"Đội trưởng Ngôn, các  đang  gì  hả? Trong căn cứ  quy định rõ ràng,   phép tùy tiện xông  tư gia  khác!"
Thấy Ngôn Mặc và Mục Kỳ Mại thản nhiên bước , Bạch Hướng Địch tức giận đến mức sôi sục cơn thịnh nộ, gầm lên.
"Bạch gia chủ đừng nên quá kích động. Dù  ông cũng lớn tuổi , lỡ mà xúc động quá mà ngất , chúng  e rằng ông  đổ  cho chúng . Mà ông   trong căn cứ cấm xông  nhà riêng  khác,  lúc đứa cháu cưng của ông dẫn  xông  nơi ở của đội chúng , ông  từng nghĩ đến điều  ?"
"Cậu đang  nhảm gì thế!     hiểu!"
"Chậc, cũng đúng thôi. Những chuyện thiếu bằng chứng thì chắc chắn ông sẽ  thừa nhận . Vậy thì chúng   chuyện khác  – ông phái  theo dõi đội chúng , chuyện  thì bằng chứng hiển nhiên, nhân chứng vật chứng đều  cả, đúng , Bạch gia chủ?"
Ngôn Mặc bước đến  bàn  việc của Bạch Hướng Địch, cầm tờ giấy mà    mới nộp lên,  như    chằm chằm  ông .
"Cậu...!"
Ngôn Mặc và Mục Kỳ Mại xông  quá bất ngờ, khiến Bạch Hướng Địch  kịp dọn dẹp những thứ  bàn. Một sơ hở và bằng chứng rõ ràng đến mức , chẳng khác nào tự tay dâng thẳng điểm yếu  tay đối phương.
Sắc mặt Bạch Hướng Địch đen sì như đáy nồi.
"Hừ, chỉ vài tờ giấy vụn vô nghĩa mà thôi,  thể chứng minh  gì chứ?"
Quả  hổ là một cáo già  sống nhiều năm, Bạch Hướng Địch  da mặt dày đến mức  tưởng. Ông   nhanh  điều chỉnh  trạng thái,  tờ giấy trong tay Ngôn Mặc với vẻ mặt chuẩn  lật lọng đến cùng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/du-tru-hang-tram-ty-cung-chong-phan-dien-tich-tru-sinh-ton/chuong-196.html.]
"Ha... Tất nhiên. Nếu Bạch gia chủ  quyết tâm khăng khăng chối cãi đến cùng, thì chúng  cũng  thể thật sự đánh c.h.ế.t ông  mặt bao nhiêu ,   nào? Chỉ hy vọng   Bạch gia chủ đừng  những chuyện thấp hèn, mất mặt như  nữa, nếu  sẽ khiến   phiền não. Mà  tâm trạng   thì   chừng sẽ  gì đó với đứa cháu cưng bảo bối của ông đấy."
Ngôn Mặc   thời gian và sức lực để đôi co với Bạch Hướng Địch. Đối với tử huyệt của ông ,  nắm  chắc. Những lời lẽ khẩu chiến vô ích chỉ thêm tiêu phí thời gian, đánh thẳng  tử huyệt của kẻ địch mới là cách hiệu quả nhất.
"Cậu dám!"
Rõ ràng Ngôn Mặc  chuẩn xác nắm trúng tử huyệt của Bạch Hướng Địch, khiến ông   thể giữ nổi vẻ mặt bình thản  mặt. Ánh mắt âm độc  chằm chằm  Ngôn Mặc.
" dám  , trong lòng ông tự  rõ. Bạch gia chủ, tự lo cho  ."
Ngôn Mặc  thèm bố thí thêm bất kỳ ánh mắt dư thừa nào cho Bạch Hướng Địch,    quan tâm ông  sẽ phản ứng thế nào. Mục đích của  và Mục Kỳ Mại khi đến đây  đạt , còn suy nghĩ của Bạch Hướng Địch thì     giá trị đối với ,  đáng để  bận tâm.
Từ nay về , gia tộc Bạch nhất định sẽ nảy sinh sự dè chừng với bọn họ, sẽ  dễ dàng  tay nữa. Họ cũng sẽ thoát khỏi cảnh mỗi   cửa   "cái đuôi nhỏ" bám theo giám sát.
Gà Mái Leo Núi
Hơn nữa, hôm nay chuyện họ đánh thẳng  cửa nhà họ Bạch    nhiều  chứng kiến. Chắc chắn   những  khác trong căn cứ sẽ càng thêm nể sợ đội của bọn họ, và họ sẽ trở thành đội  dễ đắc tội nhất trong lòng   ở căn cứ.
Bạch Chính Sơ  khi nhận  tin thì vội vã chạy về nhà,  kịp đối mặt trực tiếp với Ngôn Mặc. Khi   trở về, Ngôn Mặc  sớm rời .
"Ông ơi, ông   chứ? Ngôn Mặc  ? Cháu nhất định  cho  một bài học! Hắn đúng là   trời cao đất dày là gì,  dám chủ động tới tận cửa khiêu khích! Rõ ràng coi thường gia tộc Bạch của chúng !"
Bạch Chính Sơ chạy suốt cả đoạn đường, đến nỗi lúc  chuyện  thở còn   định.
"Ông  , Chính Sơ. Cháu  xuống , ông  chuyện   với cháu."