Dụ Hoặc Đêm Xuân: Tổng Tài Phúc Hắc và Tiểu Thư Ngoan Ngoãn - Chương 49: “Không biết lấy hơi à?”

Cập nhật lúc: 2025-12-22 13:24:31
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/AUn6ybjZTu

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Căn phòng yên tĩnh nhưng từ vị trí cửa sổ vẫn thể thấy loáng thoáng tiếng còi xe đường.

Âm thanh đó xa xăm và mơ hồ, Hứa Chi mở to mắt, vẫn hồn.

Môi cô cảm nhận sự ấm ướt, mút nhẹ một cái, tiếp theo là một cú c.ắ.n nhẹ.

Lúc Hứa Chi mới phản ứng , theo phản xạ giơ tay lên, đẩy n.g.ự.c đàn ông thì nắm chặt lấy.

Anh rời khỏi môi cô, đôi mắt đen thẫm khóa chặt lấy đôi mắt cô, giọng khàn khàn trầm thấp: 

“Biết sợ ?”

Hứa Chi nên lời, mặt đỏ bừng: “Anh, ... gì thế...”

Hai trán chạm trán, mũi chạm mũi, thở quấn quýt lấy , khí thế bức tỏa từ đàn ông khiến cô ảo giác sắp ngạt thở.

Mùi hương gỗ dịu dàng cũng mang theo tính công kích như con thú hoang sắp phá vỡ xiềng xích.

Lương Cẩm Mặc trả lời cô, nheo mắt, cô chằm chằm như đang suy tư.

Chỉ một thoáng , mở miệng: “Muộn .”

Hứa Chi còn kịp hiểu hai chữ “muộn ” của ý gì.

Người đàn ông áp sát tới, bóp cằm cô, hôn xuống nữa.

Cô ngửa né tránh, kết quả ép góc ghế sofa, thể tránh nữa.

Sự dịu dàng trong giấc mơ của cô , , đàn ông trực tiếp cạy mở hàm răng cô, tiến sâu bên trong khuấy đảo.

Vị chát của bia lan tỏa giữa môi lưỡi.

Hơi thở tước đoạt, đầu óc cô chập mạch , môi lưỡi đều đàn ông mạnh mẽ chiếm đoạt. Cả mềm nhũn, sức lực đẩy ngày càng yếu ớt.

trốn nhưng ngay cả đầu lưỡi tê dại cũng chỗ nào để trốn, ép buộc dây dưa cùng .

Thời gian trôi qua bao lâu, Lương Cẩm Mặc dừng động tác nhưng rời , môi dán chặt lên đôi môi mềm mại của cô, thở hòa quyện. Trong con ngươi phản chiếu rõ ràng khuôn mặt ửng hồng và ánh mắt e thẹn của cô.

“Không lấy ?” Anh hỏi.

Trên môi ướt át, Hứa Chi thở hổn hển yếu ớt, tim như nhảy khỏi lồng ngực: 

“Anh...”

hết câu dừng .

Cô phát hiện đang run rẩy.

Lương Cẩm Mặc cũng nhận , cô đang run rẩy nhẹ , tự chủ , cô nắm chặt lấy vạt áo , bàn tay cũng đang run lên.

Lương Cẩm Mặc dùng ngón tay nâng cằm cô lên nhẹ nhàng vuốt ve, giọng điệu mang chút trêu chọc: 

“Nhạy cảm thế ?”

Hứa Chi từng thấy như thế , chút phóng túng, chút xa.

Cô vì thế mà ngẩn ngơ, tìm phản ứng thích hợp, đôi mắt như nai con, vô tội ướt át. Đôi môi cũng sưng đỏ, lấp lánh ánh nước do để .

Dáng vẻ lọt mắt đàn ông còn quyến rũ hơn cả sự cố tình tiếp cận .

Anh rũ mắt xuống hôn cô, nhẹ nhàng gặm c.ắ.n cánh môi cô.

Lần dịu dàng hơn nhiều, Hứa Chi cảm thấy tê dại như đang ở mây. Cô hôn môi đều như thế , kiến thức về phương diện của cô chỉ đến từ phim ảnh và tiểu thuyết ngôn tình.

Nụ hôn dài từ nông đến sâu đó từ sâu đến nông, dài như cả thế kỷ.

Hứa Chi cũng tại quên mất việc phản kháng, cho đến khi đàn ông dừng , liếc cô hỏi: 

“Còn dám trêu chọc nữa ?”

Cô bừng tỉnh, mới nhận chuyện gì xảy .

Mặt càng đỏ hơn, khí thế đều tan biến, cô như con chim cút cụp đuôi, vội vàng lắc đầu.

Lương Cẩm Mặc rời khỏi cô ngay, tay giữ lấy vòng eo mềm mại của cô, đầu ngón tay nhẹ nhàng vén gấu áo lên.

Hứa Chi chỉ thấy lạnh một cái, đó là cảm giác ngứa ngáy.

Đầu ngón tay đàn ông vẽ vòng tròn da thịt cô, giọng trầm hơn cả lúc nãy: 

“Lần còn chọc sẽ chỉ dừng ở đây .”

Anh còn thế nào nữa? Hứa Chi kinh hãi .

Tâm trạng Lương Cẩm Mặc vẻ khá , rời khỏi cô, khóe môi khẽ nhếch lên.

Hứa Chi dậy nhưng vẫn co rúm .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/du-hoac-dem-xuan-tong-tai-phuc-hac-va-tieu-thu-ngoan-ngoan/chuong-49-khong-biet-lay-hoi-a.html.]

Chiếc áo lót xộc xệch, cô vội vàng chỉnh , khóe mắt lén liếc đàn ông bên cạnh.

Anh đang uống bia, cứ như chuyện gì xảy .

tim cô vẫn bình cũng dám , thật kỳ lạ, cô cảm thấy nên tức giận nhưng hề cảm giác đó.

Cô chỉ thấy căng thẳng, căng thẳng c.h.ế.t.

hổ đến mức một cái cũng thấy khó khăn.

Không đúng, yêu mới hôn chứ, đột nhiên hôn cô? Cô nhớ lời Hứa Hà Bình .

Đàn ông đều thích phụ nữ lẳng lơ, chẳng lẽ cô chủ động lẳng lơ đến mức ngay cả cấm d.ụ.c như cũng chịu nổi ?

... Suy nghĩ phần tự luyến.

Cô co rúm ở góc ghế sofa, suy nghĩ miên man, cuối cùng che mặt, rầu rĩ hỏi: 

“Anh, ... tại đột nhiên hôn em?”

Lương Cẩm Mặc sang, thấy cô che mặt, bộ dạng dám , trả lời câu hỏi của cô mà quả quyết

“Hỏi nữa là hôn tiếp đấy.”

Hứa Chi: “...”

Cô sợ , dám hỏi nữa.

Nụ hôn quét sạch suy nghĩ linh tinh trong đầu cô. Bởi vì bây giờ trong đầu cô chỉ còn một tạp niệm duy nhất: Chính là !

Lương Cẩm Mặc uống hết lon bia trong tay, dậy lấy phần cơm hộp gọi cho cô mang tới.

Vẫn còn ấm, đặt thẳng lên bàn tròn, : “Ăn cơm.”

Lúc Hứa Chi sợ , đặc biệt ngoan ngoãn, cúi đầu cắm cúi ăn cơm.

tìm việc gì đó để , nếu sẽ cứ nghĩ đến nụ hôn mãi.

Không... vô dụng thôi.

Miệng thì ăn cơm nhưng trong đầu vẫn là nụ hôn đó.

Cảm giác mạnh mẽ khi đàn ông đè lên cô, nhiệt độ nóng bỏng đó… C.h.ế.t mất thôi, cô cảm thấy sắp bốc cháy .

Ăn xong, cô cúi đầu dọn dẹp, tiện thể dọn luôn cả lon bia rơi sàn.

bia thấm ướt thảm, mùi bia vương vấn mãi tan như thể luôn nhắc nhở cô về tất cả những gì xảy .

Sau đó, cô co rúm một góc khác của căn phòng - góc xa nhất, đối diện với theo đường chéo.

Lương Cẩm Mặc cũng vội, nhắn tin điện thoại với ai đó, nhắn xong thì dậy, về phía cửa.

Hứa Chi đang ở ngay cửa, thấy tới thì hoảng hốt vô cùng: “Anh, ... đừng qua đây. Nếu em, em sẽ, em sẽ...”

Cô còn “sẽ” cái gì thì đàn ông đến mặt cô.

“Ở khách sạn về nhà nghỉ dưỡng?”

Giọng điệu bình tĩnh, Hứa Chi loạn, dường như chỉ mỗi cô là hoảng loạn.

Lúc Hứa Chi dám riêng với , vội vàng : “Em ở phòng Dương Tuyết... hai giường mà.”

Lương Cẩm Mặc đưa tay mở cửa, khi cuối, : “Đừng hỏi những câu còn hỏi nữa. Em đúng đấy, từ trưa hôn em nhưng mà...”

Anh dừng một chút, đầy ẩn ý: “Cơ hội là do em tạo đấy.”

Anh bước ngoài và đóng cửa .

Hứa Chi cánh cửa, hóa đá, hồi lâu mới hồn, thật sự đuổi theo đ.á.n.h .

Cô lao lên giường, vùi mặt trong chăn, suýt thì nghẹt thở mới ngẩng lên hít lấy khí.

Tiêu đời ... trong đầu là nụ hôn đó.

Sao Lương Cẩm Mặc thể bình tĩnh như chứ, chẳng lẽ thường xuyên hôn con gái ? Cô bắt đầu thấy tủi , đây là nụ hôn đầu của cô đấy, cứ thế mà mất một cách rõ ràng.

Hơn nữa nụ hôn đầu trong tưởng tượng của cô là kiểu chuồn chuồn đạp nước nhẹ nhàng. Lương Cẩm Mặc hôn quá gợi cảm, tràn đầy sắc khí, thì lạnh lùng nhưng khi hôn như biến thành một khác.

Cách một cánh cửa, Lương Cẩm Mặc dừng bước ở cuối hành lang.

Anh thế mà ... nhầm đường.

Lẽ về phía thang máy, khách sạn sắp xếp phòng cho ở tầng .

nhầm thì nhầm, hít sâu một , thuận tay châm một điếu thuốc.

Hứa Chi rối loạn nhịp điệu của nhưng mà...

Môi chạm đầu lọc t.h.u.ố.c lá, khựng , vô thức l.i.ế.m môi, thầm nghĩ cũng đáng lắm.

Loading...