còng tay và  tống  trại giam.
 
Tội danh: Xúi giục g.i.ế.c .
 
Ngay cả  cũng xuất hiện trong giấc mơ,  nhạo  bằng giọng  độc địa quen thuộc:
 
“Mày  cố thế nào cũng  thoát khỏi tao . Đồ con hoang như mày,  xứng   hạnh phúc.”
 
—
 
 choàng tỉnh khỏi cơn ác mộng toát mồ hôi lạnh.
 
Và  hiểu  rõ:
 
Chỉ cần em trai  còn sống,  sẽ  bao giờ  sống an   yên .
 
Nó là cái gai là quả b.o.m nổ chậm và cũng là cơn ác mộng luôn lơ lửng  đầu .
 
Khi màn đêm buông xuống  đội mũ lưỡi trai đeo chiếc balô to sụ phía  lưng tránh  camera giám sát trong khu dân cư, lặng lẽ rời khỏi nhà và hướng về một khu nhà hoang cách đây vài cây .
 
   thành thạo vì gần như cứ cách một hai ngày     chuyến  một .
 
Bước chân  giẫm lên những bậc thang phủ đầy rêu trơn trượt.
 
Mùi ẩm mốc nồng nặc xộc lên từ tòa nhà  bỏ hoang, trộn lẫn với mùi phân , hôi thối và khó chịu.
 
Lên đến tầng ba,  thấy một  con trai đang co rúm  trong góc tường.
 
Thấy  xuất hiện nó lập tức  bật dậy..
 
 vì  trói tay chân nó vấp ngã, đập đầu xuống sàn.
 
 bước  gần dịu dàng đỡ nó dậy khẽ chạm  vết thương  trán nó,  chút… xót xa giả tạo:
 
“Em trai ,  em  bất cẩn như  chứ…”
 
 vẫn luôn giấu Phương Thiếu Huy — em trai  — ở khu nhà hoang gần nhà.
 
Sau khi gây  chuyện nó  từng bỏ trốn    về xin  giúp.
 
Muốn  đưa cho nó một ít tiền trong sổ tiết kiệm của  giúp nó cao chạy xa bay.
 
  dối  bày mưu bắt sống nó, giam tại đây.
 
 trói c.h.ặ.t t.a.y chân nó đề phòng nó bỏ trốn.
 
Bịt miệng nó  để nó  thể la hét cầu cứu.
 
Cách một, hai ngày   đến mang cho nó chút đồ ăn và nước uống để giữ nó sống.
 
Vì bằng chứng nguy hiểm nhất luôn là thứ nên để  mí mắt  mới là an  nhất.
 
—
 
 giờ…      xử lý nó thế nào nữa.
 
  thể nuôi nó cả đời,  còn  thi đại học, còn  sống cuộc đời của chính .
 
Hơn nữa, trời đang dần chuyển lạnh.
 
Khu nhà hoang   sẽ   đến trú ngụ bọn lang thang,  vô gia cư  lẽ sẽ đến đây và phát hiện  nó
 
Bản tin dự báo thời tiết hôm nay… Đã phát cảnh báo rét đậm.
 
 tháo giẻ bịt miệng  nó lập tức điên cuồng uống nước  đưa  ngấu nghiến ăn sạch chỗ thức ăn  mang tới.
 
Cái cách nó ăn… Khiến  nhớ đến chính   .
 
Mẹ từng nhiều  bỏ đói  suốt một hai bữa.
 
Mỗi   ăn   đều nhào  như một con heo đói, ăn đến phát sợ.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dua-con-cua-quy/chuong-5.html.]
  bao giờ nghĩ, đứa em trai từng  nuông chiều hết mực,   nâng như nâng trứng, hứng như hứng hoa… Cũng  ngày t.h.ả.m hại đến thế.
 
Và khoảnh khắc ,   thừa nhận…  thấy  thỏa mãn.
 
Một cảm giác trả thù ngọt ngào trào lên trong lòng.
 
—
 
Nó ăn xong khi  cúi xuống thu dọn cái bát bên cạnh nó.
 
Thì bất ngờ nó dùng hết sức húc mạnh   .
 
 ngã xuống nền xi măng cứng lạnh đầu đập mạnh, tai ù , cả hộp sọ ong ong đau nhói.
 
“Con điên! Mày dám trói tao ở đây ?!”
 
“Đồ khốn nạn! Mày  hủy đời tao thì tao cũng kéo mày c.h.ế.t chung!”
 
Giữa cơn choáng váng,  thấy nó lao về phía .
 
Dây trói  tay nó   tháo  từ lúc nào.
 
Cái vẻ khốn khổ lúc nãy… Hoàn  chỉ là giả vờ.
 
Hắn đè  xuống đất, hai tay siết chặt cổ  đến mức  gần như  thể hít thở.
 
 giãy giụa điên cuồng nhưng dù  cố gắng thế nào  nữa cũng  thể thoát .
 
Hắn như dồn hết  căm hận  cú siết đó.
 
Như thể  ngay lúc … Bóp c.h.ế.t .
 
“Tao g.i.ế.c  , Mày vui lắm đúng ?! Giờ mày còn định g.i.ế.c tao? Hành hạ tao?!”
 
“Hôm nay tao sẽ g.i.ế.c mày! Đồ khốn nạn!”
 
“Sau đó tao sẽ lấy hết tiền  để , biến khỏi cái chốn thối nát !”
 
 vùng vẫy, cố gắng thoát .
 
 sức  đang cạn dần.
 
Lúc đó —  bắt đầu thấy hối hận.
 
Mấy năm nay, nó càng lúc càng mất kiểm soát:
 
Ăn cắp, đ.á.n.h lộn,...về nhà thì coi  như  hầu, thậm chí đ.á.n.h cả   chút do dự.
 
Giờ thì… Nó là kẻ g.i.ế.c  .
 
Và sức nó cũng mạnh hơn  quá nhiều.
 
Tầm  của  bắt đầu mờ , cảm giác như từng  thở trong lồng n.g.ự.c  rút sạch.
 
 … Mình sắp c.h.ế.t .
 
C.h.ế.t vì chính sự ngu ngốc của .
 
 cứ nghĩ   đủ tàn nhẫn đủ thông minh.
 
  — Phương Thiếu Huy  còn tàn độc hơn  nhiều.
 
Một tiếng “rầm” vang lên.
 
Sức ép  cổ … cuối cùng cũng biến mất.
 
 đổ sập xuống nền đất, ho sặc sụa  ngừng,  sức hít lấy từng ngụm  khí như thể  bò  khỏi địa ngục.
 
Nước mắt dâng đầy hốc mắt  thứ  mặt mờ  trong làn lệ.
 
 co rúm    nền xi măng lạnh ngắt, chỉ chờ phổi  ngừng đau.