Dụ Dỗ Ông Xã Máu Lạnh - Chương 61

Cập nhật lúc: 2025-09-02 16:25:39
Lượt xem: 23

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cố Hoành mải nghĩ, điếu thuốc vẫn kẹp ở ngón tay, lửa cháy dần, cháy đến đầu ngón tay của , cảm giác đau nhói khiến bừng tỉnh.

 

Anh đang nghĩ đến Hứa Thanh Vi ?

 

Mặt tối sầm đó dập tắt điếu thuốc trong gạt tàn, thẳng dậy.

 

Ánh sáng nơi khóe mắt liếc đến chiếc điện thoại đặt bên cạnh, sắp tám giờ … chân mày bất giác cau chặt , ánh mắt thêm nét cáu kỉnh vì đấu tranh.

 

Khoảng năm phút , cuối cùng cũng dậy, cầm lấy chiếc áo khoác ngoài của bộ vest, điện thoại và chìa khóa xe, bước nhanh ngoài.

 

Trợ lý lúc đang xử lý tài liệu, chỉ thấy một luồng gió vụt qua , trong chớp mắt, ngây một lúc đó đó kỹ , trời đất, chẳng là Cố tổng ?

 

Anh gì mà vội vã chứ?

 

Trợ lý đầu đồng hồ tường, thấy sắp đến tám giờ thì hiểu ngay.

 

Miệng thì , cuối cùng vẫn ? Sếp , ma mới tin , đồ tính.

 

...

 

Từ khi Cố Hoành tiếp quản Tập đoàn Cố Thị, ông cụ vô cùng nhàn rỗi, nuôi đàn cá Koi con nào con nấy béo trắng, bơi lội tung tăng.

 

Trước đây khi Hứa Thanh Vi đến nhà họ Cố, thích đàn cá Koi , cho chúng ăn, cho nên bây giờ cũng quen thói quen nếp.

 

Cố Tuyết và Cố Sương chạy tới, hai hề che đậy dáng vẻ sinh sự của bọn họ, Cố Tuyết lên, cướp lấy túi thức ăn cho cá trong tay Hứa Thanh Vi ném xuống đất còn giẫm mạnh lên.

 

“Đồ ăn qua tay cô, sợ cá Koi của ông sẽ ngộ độc c.h.ế.t mất!”

 

Hứa Thanh Vi cụp mắt xuống, chỗ thức ăn cá vương vãi đất, hai tay cô siết chặt.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/du-do-ong-xa-mau-lanh/chuong-61.html.]

 

từng sợ Cố Tuyết và Cố Sương nhưng hôm nay nhà tiệc, cô ông nội mời đến vì cô thể cùng về với Cố Hoành, vốn dĩ để ông nội mất mặt, cho nên cô gây thêm chuyện, khó ông nội nữa.

 

Hai tay từ từ thả lỏng, cô vờ như thấy Cố Tuyết gì, định đến chỗ cô Lâm lấy thêm ít thức ăn cho cá.

 

Sự ngó lơ và bình tĩnh của Hứa Thanh Vi khiến Cố Tuyết như đ.ấ.m bịch bông, khó chịu, đây cô ỷ Cố Hoành cưng chiều, coi bọn họ gì, giờ đây thừa nhận cô nữa mà vẫn dám tỏ thái độ như thế với họ!

 

Thù mới hận cũ dồn lên, Cố Tuyết phẫn nộ lao đến mặt Hứa Thanh Vi, chắn đường cô , cô vênh váo hống hách chế giễu: “Hứa Thanh Vi, cô câm ? Chẳng đây cô bản lĩnh lắm ? Giờ thế? Không Cố Hoành biến thành con hổ giấy ?”

 

Cố Sương nhạo, tiếp lời: “Hổ gì chứ? Rõ ràng cô là con rùa rụt đầu mà! Nhìn bộ dạng khúm núm của cô đúng là quá nực !”

 

Hứa Thanh Vi coi như thấy, thẳng Cố Tuyết mặt, lãnh đạm : “Tránh !”

 

Cố Tuyết tức tối: “Cô là ai mà dám ăn với như thế? Cô thực sự cho rằng là nữ chủ nhân của nhà họ Cố ? Chẳng qua Cố Hoành hiếu thảo, lời ông nội mới miễn cưỡng cưới cô nhưng trong mắt nhà họ Cố chúng , cô còn chẳng bằng một con chó!”

 

Cố Sương đến bên cạnh Cố Tuyết chêm : “Hứa Thanh Vi, giờ cô tư cách sĩ diện mặt bọn ? Cho dù cô nịnh bợ ông nội thì ? Anh Cố Hoành thích cô thì cô chẳng là gì cả!”

 

“Đương nhiên, đừng là bọn cho cô cơ hội”, Cố Sương nháy mắt với Cố Tuyết một cái tiếp tục : “Chỉ cần bây giờ cô quỳ xuống, thành khẩn nhận sai với bọn , cầu xin bọn tha thứ cho những lầm cô phạm đây, bọn vẫn sẽ tiếp nhận cô, cho cô một cơ hội, nếu … cô đừng mong sống yên ở nhà họ Cố!”

 

Cố Tuyết lấy điện thoại , mở tính năng máy lên, hướng về phía Hứa Thanh Vi hất cằm, miệt thị: “Quỳ xuống!”

 

Đã ba năm trôi qua, Hứa Thanh Vi vốn nghĩ ít nhất thì bọn họ cũng trưởng thành đôi chút, ngờ vẫn ấu trĩ và nực như thế, bảo đây luôn cô coi thường.

 

Bảo cô nịnh bợ họ ư? Đến Cố Hoành cô còn buồn nịnh thì bọn họ tuổi gì? Bọn họ cũng quá đề cao bản !

 

Hứa Thanh Vi chẳng buồn phí lời, nhấc chân lên lướt qua bọn họ tiếp.

 

Sắc mặt của Cố Tuyết và Cố Sương liền đổi, ngờ Hứa Thanh Vi như , Cố Tuyết tức đến nổ mắt, nghĩ ngợi gì mà túm lấy vai Hứa Thanh Vi, đó dùng lực đẩy cô xuống hồ cá!

 

Vì Hứa Thanh Vi lưng , cô tay bất ngờ nên kịp phòng , cả đẩy xuống hồ nước nhưng đúng lúc cô ngã, cô cũng chịu yếu thế, đưa tay túm lấy Cố Tuyết, kéo theo cô cùng ngã xuống, nước b.ắ.n tung tóe còn b.ắ.n cả Cố Sương.

Loading...