Dù cho quan hệ giữa bọn họ thế nào, dù cho xuất phát từ ý nghĩ gì, cô vẫn bày tỏ lòng cảm kích việc đưa cô đến bệnh viện.
Lời khách sáo, xa cách, lịch sự, bình thản thốt từ miệng cô khiến gương mặt lạnh lùng của Cố Hoành càng trở nên u ám.
Trong đầu nhanh chóng hiện lên hình ảnh cô chiếc giường bừa bộn ở căn hộ, hô hấp khó khăn, trong đôi mắt đen của sự đau lòng lướt qua nhưng nháy mắt u ám trở . Tầm của dừng gương mặt bình tĩnh thản nhiên của cô, hé môi, lạnh lùng thốt mấy chữ: “Cô c.h.ế.t cũng đừng c.h.ế.t ở căn hộ của .”
Bệnh một tuần mà điện thoại cũng gọi?
Hứa Thanh Vi sẽ lời gì với cô nhưng nếu thấy cô, còn đến đây gì? Để cô lúc bệnh nặng thế vẫn lời khó của ?
Lồng n.g.ự.c cô nhanh chóng dâng lên nỗi chua xót, đồng thời cũng sự oán hận lớn, khó chịu, ấm ức và cả tức giận.
Cô vì mà bệnh còn vì ? Tối đó phân rõ trắng đen vu oan cho cô còn giày vò cô như , cô bằng sắt cũng chịu nổi.
Cho dù khổ sở là , cô vẫn học cách trong đau khổ, cô để thấy mặt yếu đuối của nữa.
Hứa Thanh Vi nuốt hai ngụm nước bọt, đè nén sự chua xót dâng lên nơi cổ họng. Cô ngẩng đầu lên vì gương mặt trắng bệch nên đôi mắt đen của cô càng đen hơn. Cô nhếch môi với , giọng nghẹn ngào phản kích hề khách sáo: “Nếu sống ở căn hộ của thì sẽ giấy nợ cho , chúng ký tên ly hôn, sẽ dọn ngay!”
Cô dừng một lát, hít hít mũi, đó bổ sung: “Hoặc là chúng ly cũng , sẽ nhanh chóng tìm nhà dọn , bẩn căn hộ cao quý của nữa!”
Nói đến hai chữ ly , Hứa Thanh Vi cảm thấy chua xót, bây giờ bọn họ đang ở trong tình trạng ly ? Anh ở cùng cô một mái nhà, tự mà ở chung.
Vừa dứt lời, Hứa Thanh Vi thể cảm giác rõ ràng, ánh mắt của Cố Hoành sâu đến mức đáng sợ. Khí tức quanh phủ một tầng băng lạnh cực hạn khiến sống lưng cô khỏi cứng đờ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/du-do-ong-xa-mau-lanh/chuong-91.html.]
Lửa giận của giống như một ngọn núi đè xuống phía cô, tay chân cô cũng dần dần mất độ ấm, bắt đầu trở nên lạnh băng.
Tay Hứa Thanh Vi vô thức siết chặt chiếc chăn, mu bàn tay trắng nõn hiện lên gân xanh. Cô bỗng nhiên cảm thấy buồn vì cô sợ ?
Trước vì trong lòng cô vẫn buông bỏ , vẫn còn chút hi vọng xa vời, cho nên cô mới để tâm đến , cho nên cô nổi giận, đối đầu với , hai càng càng xa.
bây giờ… cô để tâm đến nữa, cô cũng để chịu ấm ức nữa.
Hứa Thanh Vi mím chặt môi, ép buộc bản đối diện với ánh mắt như g.i.ế.c của Cố Hoành một nữa, thốt từng chữ: “Ồ, quên mất, khi trả xong một tỷ , tư cách đến chuyện ly hôn ?”
Đương nhiên cô sẽ tự đa tình cho rằng Cố Hoành tức giận là vì ly hôn với cô. Mọi sự giận dữ của chỉ là vì cô khiêu chiến quyền uy của . Một đàn ông như chỉ thể là nắm thứ, chứ để cô gì nấy.
Cô sụt sịt mũi, : “Nếu như , nhớ rõ , nếu bệnh, dù chỉ thể bò cũng bò ngoài mới ngã, ngã trong căn hộ của nữa! Vậy ?”
Cô thật sự mấy lời gây tổn thương đôi bên như , cô hiểu rõ mỗi câu của đều đang hao mòn tình cảm ngày xưa. Xóa thứ của bây giờ, mỗi một bức tranh của ngày xưa đều là điều mà cô cất giữ.
Nói xong câu đó, cô thể nào tiếp nữa, nước mắt kìm tuôn rơi. Cô bỗng nhiên cúi đầu xuống, giây lát , cô đầu chỗ khác, đó trùm chăn lên đầu , bao bọc bản một cách kín kẽ, để cho Cố Hoành thấy cô tổn thương, khổ sở.
Cố Hoành im lặng lớp chăn bông gồ lên giường, lửa giận nơi n.g.ự.c từng câu từng chữ của Hứa Thanh Vi khích cho càng lúc càng cháy mãnh liệt. Anh siết chặt nắm đấm, cơ thể gần như lảo đảo.
Anh bỗng đưa tay giật mạnh chiếc chăn Hứa Thanh Vi . Hứa Thanh Vi khỏi nín thở, đợi nổi giận nữa. chằm chằm gương mặt cô, dường như xuyên thủng một lỗ cô, đó rụt mạnh tay về, rời .
Cửa đóng sầm , Hứa Thanh Vi hít mũi, đó lau nước mắt nơi khóe mắt.