Ngôn Mặc  Thư Tâm chằm chằm, ánh mắt  như sợ bỏ lỡ dù chỉ là một biểu cảm nhỏ nhất  gương mặt cô.
Có lẽ   rõ hơn biểu cảm của Thư Tâm, Ngôn Mặc tiến  gần hơn,     rằng hành động  của   sức hấp dẫn mãnh liệt đến nhường nào đối với cô.
“Không , em  quan tâm !”
Đối mặt với sức hút khó cưỡng từ gương mặt điển trai ở cự ly gần cùng với giọng  trầm ấm đầy quyến rũ của  đàn ông, Thư Tâm   mất hết khả năng suy nghĩ bình thường. Cô chỉ  thể tiếp tục  theo lời ,  hề nhận  tia sáng lướt qua trong đáy mắt .
“Ồ – Nếu Tâm Bảo của   quan tâm đến  như ,   chồng hợp pháp của em, tất nhiên   đáp ứng yêu cầu của vợ . Từ hôm nay  sẽ chuyển lên tầng  và sống cùng em.”
“Ừm,  !”
Vừa dứt lời, Thư Tâm đột nhiên bừng tỉnh. Cô ngớ   Ngôn Mặc đang  đầy đắc ý, miệng mấp máy mãi mới nhận  đối phương cố tình giăng bẫy.
Thì  hôm nay giọng điệu và cách  chuyện của  khác biệt là  nguyên nhân, chính là để dụ con thỏ ngốc nghếch và đáng yêu   tròng!
Haizz, đồ  xa, đầy rẫy mưu mẹo!
Đến tối, hai   chung một chiếc chăn. Thư Tâm  Ngôn Mặc bên cạnh,  rõ ràng đang  vui vẻ. Nhìn những đồ dùng cá nhân   chuẩn  sẵn trong phòng ngủ,  vuốt ve cơ bụng rắn chắc của , cô khẽ thở dài trong lòng.
“Haizz.”
Không  là “phòng thủ” của cô  đủ mạnh, mà là đối thủ quá xảo quyệt, đưa  quá nhiều lời đề nghị khiến    thể chối từ.
Hí hí, cái cảm giác sờ bụng  thật tuyệt vời!
Không  cảm giác của cơ bắp bên   giống   nhỉ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/du-tru-hang-tram-ty-cung-chong-phan-dien-tich-tru-sinh-ton/chuong-75.html.]
Gà Mái Leo Núi
Thư Tâm lén  một cái, thấy  đàn ông đang tựa  đầu giường  sách mà  chú ý đến động tĩnh của . Bàn tay nhỏ bé của cô khẽ di chuyển xuống, ánh mắt càng lúc càng sáng lên khi gần chạm tới mục tiêu.
Khi gần thành công, bàn tay “tội ” của cô   một bàn tay lớn giữ chặt.
“Tâm Bảo, nếu em tiếp tục sờ xuống thì e rằng đêm đầu tiên  chuyển  ở sẽ xảy  chuyện gì đó. Hay là  rằng hành động của Tâm Bảo chính là đang ngầm ám chỉ  nhỉ?”
Vì cố gắng kiềm chế, giọng  của Ngôn Mặc  chút khàn khàn hơn bình thường nhưng  hề ảnh hưởng đến âm điệu của , ngược  càng thêm một vẻ khó tả.
Bị bắt quả tang khi đang  chuyện , Thư Tâm cứng  ,  ngượng nghịu: “Không,  …”
Ngôn Mặc  cô đầy ẩn ý, buông tay đang giữ cô    với một nụ  nửa miệng.
“Nhóc con hư,  tham vọng mà   can đảm.”
Thư Tâm    xong thì mặt đỏ bừng. Cô hừ một tiếng    , cầm lấy thiết  cá nhân, “cốc cốc cốc” gõ  màn hình ảo, cố gắng xóa  những suy nghĩ “màu sắc” đang luẩn quẩn trong đầu.
Trong lòng, cô thầm thề rằng khi  đủ hai mươi tuổi, nhất định sẽ khiến  đàn ông  xa   chịu thiệt thòi, để  cảm nhận  nỗi đau của việc  thấy mà  thể  !
Thấy Thư Tâm   , Ngôn Mặc liếc  xuống bên , khẽ thở dài một . Chỉ cần kiên nhẫn thêm một năm nữa là .
Hiện tại, Thư Tâm vẫn còn khá nhỏ, cơ thể cô    phát triển. Nếu vội vàng quá sớm  thể ảnh hưởng đến sức khỏe của cô. Bọn họ còn cả một chặng đường dài phía ,  cần  hấp tấp trong một khoảnh khắc .
Sáng hôm , khi Ngôn Mặc  xuống lầu,    hai  bạn  của  quây lấy, ánh mắt họ tràn đầy vẻ hiếu kỳ và chờ đợi. Bặc Hướng Văn là  thẳng thắn nhất,   xoay quanh Ngôn Mặc  ngừng.
"Ê ê ê,  xem, cái vẻ mặt rạng rỡ , đúng là  vợ  chồng   khác! Đêm đông lạnh lẽo, chỉ còn  mỗi  và Mục Kỳ Mại nương tựa   sống qua ngày, thật thảm! Quá bi thảm!"
Ngôn Mặc liếc   bạn: "Thấy  dồi dào năng lượng đến mức còn  sức diễn trò thế , hôm nay thêm một hiệp huấn luyện cơ bản nhé."
"Á! Đừng mà, thêm một hiệp nữa là  c.h.ế.t mất!"