là lời cũng , Mộc Thanh Thành tiến lên một bước, một cước đạp nát hạ bộ của một tên kỵ binh.
"A ——"
Tên kỵ binh thét lên một tiếng t.h.ả.m thiết, ngất lịm, khiến những kỵ binh khác cùng mấy chủ tớ La Trân Châu sợ đến run rẩy.
Mộc Thanh Thành tiến lên định đạp nát hạ bộ của một tên kỵ binh khác, Mộc Nhiễm Thanh ngăn y , "Đại ca, chẳng La Trân Châu thích dùng cách để trừng phạt khác ? Chúng cũng nên cho nàng nếm thử tư vị một đám nam nhân 'cưỡi' là thế nào."
La Trân Châu ngờ Cố Lạc Cẩm cùng Mộc gia phụ tử lợi hại đến , chỉ mấy chiêu đá văng kỵ binh xuống ngựa, chút sức phản kháng.
Nghe lời Mộc Nhiễm Thanh , nàng càng sợ đến sắc mặt tái nhợt, thét chói tai kêu lên: "Mau, mau , mau !"
La Trân Châu run rẩy chui trong xe ngựa, khi , hai chân mềm nhũn, ngã quỵ xuống đất. Tiểu Trúc thúc giục Đại Chí mau , "Đáng sợ quá, đáng sợ quá!"
Đại Chí đầu ngựa, định bỏ trốn.
Cố Lạc Cẩm nào cho y cơ hội đó, một đao ném tới, sống đao đ.á.n.h văng Đại Chí khỏi xe ngựa, đao "phụt" một tiếng cắm m.ô.n.g con ngựa.
Con ngựa đau đớn hí lên một tiếng, điên cuồng giãy thoát khỏi dây cương, kéo theo xe ngựa, phóng như bay mà chạy mất.
Mộc Thanh Thành tiến lên hai đao chẻ đôi xe ngựa, La Trân Châu và Tiểu Trúc tóc tai bù xù, lăn lê bò toài chui khỏi xe ngựa, váy ướt sũng, sợ đến tè quần.
Thấy Mộc Thanh Thành đáng sợ như Diêm La Vương bước tới, hai sợ đến liên tục lùi bước, đầu lắc như trống bỏi, "Đừng, đừng bắt chúng , thả chúng , thả chúng !"
Nữ tử độc ác như , Mộc Thanh Thành một chút cũng thương hoa tiếc ngọc, y vóc dáng cao lớn, một tay xách một , ném các nàng cùng với đám kỵ binh một chỗ.
Mộc Thanh Thành Cố Lạc Cẩm, "Tam công tử còn chờ gì nữa, ban cho bọn chúng ít thứ giúp vui, để bọn chúng cuồng hoan lên !"
Cố Lạc Cẩm chút do dự, từ trong lòng móc một lọ sứ, mỗi một viên.
Đến lượt La Trân Châu và Tiểu Trúc, y khinh miệt cách điểm huyệt, điểm huyệt đạo gây đau, thể khiến đau đến sống bằng c.h.ế.t, lúc La Trân Châu và Tiểu Trúc gào thét, Cố Lạc Cẩm tiện tay ném một viên t.h.u.ố.c miệng.
Nơi đây sắp một màn trình diễn nóng bỏng, trẻ nhỏ nên xem, Cố Bang Ngạn cùng hai con trai của y vội vàng đầu ngựa, thúc xe ngựa trở về.
Mèo con Kute
Mộc Nhiễm Thanh ở xem kịch vui, Mộc Thanh Thành và Cố Lạc Cẩm đưa lên xe ngựa, đồng thời trừng mắt nàng một cái.
Bất đắc dĩ, Mộc Nhiễm Thanh nhún vai, "Được thôi, xem nữa, tránh cho cay mắt."