(Tại  Thư Tâm và Bộ Nguyên Châu   theo những hướng khác mà vẫn gặp ? Vì Bộ Nguyên Châu   bắt ! Có thể hiểu rằng căn cứ bí mật của gã thủ lĩnh hói  ở một khu vực giao thoa giữa hai tỉnh thành, tại một điểm phân nhánh chiến lược!)
Rầm!
Âm thanh của một vật nặng đột ngột rơi xuống  thành công đánh thức Thư Tâm. Cô mở bừng mắt, cảnh giác nắm chặt đèn pin cầm tay, chiếu luồng sáng về phía nơi phát  tiếng động.
Thư Tâm  vội vàng bật đèn trong xe, bởi lẽ cô  thiết lập một trường năng lượng bảo vệ bao quanh phương tiện và  bộ khu vực dừng chân, đảm bảo rằng xác sống  bất kỳ mối đe dọa nào khác đều  thể xâm nhập.
Trong bóng tối nhập nhoạng, cô lờ mờ  thấy một bóng  đang   mặt đất. Thư Tâm cẩn trọng mở cửa xe, một tay cầm chắc vũ khí, tay  cầm đèn pin, từ từ tiếp cận bóng  đó.
"Cảm giác bộ đồ  quen mắt quá nhỉ?"
Càng đến gần, Thư Tâm càng nhận  bộ trang phục    đàn ông  vô cùng quen thuộc, trong lòng cô thầm than thở một tiếng ngạc nhiên.
Dùng một cây gậy gỗ  đòn bẩy, cô nhẹ nhàng lật  đàn ông   đất lên. Khi khuôn mặt   lộ rõ  ánh đèn pin, Thư Tâm cuối cùng cũng hiểu lý do vì     cảm giác quen thuộc đến thế.
Đây chẳng  là Bộ Nguyên Châu,   giúp đỡ cô mấy hôm  !
Mới chỉ cách  vài ngày,     trở nên thảm hại đến mức ? Hơn nữa, nếu cô  nhớ nhầm thì mục tiêu của đội   là thành phố B, dù   hai hướng đối diện nhưng cũng  cùng một lộ trình với cô.
Phía  chắc chắn là một giao điểm chiến lược giữa thành phố J, thành phố B và thành phố H. Nếu tiếp tục  về phía Đông sẽ đến thành phố B, còn nếu rẽ về phía Đông Nam sẽ tiến  thành phố H, và vượt qua thành phố H sẽ đến thành phố C.
Việc gặp  Bộ Nguyên Châu ở đây, trong một  cảnh đáng thương như thế ,  lẽ  khi chia tay cô, đội của    gặp  điều gì đó ngoài dự đoán.
Có lẽ vì Bộ Nguyên Châu  từng giúp đỡ , Thư Tâm  hề cảm thấy ghét bỏ  đề phòng   như với những  xa lạ khác.
Thư Tâm nhanh chóng lấy hộp thuốc cấp cứu , tỉ mỉ sơ cứu những vết thương cho  , ngăn chặn tình trạng mất m.á.u nghiêm trọng  thể dẫn đến tử vong.
Cô đoán rằng   thể sẽ   tiếp tục truy đuổi Bộ Nguyên Châu, vì , cô   vất vả lắm mới đưa    lên ghế  của chiếc xe địa hình,  đó lập tức khởi động, rời khỏi đó và hướng thẳng về thành phố C.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/du-tru-hang-tram-ty-cung-chong-phan-dien-tich-tru-sinh-ton/chuong-214.html.]
Để phòng ngừa trường hợp   tỉnh  và  ý đồ gây hại, Thư Tâm  tiêm cho   một liều thuốc an thần cực mạnh, đồng thời dùng dây cáp cường lực buộc chặt  , như một biện pháp phòng ngừa kép.
"Ưm... ! Ưm ưm!"
Việc đầu tiên khi Bộ Nguyên Châu tỉnh  là hoảng loạn quan sát xung quanh. Anh  phát hiện cơ thể  tê liệt,     sức lực,  trói chặt  ghế  xe, miệng  dán băng keo. Một cảm giác lạnh buốt chạy dọc sống lưng  .
Xem    vẫn  thoát khỏi sự truy đuổi của bọn chúng. Anh    bắt  . Bộ Nguyên Châu chỉ còn  hy vọng Vu Thành Khang  tách  khỏi   thể trốn thoát an , ít nhất thì trong  họ cũng còn   sống sót.
Bộ Nguyên Châu ngừng giãy giụa một cách vô vọng,  ngửa  ghế , đôi mắt vô hồn  chằm chằm lên trần xe bọc kim loại, chờ đợi những kẻ ngoài  sẽ kéo   xuống để tra khảo và hành quyết.
Gà Mái Leo Núi
Nghe thấy trong xe  còn bất kỳ âm thanh giãy giụa nào, Thư Tâm tưởng   nhầm. Cô liền mở cửa xe và  thấy Bộ Nguyên Châu đang  bất động, với vẻ mặt trống rỗng  trần xe. Ngay cả khi  tiếng cửa xe mở,   cũng  thèm nhấc mí mắt lên.
"Phụt, hahahahaha."
Thư Tâm  kìm  mà bật  phá lên vì vẻ mặt thiểu não của Bộ Nguyên Châu. Cô đưa tay, nhẹ nhàng xé miếng băng keo dán  miệng   xuống.
"!!!"
Khi  thấy tiếng  của một  phụ nữ, Bộ Nguyên Châu ngạc nhiên tột độ. Anh  bật dậy, ngẩng đầu  Thư Tâm, vẻ mặt  thể tin nổi.
Anh  chắc chắn rằng   từng gặp  phụ nữ  ở khu vực của gã thủ lĩnh hói, và giọng  của cô cũng   quen thuộc.
"Là cô!"
Nhờ  dị năng đặc biệt của ,   lập tức nhận  giọng  của  phụ nữ trông  xí và quê mùa  chính là Thư Tâm,  mà    gặp qua một  mấy hôm .
"Hửm? Là ai?"
Bộ Nguyên Châu lập tức nhận  , Thư Tâm trong lòng  khỏi kinh ngạc. Sợ rằng   đang giả vờ, cô vẫn giữ nguyên giọng điệu,  nhướng mày    dò xét.