Dụ Hoặc Đêm Xuân: Tổng Tài Phúc Hắc và Tiểu Thư Ngoan Ngoãn - Chương 25: Cô cưỡng ép ôm người ta, cái này tính là quấy rối rồi.

Cập nhật lúc: 2025-12-19 09:22:17
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7Kq3X8wB6O

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đêm sinh nhật, Hứa Chi và Dương Tuyết cuối cùng cũng bắt xe cùng Trình Vũ về trường.

Trên đường , Dương Tuyết trò chuyện với Trình Vũ. Trình Vũ tiết lộ rằng quyết định gia nhập đội ngũ của Lương Cẩm Mặc.

Dương Tuyết đảo mắt, bỗng nhiên hỏi Trình Vũ: “Vậy đội ngũ của Tiểu Lương tổng cần phiên dịch ?”

Trình Vũ sửng sốt: “Cái hỏi.”

Dương Tuyết cảm thấy đúng là khúc gỗ: “Để hỏi xem, kết bạn WeChat với Chu Hách , nhiệt tình lắm, giống ai .”

Hứa Chi thấy liền vội gọi Dương Tuyết: “Họ cần phiên dịch đấy, Lương Cẩm Mặc với tớ , công việc của họ vài phần cần tiếp xúc với các công ty bên Mỹ.”

“Tuyệt quá, tớ !” Dương Tuyết như bơm m.á.u gà ôm lấy cánh tay Hứa Chi: 

“Chi Chi, chúng cùng , đó là Lương thị, Lương thị đấy!”

Hứa Chi rõ Dương Tuyết là vì Trình Vũ, cô chút bất lực: 

“Cậu cứ hỏi Chu Hách tình hình cụ thể , tớ nghiệp xong lỡ còn kế hoạch khác.”

Dương Tuyết hỏi: “Kế hoạch gì?”

Hứa Chi chần chừ hai giây mới : “Tớ... du học thạc sĩ.”

“Cậu đùa đấy ? Những du học họ đều bắt đầu chuẩn từ sớm . Giờ mới , đợi thì rau kim châm cũng nguội ngắt .”

Hứa Chi: “...”

“Hơn nữa...” Dương Tuyết kéo dài giọng, ghé sát tai cô: “Tối nay tớ phát hiện nhé, và Chu Hách còn cả vị Tiểu Lương tổng nữa, quan hệ của ba bình thường chút nào...”

Hứa Chi vội vàng né tránh: “Đừng linh tinh.”

“Hừ, tật giật , các là tình tay ba ?”

Hứa Chi trợn trắng mắt: “Làm thể?!”

“Có , , tớ phiền c.h.ế.t thôi!” Dương Tuyết cù eo cô, Hứa Chi chịu nổi, trốn tránh trong gian chật hẹp ở ghế , gọi Trình Vũ.

“Trình Vũ, quản Dương Tuyết chứ!”

Trình Vũ liếc Dương Tuyết một cái: “Cậu thể yên lặng chút ? Ồn c.h.ế.t .”

Dương Tuyết chu môi, với Trình Vũ: “ lời sợ mà là vì vui lòng chiều chuộng đấy.”

Sến súa c.h.ế.t , Hứa Chi nghĩ thầm nhưng dù cô cũng yên tĩnh, Dương Tuyết truy hỏi nữa.

Thật cô cũng khá sợ Dương Tuyết hỏi tiếp, bởi vì mối quan hệ giữa cô và Lương Cẩm Mặc, chính cô cũng .

Vốn dĩ chỉ là tình bạn mới thiết lập, thế mà cô cưỡng ép ôm , cái tính là quấy rối t.ì.n.h d.ụ.c .

Đêm đó trở về ký túc xá, Hứa Chi mất ngủ, lúc thì nghĩ đến Lương Mục Chi, lúc thì nghĩ đến lời mời của Lương Cẩm Mặc.

‘Có bất luận lúc nào, bất luận chuyện gì, chỉ cần để em lựa chọn giữa và Lương Mục Chi, em đều sẽ chọn ?’

... Câu hỏi hiện lên trong đầu cô.

Câu hỏi của Lương Cẩm Mặc thoạt vẻ khó hiểu nhưng cô nguyên do.

Khoảng năm cô học lớp 7, Lương Cẩm Mặc học lớp 10, vì Phó Uyển Văn chèn ép nên chuyển ở nội trú trong trường.

Dù là ngày nghỉ, ngoại trừ việc về lấy đồ đạc, cũng ít khi về nhà họ Lương.

Có một cuối tuần, Hứa Chi học lớp cờ vây về, con đường trong khu biệt thự thì gặp .

Anh một , khí tức vẫn như cũ, lạnh lùng âm trầm.

Tuy nhiên Hứa Chi phát hiện hôm nay chút giống bình thường.

Bước chân vững lắm, khuôn mặt vốn tái nhợt ửng hồng một cách tự nhiên.

chào hỏi, cứ , cách một quãng vài bước, trong đầu hỗn loạn đoán xem chuyến về để gì.

Lương Cẩm Mặc dừng khi đến biệt thự nhà họ Lương.

Anh nổi nữa, đầu choáng váng dữ dội, vịn cây bên đường, thở hổn hển từng ngụm lớn, cổ họng như sắp bốc cháy.

Sốt đến hôm nay là ngày thứ ba, đó uống t.h.u.ố.c nhưng rõ ràng là hiệu quả.

Hứa Chi thấy còng xuống, lập tức cũng màng gì khác, vội vàng chạy tới, ghé sát hỏi: 

“Anh thế?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/du-hoac-dem-xuan-tong-tai-phuc-hac-va-tieu-thu-ngoan-ngoan/chuong-25-co-cuong-ep-om-nguoi-ta-cai-nay-tinh-la-quay-roi-roi.html.]

Lúc Lương Cẩm Mặc mới thấy cô.

Ánh mắt sắc bén, gai góc như ngày mà lộ vài phần yếu ớt, thấy cô cũng gì.

Hứa Chi: “Có khó chịu , ốm ?”

Lương Cẩm Mặc cúi đầu, để ý đến cô.

“Em dìu nhé.” Hứa Chi đưa tay .

chạm cánh tay , liền nghiêng , tránh .

“Không cần.” Anh lạnh lùng .

Nói xong tiếp tục về phía .

Hứa Chi cảm thấy, nếu thấy đáng thương thì cô cũng chẳng thèm dìu .

Trong khu biệt thự sẽ ai giúp cả, đều là con riêng. Nếu đám bạn của Lương Mục Chi thấy , chừng còn ném đá xuống giếng mà mắng vài câu.

Cô cũng để khác thấy cô ở cùng một chỗ với , mặc dù đáy lòng cô cảm thấy mắc nợ . đối với cô, cảm nhận của Lương Mục Chi và Phó Uyển Văn rõ ràng quan trọng hơn.

Cô tức tối chậm rì rì ở phía , bóng lưng bước vững phía , thầm nghĩ, xem thể cậy mạnh đến bao giờ.

Đến nhà , cô cửa mà lén lút tiếp tục theo Lương Cẩm Mặc.

Sau đó cô thấy Lương Cẩm Mặc ăn “canh cửa đóng” cổng lớn nhà họ Lương.

Vân tay của thể mở khóa, thử mật mã, mật mã sai.

Anh cố gắng ấn chuông cửa để trong nhà mở cửa từ xa nhưng ai trả lời.

Người nhà họ Lương lúc nào cũng mặt, nếu ai mở cửa, chỉ thể chứng tỏ những đó coi như thấy .

Hứa Chi nấp ở góc tường, thấy Lương Cẩm Mặc dường như thể lực chống đỡ hết nổi. Tay nắm lấy song sắt cổng lớn thiết kế kiểu Trung Hoa cổ, thể từ từ trượt xuống.

Hứa Chi tưởng sắp ngất, vội vàng chạy tới, đỡ một phen.

Tuy nhiên, Lương Cẩm Mặc ngất, chỉ là vững nữa. Hai tay nắm lấy song sắt, cố gắng chống đỡ nhưng vẫn còn sức để thẳng dậy.

Phó Uyển Văn thể xóa vân tay của , chuyện , cũng mở cửa.

Anh đám đó cũng coi thường .

Trước mắt từng đợt tối sầm, sắp vật.

“Ba em lúc nhà, sân nhà em .” Một giọng nữ yếu ớt vang lên: 

“Em lấy nước và t.h.u.ố.c cho .”

Anh nghiêng mặt sang, hai tay Hứa Chi lơ lửng giữa trung đầy do dự, hình như là đỡ nhưng dám.

Anh vẫn gì, thở dồn dập nhưng yếu ớt.

Hứa Chi quyết tâm, trực tiếp khoác lấy cánh tay : “Đi nhanh thôi, mau uống thuốc.”

Lương Cẩm Mặc còn chút sức lực nào, cứ thế để cô dìu trong sân nhà cô.

Trong sân giàn hoa, Hứa Chi để xuống chiếc ghế giàn hoa: 

“Anh đợi em một lát, đây là nhà em, đừng chạy lung tung đấy.”

Lương Cẩm Mặc gì còn sức mà chạy lung tung.

Không lâu , Hứa Chi từ trong nhà chạy , tay cầm một cốc nước ấm và một cái túi.

xuống bên cạnh , đặt nước lên bàn mặt, đó lấy từ trong túi nhiệt kế hồng ngoại, bấm trán một cái.

Hứa Chi thốt lên: “Anh sốt cao quá!”

Lương Cẩm Mặc cảm thấy cô ồn ào, gục xuống bàn, mềm nhũn.

Hứa Chi lục lọi trong túi, lấy t.h.u.ố.c hạ sốt: “Uống t.h.u.ố.c hạ sốt , đúng , cảm ? Ở đây còn t.h.u.ố.c cảm nữa, cái uống ?”

Lương Cẩm Mặc để ý đến cô.

Cô đành lấy một viên t.h.u.ố.c hạ sốt , nhét tay .

Lương Cẩm Mặc quá phối hợp, cô liền do dự.

Ở tuổi lớp 7 , trong lớp nam nữ yêu sớm . Trong lòng cô, việc chạm ngón tay với khác giới là tế nhị, cô bàn tay nắm chặt thành nắm đ.ấ.m của , chạm lắm.

Loading...