“Anh … mới  thả  ?” Nam Tê Nguyệt  chút ngẩn , nhỏ giọng hỏi.
“Bị kích động một chút.” Lục Bắc Đình rót cho  trai  một cốc nước, cuối cùng chọn  xuống bên cạnh Nam Tê Nguyệt. Đối với cách dùng từ quá khoa trương của cô,  dần chấp nhận, thích nghi và  thể hiểu đúng ý cô  biểu đạt.
Trông đúng là bộ dạng  kích động, Nam Tê Nguyệt  thẳng  Lục Du Châu, khó  thể tưởng tượng  tổng giám đốc Lục thị thanh tao, lịch lãm ngày thường cũng  lúc t.h.ả.m hại, hèn mọn thế .
“Giản Cam, những năm qua cô  sống   ?” Bàn tay cầm cốc nước của Lục Du Châu khẽ run,   nên bắt đầu hỏi từ .
“Rất .” Giọng Nam Tê Nguyệt  trầm xuống.
“  ngạc nhiên, em và cô   là bạn .” Dung mạo Lục Du Châu tiều tụy,   mấy ngày qua  trải qua chuyện gì.
“ cũng  ngạc nhiên,   chính là gã đàn ông cặn bã đó.” Nam Tê Nguyệt lạnh lùng .
Liên quan đến Giản Cam, mặc kệ là  cả  em út, lập trường của cô  là Giản Cam.
“Đàn ông cặn bã.” Lục Du Châu lẩm bẩm, hai tay đan  , nặn  một nụ  yếu ớt, “Phải, đàn ông cặn bã.”
Nam Tê Nguyệt liếc  Lục Bắc Đình: “Tình hình gì đây?”
Vốn định  vài lời nặng nề để đả kích  , nhưng bây giờ xem     cần mở miệng,    sụp đổ .
“Anh   , chắc là  kích động gì đó.” Lục Bắc Đình  khi  cho    mối quan hệ của Giản Cam và Nam Tê Nguyệt  ngày hôm đó thì  bắt đầu lao  công việc, những chuyện  đó     . Tối nay gọi  đến chẳng qua là  để hai  họ nhận   phận mới của .
“   gặp cô .” Lục Du Châu ngẩng đầu, nụ   chút cay đắng.
“Anh còn dám  gặp cô !” Nam Tê Nguyệt “vụt” một tiếng  dậy, âm lượng tăng lên một bậc.
“Cô   thấy .” Giọng Lục Du Châu  trầm, im lặng một lúc  mới  tiếp, “Bên cạnh cô   một đứa trẻ, đứa trẻ đó  đáng yêu, miệng còn la hét  nhớ bố.”
Lục – bố – Bắc Đình: “…”
Nam Tê Nguyệt: “…”
“Cô  kết hôn .” Lục Du Châu gần như đang tự  với , “Rất .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/du-hon/chuong-39.html.]
Lục Bắc Đình gãi gãi mày, thật sự  ngờ tối nay gọi Lục Du Châu qua   kết quả như thế , đang định  gì đó thì  Nam Tê Nguyệt vỗ một phát  đùi.
“ ! Đại Cam bây giờ sống vui vẻ  bao,  tuổi của đứa trẻ là  ,  khi   đá năm đó cô   buông bỏ quá khứ và bắt đầu một cuộc sống mới!” Giọng Nam Tê Nguyệt nghiêm túc, vang dội, “Anh cả, nể tình  gọi  một tiếng  cả, xin  đừng bao giờ đến  phiền cuộc sống hạnh phúc mỹ mãn của cô !”
Lục Bắc Đình: “…”
Cách lớp quần tây  vẫn  thể cảm nhận   nóng tỏa  từ bàn tay đang đặt  đùi ,  thể tưởng tượng  bây giờ cô đang tức giận đến mức nào.
Thôi , vợ là  hết, tạm thời để Lục Du Châu chịu chút ấm ức cũng  .
Lục Du Châu đến trong sầu não,   cũng trong sầu não.
Nam Tê Nguyệt cuộn   sofa để bình tĩnh . Cô   gì, Lục Bắc Đình liền kiên nhẫn chờ cô lên tiếng.
Cuối cùng,  khi Nam Tê Nguyệt điều chỉnh xong cảm xúc, cô thốt  một câu: “ còn tưởng    hết với  cả .”
Lục Bắc Đình lấy  một chai rượu vang đỏ rót  hai ly, “Mối quan hệ của em và Giản Cam  tầm thường,  với tư cách là bố Trăng của Đậu Đậu, tất nhiên   về phía hai , chuyện con cái là chuyện lớn, vẫn là để   tự  phát hiện thì  hơn.”
Nam Tê Nguyệt  những lời  cảm thấy  vui: “Anh đúng là   ghê.”
“Chuyện   thích hợp để  ngoài xen .” Lục Bắc Đình đưa ly rượu vang cho cô, cảm xúc  rõ ràng, “Chuyện năm đó   nhiều hiểu lầm, chuyện Giản Cam m.a.n.g t.h.a.i  ai ,    cụ thể  xảy  chuyện gì nhưng trạng thái tối nay của  cả em cũng thấy , dù là    Giản Cam, họ đều  thật sự buông bỏ  đối phương.”
Nam Tê Nguyệt ngửa cổ uống cạn ly rượu, một cảm xúc  rõ ràng theo dòng m.á.u lan tỏa khắp cơ thể.
Cô xem Giản Cam và Đậu Đậu như  nhà, chuyện của Giản Cam cũng là chuyện của cô. Trước đây cô luôn khoác lác rằng nếu gặp  gã cặn bã đó nhất định sẽ  cô  xử lý  một trận.
 bây giờ chuyện  là  chứ.
Cô  Giản Cam  bao giờ quên  đó,  Đậu Đậu tuy  quấy  nhưng trong lòng luôn mong chờ bố ruột sẽ xuất hiện.
“Tình yêu quả nhiên là thứ phức tạp nhất  đời.” Các đốt ngón tay cầm ly rượu của Nam Tê Nguyệt  trắng bệch, giọng   cồn  dịu , trở nên trầm và khàn.
Lục Bắc Đình gỡ những ngón tay của cô , lấy  ly rượu, xoa nhẹ vùng da đó của cô  cất tiếng an ủi: “Đừng nghĩ nhiều,   tất cả tình yêu  đời đều như .”