" cùng các   phiên lái xe, như  mỗi  sẽ  nhiều thời gian nghỉ ngơi hơn, hồi phục cũng đầy đủ hơn."
Lý do Thư Tâm đưa  khiến họ  thể phản bác. Cuối cùng, họ thống nhất mỗi  lái xe hai tiếng, riêng Thư Tâm lái một tiếng.
Lúc  đến lượt cầm lái, Thư Tâm  ở hàng ghế  cảm thấy  chút buồn ngủ, tựa  vai Ngôn Mặc lim dim chợp mắt.
Tối qua họ nấu ăn đến khuya, ngủ muộn. Giờ   lên xe lắc lư nhẹ một cái là cơn buồn ngủ như sóng trào cuốn tới.
Trong xe  những  đáng tin cậy, Thư Tâm thả lỏng bản , chìm  giấc ngủ an lành.
Nghe tiếng thở đều đặn bên tai, Ngôn Mặc nhẹ nhàng nhặt chiếc chăn mỏng bên cạnh đắp cho Thư Tâm.
Họ xuất phát khá sớm, buổi sáng sớm,  khí vẫn còn vương chút se lạnh.
Ngôn Mặc điều chỉnh  tư thế  để Thư Tâm dựa  thoải mái hơn, tránh để cô ngủ dậy  mỏi cổ.
Những đợt nhiệt độ cực đoan  dịu bớt, khí hậu đang dần  định trở . Tuy nhiên, thời kỳ hậu mạt thế   đổi vòng tuần  bốn mùa, chỉ còn  những mùa hè oi ả và mùa đông khắc nghiệt.
Dự kiến mùa đông sẽ đến một  nữa, nhưng  lẽ sẽ  đột ngột và tàn khốc như đợt cực hàn  đó, mà sẽ  một giai đoạn chuyển tiếp.
Gà Mái Leo Núi
Ngủ dậy thấy khung cảnh lạ lẫm xung quanh, Thư Tâm trong phút chốc  kịp phản ứng, lơ mơ hỏi: "Chúng  đang ở  ?"
"Sắp tới Hồng Tấn Hương , em ngủ say quá ?" Bàn tay to lớn của Ngôn Mặc khẽ vuốt ve đôi má mềm mại của Thư Tâm. Cảm giác ấm áp và mềm mại đó khiến   thể kìm lòng, cứ thế chìm đắm trong xúc cảm.
Thư Tâm dụi dụi mắt để khiến bản  tỉnh táo : "Ưm... Em ngủ bao lâu ?"
"Cỡ ba tiếng, tỉnh lúc  là  khéo. Dậy uống miếng nước tỉnh  , lát nữa tụi  tìm chỗ thích hợp dừng  nghỉ ngơi một chút, tiện thể ăn trưa luôn."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/du-tru-hang-tram-ty-cung-chong-phan-dien-tich-tru-sinh-ton/chuong-103.html.]
Ngôn Mặc lấy bình giữ nhiệt bên cạnh  mở nắp  đưa cho Thư Tâm. Bên trong là bình  gừng táo đỏ đường nâu ấm nóng   chuẩn  sẵn từ khi khởi hành.
Mỗi khi đến gần 'kỳ nguyệt' của Thư Tâm, Ngôn Mặc đều chu đáo  đổi đồ uống của cô thành loại  đặc biệt .
"Dạ... Cảm ơn ba Ngôn!" Nhận lấy bình nước Ngôn Mặc đưa, Thư Tâm thuận miệng .
Thư Tâm  quen với sự chăm sóc tỉ mỉ từ Ngôn Mặc, thậm chí thỉnh thoảng cô còn đùa nghịch gọi  là "ba Ngôn".
Nhớ  đầu Ngôn Mặc  cô gọi như , biểu cảm của  lúc đó trở nên vô cùng khó tả. Anh lập tức ôm chặt lấy cô  lòng, trao những nụ hôn mãnh liệt  dứt cho đến khi cô thở dốc mới buông tha.
Khi đó, cô suýt chút nữa thì  nghi ngờ  sẽ trở thành  phụ nữ đầu tiên ngạt thở vì thiếu oxy do những nụ hôn nồng nhiệt đó. May mắn là cuối cùng cô vẫn  đến nỗi nào, nếu , danh sách 'lịch sử đen tối' của cô trong mắt Ngôn Mặc  dài thêm một trang nữa.
Sau đó, cô gọi nhiều , Ngôn Mặc cũng  còn phản ứng dữ dội như ban đầu nữa, như thể   quen  .
Nếu Thư Tâm   rằng    sẽ  Ngôn Mặc 'áp chế'  giường và buộc  thốt  những từ ngữ đó,   liệu cô  ân hận đến rơi lệ  .
Mục Kỳ Mại lái xe phía , tập trung chú ý  tình hình đường sá nên  cảm thấy gì.  Bặc Hướng Văn  ghế phụ thì biểu cảm    cứng đờ.
Bầu  khí ngọt ngào giữa đôi tình nhân ở hàng ghế  lan tỏa khắp khoang xe,   phớt lờ sự tồn tại và cảm xúc của một kẻ độc  như .
Cảm giác của  cứ như một con ch.ó hoang nhỏ bé  bên vệ đường,  một cặp tình nhân lướt qua 'đá' cho một cú .
Cậu  cảm thấy   nên  trong xe  mà thà chui xuống gầm xe còn hơn.
Ôm chặt lấy bản  một cách ủ rũ. (Hình minh họa)
Cả nhóm Thư Tâm dừng xe  một ngọn đồi, cạnh đó là một ngọn núi. Họ giải phóng bốn con hổ trắng và sói tuyết   kìm hãm trong khoang xe cả buổi sáng, để chúng tự do hoạt động và săn mồi.
Thư Tâm thu hồi chiếc xe địa hình   gian,   bằng một chiếc xe dã ngoại   cải tạo. Rời khỏi thành phố A  sáng sớm, dòng  và phương tiện hỗn loạn cùng tình trạng đường xá xuống cấp  khiến việc di chuyển bằng xe dã ngoại trở nên tối ưu hơn nhiều so với các loại xe lớn. Giờ thì  đổi xe, lát nữa ăn xong cơm trưa, Mục Kỳ Mại và Bặc Hướng Văn, những   lái xe suốt buổi sáng, cũng  thể  nghỉ ngơi thoải mái.