Nói xong,   kéo căng cánh cung, mũi tên bay về phía cánh tay : "Mũi tên thứ hai, là báo thù ngươi  sỉ nhục   lưng. Ngươi kẻ tiểu nhân đắc thế, cấu kết với Lục gia để chế giễu hãm hại , chà đạp lên lòng tự trọng của ."
 
Mũi tên găm  da thịt,  rên lên một tiếng đau đớn,   gục ngã,  thể thốt lên một lời.
 
Mũi tên thứ ba,  nhắm thẳng  ấn đường : "Mũi tên , là báo thù cho cái lòng  tiểu nhân của ngươi,  từng coi   gì. Ta là công chúa  sống sót từ chốn thâm cung. Ngươi dựa  cái gì mà cho rằng,   thể để ngươi lợi dụng hết   đến  khác?"
 
Mũi tên  sẵn sàng chờ lệnh. Bùi Vân Thư hốt hoảng ngẩng đầu, gào lên đau đớn: "Dung An, đừng mà!"
 
Vừa dứt lời, một mũi tên lao tới. Găm thẳng  ấn đường Bùi Vân Thư.
 
"Sáu năm , ngươi  lừa gạt phụ hoàng. Sáu năm , ngươi  trả giá bằng mạng sống."
 
Bùi Vân Thư trợn tròn mắt, dòng m.á.u tươi từ ấn đường chảy xuống. Môi  mấp máy, nhắm mắt xuôi tay.
 
Ta hiểu  khẩu hình . Hắn hỏi : "Nàng ... từng yêu  ?"
 
Ta sẽ  trả lời  câu hỏi đó. Tình cảm thiếu nữ ngây ngô   vùi lấp  ngày  cưới Lục Thanh Thanh.
 
Nếu   yêu, thì việc  phi ngựa  khỏi kinh thành, ép buộc cả thứ sử để cứu , tất cả là ?
 
Ngày  cứu Bùi Vân Thư, thái tử   một câu đầy ẩn ý: "Trí tuệ của  đặt  nam nhân, thật đáng tiếc và dư thừa."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dong-thi/15.html.]
 
Có lẽ, từ lúc đó, thái tử  nhận     đáng để kết giao sâu sắc. Kế hoạch giả chết, ngoài phần dược liệu của Kiều Trinh . Còn cần một đội tinh binh tinh nhuệ đào hầm ngầm.
 
Ta  liên lạc với thái tử đang ẩn náu, nguyện ý phục vụ  trướng . Chỉ cần   thể cứu   khỏi mồ mả tổ tiên Bùi gia. Sau đó,  dặn tinh binh, khi lấp hầm,  cần lèn đất quá chặt.
 
Luật pháp quy định, công chúa  quyền hoày, nhưng phò mã thì   phép hưu thê.
 
Nếu Bùi Vân Thư vin  điểm  mà tìm đến. Vậy thì  tự tìm lấy cái chết. Sau khi   còn sống, Bùi Vân Thư  phái Hồ Kha đến giám sát , xem   vấn đề gì .
 
Câu "Sảng Châu gió lớn ?" mà Kiều Trinh  trong thư, chính là ám hiệu giữa chúng .
 
Nó báo hiệu rằng Bùi Vân Thư sắp đến .
 
“Bùi Vân Thư, ban đầu  chỉ  cùng ngươi ân đoạn nghĩa tuyệt.  ngươi quá tham lam. Hôm nay để ngươi c.h.ế.t trong tay , mới xem như cho quá khứ của , một lời giải thích.”
 
Ta ném cung tên xuống, xoay  bước  ngoài. Kim vệ tiến lên bẩm báo, hỏi  những  còn  trong Bùi gia xử lý thế nào. Ta mỉm  thản nhiên: "Kẻ nào đáng giáng thì giáng chức, kẻ nào đáng g.i.ế.c thì giết." 
 
Thoại bản thường  về những nam nhân ruồng bỏ thê tử,  đó  đầu. Kết cục viên mãn thường che giấu nỗi đau khổ của nữ nhân. 
 
Kẻ vô tình là nam nhân,  nuốt nước mắt  trong  là nữ nhân. Ta  chắc chắn trong những ngày tháng  ,   còn yêu ai nữa .   một điều  chắc chắn, Nếu kẻ nào phụ —— Ta nhất định giết!