“Tố Vân Ế Vân, các ngươi ngủ . Đêm nay cần hầu hạ .” Tố Vân cùng Ế Vân .
Tố Vân : “Nương nương, hôm nay nô tì cùng Ế Vân tìm lâu, nương nương là nơi nào đây? Tìm đến mức chúng đều gấp chết, nếu nương nương ngài còn xuất hiện, chúng định thưa với Đoan Mộc đại nhân.”
Dừng một chút, Ế Vân tiếp: “ nhỉ, nếu nương nương ngài buổi tối cũng thấy , chúng nhất định sẽ sợ c.h.ế.t mất.”
Lần nương nương lén lút xuất cung, tuy rằng đây chỉ là suy đoán của các nàng, nhưng là xem vẻ mặt hoàng đế bệ hạ hôm đó, cũng mười phần chắc chắn. Các nàng thật sự đảm đương nổi chuyện Hoàng hậu nương nương mất tích. Tô Tiểu Tiểu , nàng ở trong lòng lạnh.
Hai tỳ nữ thật sự là càng ngày càng quá mức. Hiện tại ai là chủ tử của các nàng? Ngay cả nàng cũng đều quản? Cứ tiếp tục như , một thời gian nữa ngay cả hoàng hậu cũng thể cho các nàng ?
Tô Tiểu Tiểu tuy rằng mới tự với chính cần nhẫn nhịn một chút! Trên đầu chữ nhẫn một lưỡi đao! (chữ nhẫn 忍 phía chính là bộ đao 刀 )
mà bây giờ… Cũng vì hoàng hậu lâu. Tính tình của Tô Tiểu Tiểu càng ngày càng kém. Nàng hừ lạnh một tiếng.
“Bổn cung nơi nào các ngươi cũng quản? Ân? Lá gan càng lúc càng lớn thì ?” Tô Tiểu Tiểu mắt lạnh đảo qua.
“Xem các ngươi học cung quy là vô ích, thế nào là chủ tử thế nào là nô tì, điểm cũng phân biệt ? Bổn cung , há là các ngươi thể hỏi đến?” Tố Vân cùng Ế Vân lập tức sợ tới mức sắc mặt tái nhợt, thở dốc một tiếng. Liền quỳ rạp xuống đất.
“Nương nương, nô tì ý tứ . Thỉnh nương nương tha thứ.” Tô Tiểu Tiểu thản nhiên các nàng một cái.
Nàng chỉ là: “Các ngươi cứ quỳ ở trong , suy nghĩ cho kĩ .” Dứt lời, Tô Tiểu Tiểu xoay liền hướng trong phòng đến.
Tố Vân cùng Ế Vân cắn môi, cúi đầu . Qua một lúc, trong phòng Tô Tiểu Tiểu thế nhưng thấy phụ Đoan Mộc Lang Hoàn tới. Tô Tiểu Tiểu khỏi cả kinh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dua-nang-ve-phu/chuong-163.html.]
Nàng nghĩ, hiện giờ đều trễ thế , dựa theo đạo lý mà , phụ Đoan Mộc Lang Hoàn nên tới mới đúng. Mà bây giờ đến đây… Này thể lên điều gì? Tô Tiểu Tiểu trong lòng cân nhắc một phen.
Đang nghi hoặc khó hiểu thì cha Đoan Mộc Lang Hoàn mở miệng.
“Hoàn nhi, trời lạnh, để cho Tố Vân cùng Ế Vân quỳ như ?”
Nghe , Tô Tiểu Tiểu nhất thời thông suốt. Xem , Tố Vân cùng Ế Vân là của Đoan Mộc phủ, là trực tiếp lệnh cha Đoan Mộc Lang Hoàn. Tô Tiểu Tiểu trong lòng lạnh. mặt chỉ giả vờ khó hiểu.
“Cha, nữ nhi chẳng qua là trừng phạt hai tỳ nữ nhận thức cung quy thôi. Tố Vân cùng Ế Vân ngay cả cung quy đơn giản nhất cũng , nếu là trở trong cung, đến lúc đó, liền chỉ đơn giản phạt quỳ như thế. Nữ nhi hoàng hậu một nước, lẽ nên lấy gương, hơn nữa Lang Hoàn còn đại diện cho cả gia tộc Đoan Mộc, nếu tỳ nữ của Lang Hoàn trong cung sai chuyện gì. Đến lúc đó, nữ nhi chịu liên lụy cả, nhưng là nếu liên lụy đến cả Đoan Mộc gia tộc, Lang Hoàn liền mặt mũi nào đối diện với liệt tổ liệt tông Đoan Mộc gia.”
Dừng một chút, Tô Tiểu Tiểu sắc mặt nghiêm túc.
“Sở dĩ nữ nhi trừng phạt Tố Vân cùng Ế Vân, bất quá là cho các nàng rõ, là tỳ nữ, nên ghi nhớ điều gì. Nếu là ngay cả như cũng nhớ , hồi cung, nữ nhi cũng cần mang các nàng trở về. Nội vụ trong phủ cũng nhiều tỳ nữ chịu khó, thậm chí võ công tồi, cũng kém Tố Vân cùng Ế Vân.”
Nói như , cha Đoan Mộc Lang Hoàn cũng là thật sự nên cái gì.
Tô Tiểu Tiểu ảm đạm : “Phụ cũng xin yên tâm, nữ nhi chính là trừng phạt một chút, cũng thật sự phạt các nàng quỳ một đêm, nửa canh giờ, sẽ phái gọi các nàng.”
Đánh một cái tát, liền tự nhiên cho nhà hưởng chút vị ngọt. Cha Đoan Mộc Lang Hoàn . Thần sắc của buông lỏng xuống. “Như thế cũng , Hoàn nhi hoàng hậu nhiều năm như , tính khí nhưng thật đổi ít.” Tô Tiểu Tiểu cụp mắt.
“Sống ở trong cung lâu, bất tri bất giác cũng đổi.” Cha Đoan Mộc Lang Hoàn thở dài một tiếng. Sau cùng còn chuyện một lúc mới rời khỏi phòng Tô Tiểu Tiểu.
Mà Tô Tiểu Tiểu cũng thực sự nửa canh giờ cho gọi Tố Vân cùng Ế Vân dậy. Quỳ quá lâu, cũng các nàng thể đối với nàng ghi hận trong lòng.