Lúc đầu  tưởng đó là do bệnh   định rằng  đang hoang tưởng, đa nghi giống như bác sĩ từng .
 
 giờ thì   đó   bệnh.
 
Mà là sự thật.
 
Người đàn ông … Đáng   căm hận đến tận xương tủy.
 
Và chính vì    còn sợ hãi nữa.
 
Thay  đó   tiếp tục ở cạnh ông .
 
  giả vờ ngoan ngoãn.
 
Tiếp tục chờ đợi… Để moi  nhiều bí mật hơn nữa.
 
Những ngày tiếp theo,  tỏ  ngoan ngoãn tuyệt đối.
 
Cứ như thể   mất hết hứng thú với thế giới , mỗi ngày đều giống một cái xác  hồn, mặc kệ bọn họ   gì thì .
 
Cha  thấy   còn chống đối, liền tháo dây trói .
 
Dù gì cũng đang liên tục di chuyển trói mãi thế  cũng bất tiện.
 
Hơn nữa gã đàn ông mặt sẹo — chú Lưu — cũng nhắc:
 
“Con gái ông da dẻ trắng trẻo thế  nếu đến nơi mà  trầy xước, để  sẹo thì   mà bán  giá?”
 
Vậy nên từ đó hai tên khốn   phiên  giám sát .
 
Ngay cả chuyện vệ sinh  cũng   ngay ven đường  ánh mắt dõi theo của một trong hai gã.
 
…
 
Nhiều ,  nhận  ánh mắt của chú Lưu cực kỳ dâm ô khiến  thấy kinh tởm và bất an tột cùng.
 
Sau  một tuần di chuyển, chúng  đến một khu vực nóng nực ở miền Nam.
 
Từ những mẩu đối thoại giữa họ   :
 
Chúng sắp gặp  ông trùm buôn  lớn nhất ở miền Nam.
 
 vì  gương mặt ưa   từng học múa và còn  trẻ  " tiềm năng huấn luyện" .
 
Được xem như “hàng cao cấp”.
 
Có thể  đào tạo  đó bán với giá cao cho khách hàng đặc biệt.
 
Tên trùm đó sẽ trả đủ tiền để cha  xóa sạch nợ nần.
 
Sau đó thì ?
 
 sẽ  đào tạo  uốn nắn theo “yêu cầu”  đưa sang  mua kế tiếp.
 
  rõ  khi gặp  tên trùm là cơ hội cuối cùng để  thoát .
 
Một khi rơi  tay   sẽ  còn đường nào để lui nữa.
 
…
 
Tối hôm đó,  giả vờ    vệ sinh.
 
Còn cố tình :
 
“Cháu...   để ba  theo...Cháu cảm thấy...  chút kỳ cục…”
 
 cúi đầu bối rối, tỏ vẻ e thẹn:
 
“Dù gì... đó cũng là ba ruột của cháu mà…”
 
Cha    gì còn chú Lưu thì  hề hề  bước theo .
 
Vừa kéo quần xuống   thấy ánh mắt  lập tức liếc tới.
 
Thô tục.
 
Trơ tráo.
 
Hắn còn xoa cằm,  chiều “thưởng thức”.
 
 lập tức   vẻ sợ hãi rụt  lùi sâu hơn  bụi cỏ cúi thấp  xuống đất.
 
“Chú… Chú  thể… lấy giúp cháu tờ giấy  ? Cháu… cháu thấy  vẻ  ‘ nặng’ …”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dua-con-cua-quy/chuong-10.html.]
 
  với giọng ngập ngừng đầy ngại ngùng.
 
Chú Lưu nhướng mày,  gian:
 
“Được chứ, đợi chú một chút.”
 
   rõ ánh mắt đó chứa hàm ý gì.
 
Lấy giấy cho  là cái cớ để tiến gần hơn.
 
Để  rõ hơn.
 
    rằng khi  …
 
  chạy  xa .
 
Hai gã đó  lục tung khu vực xung quanh để tìm 
 
   rõ chuyện đó nên   trốn sẵn trong chuồng heo của một nhà dân gần đó.
 
Chỗ ,   để ý từ   vệ sinh .
 
Ban đêm ở đây   đèn đường  dân xung quanh thì ngủ sớm mà hai gã  cũng  dám rầm rộ tìm .
 
Cuối cùng chúng đành  ngậm bồ hòn  về, mặt mũi đầy bực bội.
 
 bọn họ  ngờ  rằng…
 
Đến trưa hôm    xuất hiện  mặt bọn họ mặc   một chiếc váy hồng nhạt.
 
Và    còn dắt theo một đứa bé mũm mĩm.
 
Trông chỉ tầm hai tuổi  còn  vững.
 
Vừa thấy  cha  xông tới tát  một cái thật mạnh:
 
“Đồ súc sinh! Mày trốn   hả?!”
 
 c.ắ.n chặt răng cố nén nỗi sợ  đẩy đứa bé  phía  một chút:
 
“Đi bắt… đứa  về.”
 
Ngay cả chú Lưu  bước xuống xe cũng sững  ánh mắt trân trân   và đứa bé bên cạnh.
 
“ …  chạy  thoát.”
 
 lên tiếng, giọng trầm.
 
“Dù hôm nay   thoát thì ngày mai các  cũng sẽ tìm  .”
 
“Dù gì,  cũng là ‘hàng đặc biệt’ mà ông trùm bên  nhắm đến.”
 
“     bán . Nên…   gia nhập cùng các .”
 
—
 
“  thể giúp các  bắt cóc trẻ con về   cả phụ nữ cũng .”
 
“Chỉ cần…đừng bán  cho bọn  đừng bắt    cái loại ‘nghề đó’.”
 
“  ích cho các  hơn nhiều cách khác.”
 
  đối diện cha    run rẩy nhưng vẫn giữ lưng thẳng tắp.
 
Ánh mắt   thẳng  ông ,  chút né tránh.
 
Đây… Là cơ hội duy nhất của .
 
Ngay lúc cha  định giơ tay tát  thêm  nữa cánh tay ông  đột ngột  giữ .
 
Là chú Lưu.
 
Gã  nham nhở nghiêng đầu  về phía .
 
Nụ   ...  giống những  .
 
Không còn ánh  của kẻ săn mồi thèm khát con mồi mà là ánh mắt nghiêm túc quan sát, đ.á.n.h giá.
 
“Con bé …  thấy cũng  đấy chứ.”
 
Hắn rút  một điếu t.h.u.ố.c dựa  cửa xe giọng  chậm rãi, khí chất… khác hẳn ban đầu.