***lãnh cung lạnh quá đường ranh giới****
Lãnh cung. Tên như ý nghĩa, cung điện để dành cho những vắng vẻ lạnh lẽo ở. Tô Tiểu Tiểu khi bước lãnh cung, liền cảm thấy chung quanh râm mát râm mát. Lạnh đến thể tưởng tượng nổi.
Tô Tiểu Tiểu hắt một cái. Chung quanh tối đen. Ngay cả một ngọn nến cũng . Bỗng nhiên, chỉ tiếng xèo xèo, Tô Tiểu Tiểu cúi đầu xuống. Không ngờ là một con chuột lớn, coi ai gì dám trèo (bò) qua giày của nàng mà .
Tô Tiểu Tiểu cắn môi , ngẩng đầu lên, cách đó xa, thậm chí còn giăng mạng nhện, bên còn một con nhện đen thật lớn. Tô Tiểu Tiểu từ nhỏ chỉ sợ mấy thứ .
Thời gian nàng ở hiện đại sợ, ở trong cảnh , càng sợ hãi. Thân nàng run run, liền tìm một chỗ sạch sẽ xuống. Nàng tự giễu . Người xuyên qua nàng cũng xuyên qua.
Người đến phong quang vô hạn, mà nàng thì là đến như thế chán nản. Người bên trái thâm tình hoàng đế bên một tuấn mỹ Vương gia. Mà nàng… Bên trái một con chuột lớn bên một con nhện đen.
Đây quả thực chính là trời cùng đất khác biệt. Người là nữ chủ thì Vương gia ngàn theo trăm thuận.
Người là nữ chủ thì gặp hoàng đế thâm tình chân thành, vì nàng mà phế bỏ lục cung, chỉ cưng chiều một . Mà hoàng đế của nàng lạm tình hoa tâm lợn giống tàn nhẫn, vì nàng….
A, từng vì nàng mà chuyện gì. Nhiều nhất chính là đem nàng tống lãnh cung mà thôi. Thực buồn . Không, buồn nhất chính là. Chàng trai nàng nhất kiến chung tình, hôm nay lý do mà sai hẹn. Khiến cho nàng ở trong mưa ngâm mấy canh giờ.
Có lẽ, A Bạch thật sự chuyện khẩn cấp gì. là, gì cũng nên cho đến với nàng một câu . là, kết quả là . Này chứng tỏ rằng, nàng đem đặt ở trong lòng, còn thì .
Tô Tiểu Tiểu kỳ thật cũng giận A Bạch tới ước hội, điều cho nàng tức giận chính là do chính cảm thấy nàng quá mức đem A Bạch đặt ở trong lòng.
Bỗng nhiên, Tô Tiểu Tiểu hắt một cái Nàng cảm thấy nơi dường như càng ngày càng lạnh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dua-nang-ve-phu/chuong-132.html.]
Lạnh đến thể tưởng tượng nổi. Lạnh đến mức cho nàng đầu óc choáng váng. lúc đó, Tô Tiểu Tiểu thấy mắt bỗng nhiên chút ánh sáng, nhất thời chiếu sáng cung điện tối đen mà lạnh như băng .
Là một chiếc đèn cung đình sáng ngời. Tô Tiểu Tiểu theo đèn lên . Là Tố Vân cùng Ế Vân. Trong mắt hai đều là hàm chứa nước mắt.
Tô Tiểu Tiểu nhẹ giọng : “Thực xin , liên lụy các ngươi.” Tố Vân cùng Ế Vân cuống quít lắc đầu.
“Nương nương, đừng như .” Tô Tiểu Tiểu , thêm gì nữa.
Tố Vân cùng Ế Vân thấy y phục Tô Tiểu Tiểu vẫn ướt đẫm, Tố Vân vội vàng : “Nương nương, xiêm y . Người xem, đều ướt thành như . Nếu cứ tiếp tục như thế , nhất định sẽ trúng phong hàn.”
Ế Vân cũng liền vội : “ ”.
Tô Tiểu Tiểu lúc cũng để ý gì nữa, nàng hiện giờ thật sự lạnh. Nàng liền tùy tiện để Tố Vân cùng Ế Vân cởi xiêm y nàng , đó một bộ quần áo sạch sẽ. Sau khi đổi xong quần áo, Tố Vân cùng Ế Vân hai thoáng .
Tố Vân mím mím môi, chần chờ một hồi lâu, mới lo lắng yên hỏi han: “Nương nương, vì cái gì bệ hạ đột nhiên…” Nói đến đây, Tố Vân dám tiếp. Nàng thấy sắc mặt Tô Tiểu Tiểu trắng bệch trắng bệch… Lại càng thêm dám .
là Tố Vân thể sở dĩ sắc mặt Tô Tiểu Tiểu trắng như , là bởi vì nguyên nhân thấy A Bạch đến chỗ ước hội, bởi vì nguyên nhân tống lãnh cung ? Lúc Ế Vân cũng kéo kéo tay Tố Vân. Ý bảo Tố Vân đừng tiếp tục hỏi nữa.
“Nương nương, cũng mệt mỏi . Trước hãy nghỉ tạm một lúc .” Tô Tiểu Tiểu phát hiện động tác giữa Tố Vân cùng Ế Vân lúc đó, trong lòng cũng các nàng hỏi gì.
Nàng thản nhiên : “Thượng Quan Mặc cho các ngươi ?” Tố Vân cùng Ế Vân lắc đầu.
“Nương nương, cả hậu cung đều một ai ” Tô Tiểu Tiểu nhẹ một tiếng. Xem vị hoàng đế vẫn là để ý tới mặt mũi của nàng, lẽ chính xác hơn, hẳn là mặt mũi của nha.
Hoàng hậu của xuất cung, đó còn hoàng đế bắt . Đây là chuyện bao nhiêu mất mặt nha. Khó trách hoàng đế , chịu để cho khác .