Đưa Nàng Về Phủ - Chương 273

Cập nhật lúc: 2025-02-17 12:17:23
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

nên mất lý trí, ở giường thô bạo hôn nàng.

Thậm chí cho nàng rơi nước mắt cho đau lòng.

.

sai, là của .

nên.

Hắn lúc nên gắt gao ôm lấy nàng, đến tận khi nàng hết giận.

Chứ nên vì công sự mà rời .

Công sự dù trọng yếu, nhưng bằng thê tử mà thương hết tâm can chứ?

Hối hận hối hận thật hối hận!

Thượng Quan Thanh giờ khắc , chỉ vẻ mặt hối hận, vẻ mặt tự trách.

Mà sắc mặt của sư phụ yên lặng ở bên Thượng Quan Thanh cũng rung động.

Hắn cứ nghĩ rằng bản hiểu rõ Thanh nhi nhất.

Hắn cũng cứ nghĩ rằng Thanh nhi đây là kiểu tức giận.

Thậm chí là mặt vĩnh viễn chỉ tươi ôn hòa.

Chỉ là. . . . . .

Hiện giờ thấy Tô Tiểu Tiểu.

Trên mặt thế nhưng xuất hiện tức giận.

Xưa nay bình thản là thế mà giận dữ!

Xem , vẫn là xem thường lực ảnh hưởng của hoàng hậu .

Sư phụ buông tiếng thở dài, tiến lên , khuyên nhủ: “Thanh nhi, Tiểu Tiểu ắt hẳn là nhất thời tức giận, lâu sẽ trở . Ngươi cần lo lắng. Trong Bình Thành vô cùng an . Tất cả đều nàng là Huyền Thanh vương phi, ai dám đối với nàng .”

Sắc mặt của Thượng Quan Thanh vẫn tối tăm như .

Nghe xong lời của sư phụ, lòng Thượng Quan Thanh cũng buông lỏng xuống, nhưng cũng bình tĩnh .

Mặc kệ , hiện giờ việc cần tìm thê tử của trở về.

Bất kể Tiểu Tiểu là nhất thời tức giận là gì, nàng đều hy vọng tìm nàng.

Bỗng nhiên, Thượng Quan Thanh tựa hồ nghĩ tới cái gì.

Thần sắc khôi phục bình thản, với chung quanh: “Trước tiên các ngươi đều lui xuống , sư phụ, cũng nghỉ tạm .”

Mọi thấy vương gia nhà sắc mặt lên, đều tưởng lời của sư phụ vương gia tác dụng, đều là sắc mặt vui vẻ, đó mới lui xuống.

Sư phụ vốn là lo lắng lo lắng, nhưng mà thấy thần sắc của Thượng Quan Thanh trở như , mới chút yên tâm mà trở về phòng nghỉ ngơi.

Thượng Quan Thanh chờ khi tất cả rời , liền xoay trong một cái mật thất.

Hắn đốt lên một ngọn nến, hô một tiếng.

“Mị Ảnh, .”

Chỉ chốc lát, một ảnh màu đen đột nhiên xuất hiện.

Không chờ Thượng Quan Thanh bắt đầu câu hỏi.

Mị Ảnh tự giác mở miệng.

Chỉ thấy .

“Vương gia , vương phi cướp . Người nọ võ công cực cao, ám ảnh đuổi theo hồi lâu, cũng đuổi kịp.”

Thượng Quan Thanh , sắc mặt nhất thời liền trắng bệch.

Sau khi Tô Tiểu Tiểu tỉnh , phát hiện một cái sự thực thực đáng sợ! !

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dua-nang-ve-phu/chuong-273.html.]

Bởi vì nàng bắt cóc ! ! !

Nàng Huyền Thanh vương phi ở Bình Thành kẻ nặc danh bắt cóc ! ! ! ! ! ! ! !

Oh, my god! ! ! ! ! ! ! !

Trời ơi.

Nàng bắt cóc ! ! !

Đây thật đúng là việc lạ nay từng a nha nha nha! ! !

Làm bây giờ bây giờ! ! ! !

Tô Tiểu Tiểu giờ khắc thực kinh hoàng.

Nàng cực kì hối hận.

Nàng cảm thấy chính nên cùng Thanh cãi , cũng nên đang yên đang lành chơi trò bỏ nhà gì gì đó, cho nên mới thể để cho kẻ bắt cóc bắt khe hở! !

Trời!

Nếu kẻ bắt cóc cùng Thanh mở miệng sư tử phóng đại lên, đòi XXX bạc thì bây giờ?

Ô ô ô, nàng trở thành gánh nặng của Thanh! ! !

Không , nàng tỉnh táo .

, thời điểm thế tuyệt đối thể kích động.

Phải bình tĩnh.

Phải bình tĩnh.

Tô Tiểu Tiểu hít sâu một , bốn phía xung quanh.

Là một thùng xe thật nhỏ.

Hiện giờ còn đang xóc nảy, phỏng chừng nàng hiện tại cỗ xe ngựa đưa đến ! !

Thật đáng ghét a! !

Đến tột cùng là nào hỗn đản dám bắt cóc nàng! ! ! !

Ngay khi Tô Tiểu Tiểu tức giận đến nghiến răng nghiến lợi, cửa thùng xe bỗng nhiên lộ một khe ánh sáng.

Tô Tiểu Tiểu híp híp mắt, lúc đang cân nhắc xem, cần giả bộ ngủ thì một khuôn mặt thực bình thường thò .

Là một nam nhân.

Giọng the thé.

“Ngươi tên là gì?”

Tô Tiểu Tiểu trừng mắt với .

“Ngươi là ai?”

Nam nhân thật sâu nàng.

“Ngươi họ gì?”

Tô Tiểu Tiểu trừng .

“Ngươi vì bắt cóc ?”

Nam nhân từ bỏ ý định.

“Ngươi tên là gì?”

Tô Tiểu Tiểu hỏi đến mất kiên nhẫn.

Nàng : “Ngươi thả về nhà, liền cho ngươi.”

Nam nhân lúc hỏi Tô Tiểu Tiểu tên gọi là gì nữa, cũng chui trong.

Hắn đánh giá Tô Tiểu Tiểu một hồi.

Loading...