"Bây giờ  thể  rõ mục đích của việc đến tìm chúng  hôm nay  chứ?"
Bặc Hướng Văn vắt chéo chân, dựa lưng  ghế sô pha với vẻ mặt bất cần, buột miệng hỏi với vẻ thiếu kiên nhẫn.
"Đội trưởng Ngôn,   chúng  đến là để mời  gia nhập tổ chức dị năng của Chính quyền căn cứ thành phố H,     hứng thú ?"
Chung Phi Văn   phớt lờ thái độ của Bặc Hướng Văn, trong lòng  , những  còn  đều  đáng bận tâm,   quyền quyết định chính là Ngôn Mặc.
Chỉ cần thuyết phục  Ngôn Mặc, những  còn   thành vấn đề.
"Xin ,   hứng thú. Chúng    ý định gia nhập bất kỳ tổ chức nào."
Ánh mắt miệt thị và vẻ mặt khinh bỉ của nhóm Chung Phi Văn  hề lọt qua đôi mắt tinh tường của Ngôn Mặc.
Đôi mắt  trầm xuống, cúi đầu uống một ngụm , khéo léo giấu  tia lạnh lẽo cùng sát khí  thoáng qua trong đáy mắt.
"Anh  cần vội từ chối,  thể  thử điều kiện mà chúng  đưa ."
Việc  từ chối   trong dự liệu của Chung Phi Văn.
Gà Mái Leo Núi
Nếu đối phương lập tức đồng ý thì   mới cảm thấy bất thường.
"À,  xin cứ phán."
"Chỉ cần  đồng ý gia nhập chính quyền ngay lập tức, chúng  sẽ lập tức cấp cho các  một căn biệt thự ở khu dân cư cao cấp, đồng thời miễn phí thuê trong vòng một năm. Trên thẻ định danh cá nhân của  và từng thành viên trong đội sẽ  nạp năm nghìn điểm tinh thể, và  ưu tiên lựa chọn tài nguyên khi trao đổi."
Khi  đến điều kiện họ đưa , giọng điệu của Chung Phi Văn  giấu nổi vẻ kiêu ngạo.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/du-tru-hang-tram-ty-cung-chong-phan-dien-tich-tru-sinh-ton/chuong-283.html.]
Anh   tự tin  chế độ đãi ngộ  — nếu là bất cứ đội dị năng nào khác trong căn cứ, chắc chắn sẽ đồng ý ngay  chút do dự.
"Không cần,  hứng thú."
"Vậy các vị  đồng ý... Hả... Cái... Cái gì? Anh  đồng ý?!"
Cứ ngỡ sẽ nhận  lời đồng thuận từ đối phương, Chung Phi Văn tự lẩm bẩm nốt vế  nhưng chỉ   một nửa thì mới chợt nhận     từ chối.
"Không cần ,  đồng ý,  hứng thú, chẳng   lặp  đến ba, bốn   ? Sao   giống như   rõ ,  cứ tưởng chỉ  hói thôi,  ngờ đến tuổi tác cũng cao , thính giác cũng kém  hẳn."
Thư Tâm ngay    nhận  ánh mắt của Chung Phi Văn  , trong đó  sự kinh ngạc, dục vọng tham lam cùng chút khinh miệt, khiến cô cảm thấy  khó chịu, chớp lấy cơ hội đáp trả vài lời châm chọc.
Lần  cô   mang tính chất chế giễu, Chung Phi Văn theo phản xạ đưa tay xoa xoa đỉnh đầu hói bóng loáng, ngay cả những   bên cạnh   cũng  kìm  liếc mắt  chằm chằm  đỉnh đầu.
Chung Phi Văn  chọc tức đến mức suýt hộc máu, môi mím chặt, trong lòng chửi thầm: Đồ ranh con!
Dù nhiệm vụ  cấp  giao phó   thành nhưng để giữ phép lịch sự,  đành kìm nén cơn giận, mím chặt môi, cố nặn  một nụ  xã giao để tiếp tục thuyết phục: "Chúng   thể cung cấp cho các   nhiều tài nguyên, đãi ngộ và điều kiện vô cùng . Nếu những điều kiện  đó  đáp ứng  yêu cầu của , thì chỉ cần  đồng ý dẫn dắt đội của  gia nhập chúng , bất kỳ yêu cầu nào  đưa  cũng đều sẽ  cân nhắc tối đa."
"Vậy   thể yêu cầu  từ chức, nhường  vị trí đó cho  ?"
Ngôn Mặc nắm tay Thư Tâm, nhẹ nhàng vỗ về cô  hờ hững đưa  yêu cầu của .
"He he he, Đội trưởng Ngôn, trò đùa   vui chút nào, ha ha..."
"Chúng   bao giờ đùa cợt. Liệu   thể đáp ứng yêu cầu  ?" Ngôn Mặc  Chung Phi Văn với nụ  nửa miệng, giống như đang quan sát một tên hề,  xem  sẽ phản ứng  .
Nụ   khuôn mặt Chung Phi Văn  thể duy trì  nữa, sắc mặt  lập tức trở nên u ám: "Đội trưởng Ngôn, nếu    hứng thú với những điều kiện chúng  đưa ,   hợp tác với chúng ,     hậu quả của việc đối đầu với chúng  sẽ là gì ?"