“Nương nương…. đây thích mặc những trang phục thế …”
Tiểu Tiểu “Bản cung sẽ quên hết những chuyện ? Trước đây mặc nghĩa là bây giờ cũng mặc. Bản cung mặc như thế khó lắm ư?”
“ Không ….” Tố Vân vội vã lắc đầu.
Các nàng nuốt nước bọt trầm trồ khen “ Đẹp lắm ạ”
Tiểu Tiểu đắc ý “Vậy là ”
Thay trang phục xong, Tiểu Tiểu kêu Tố Vân, Ế Vân tóc ình, chọn kiểu đơn giản một chút cho hài hòa với trang phục, cần thiết cắm đầy ngân trâm chói mắt lên đầu.
Khi kiểu tóc mới chải xong, Tiểu Tiểu vô cùng thỏa mãn với hiệu quả đạt , với tay lấy lọ nước hoa xịt lên .
Trước đó vài ngày, nàng tự tạo một loại nước hoa giản dị với những bông hoa mai, hương vị quá nồng mà nhàn nhạt thoang thoảng tự nhiên.
“Tố Vân, Ế Vân”
“Dạ”
Tiểu Tiểu hỏi “ hoàng đế đang ở ?”
Hai cung nữ sửng sốt “A?” nương nương tình cờ gặp hoàng đế bệ hạ nữa ?
Tiểu Tiểu dường như tâm tư của hai , bèn
“Ta chỉ là liếc qua hoàng đế một chút thôi. Đến bộ dạng trông như thế nào đây cũng quên mất …”
Tố Vân, Ế Vân xong, trong lòng cảm thấy ngậm ngùi. Hoàng hậu nương nương quả nhiên vẫn còn oán hận hoàng đế bệ hạ.
Tất nhiên Tiểu Tiểu thực nghĩ như thế nào thì Tố Vân, Ế Vân cư nhiên thể . Tiểu Tiểu trong lòng cảm thấy tò mò, nàng bao giờ gặp hoàng đế. Nay cơ hội xuyên thế , dù thế nào Tiểu Tiểu cũng chiêm ngưỡng hoàng đế một , để xem đúng là uy nghiêm tột đỉnh, tuấn mỹ vô song như trong sử sách và tiểu thuyết thường .
Tố Vân im lặng một lúc, mới mở miệng “Bẩm nương nương, giờ đang là thời gian nghỉ ngơi, bệ hạ lẽ đang nghỉ ở đó ….”
Lời mập mờ ý giấu diếm, xong mà cũng như . Tiểu Tiểu liếc mắt Tố Vân, ngẫm nghĩ, Tố Vân lẽ là cho nàng nhớ hồi ức thương tâm đây.
Thời gian nghỉ ngơi…
Hoàng đế đang nghỉ ngơi…
t*ng trùng của hoàng đế liệu nghỉ ngơi ?
Tiểu Tiểu lạnh một tiếng “ Ở chỗ Thục phi chứ gì?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dua-nang-ve-phu/chuong-7.html.]
Tố Vân, Ế Vân khẽ kêu lên một tiếng nhất loạt quỳ xuống
“ Nương nương tha tội, nô tì ý đó”
Tiểu Tiểu nhíu mày “ Các ngươi lên , trách cứ các ngươi”
Tố Vân, Ế Vân những vẫn dám lên. Thấy thế, Tiểu Tiểu cúi nâng các nàng dậy. Tố Vân, Ế Vân thoáng thấy Tiểu Tiểu định cúi , liền vội vã bật dậy, nét mặt sợ hãi.
Tiểu Tiểu các nàng, khỏi cảm thán cái chế độ phong kiến nô lệ .
Nàng buông tiếng thở dài “Thục phi đang ở , các mau dẫn đến đó”
Nàng buông tiếng thở dài “Thục phi đang ở , các mau dẫn đến đó”
Tố Vân Ế Vân sắc mặt trắng bệch “nương nương, nương nương trăm vạn nên”
“Nếu như đắc tội với bệ hạ, nương nương sẽ càng sủng ái …”
Tiểu Tiểu liếc mắt các nàng “ ai đắc tội với hoàng đế? Ta chỉ là ở xa xa hoàng đế một cái mà thôi, xem xem hình dáng như thế nào, còn việc ở với nữ nhân nào, quan tâm chi”
Thứ nàng quan tâm chỉ tiền bạc của nàng thôi!
Tố Vân Ế Vân nơm nớp lo sợ “ nương nương…” Còn xong Tiểu Tiểu cướp lời “ Bản cung các chịu ?” Những lời xong thập phần khí thế, hai nàng vội cúi đầu lắp bắp “Vâng thưa nương nương. Chúng nô tì đưa ngay đây”
Vì ….
Tiểu Tiểu từ ngày xuyên tới nay, đầu tiên bước khỏi Phượng Khôn cung, cảm thấy hoàng cung thật là vô cùng tráng lệ. Mặt nàng tuy rằng bình tĩnh biểu cảm nhưng trong lòng sớm dậy sóng.
Hoàng cung quả thực …nhiều tiền!!!
Có cảm giác cái gì trong cung , đem ngoài bán cũng giá cao. mà bởi vì nàng là hoàng hậu nên thể gì khác hơn là chớp mắt, giả bộ bình tĩnh, thong dong nhưng trong lòng thì thèm nhỏ dãi …
Việc nàng quên hết những chuyện , thể cho 2 cung nữ tín, nhưng tuyệt đối để các nữ nhân khác . Hoàng cung là chốn ác hiểm long tàng hổ huyệt, điểm nàng rõ, cho nên cho phép khác nắm nhược điểm của .
Ai, nhưng quả thật hoàng cung thật sự giá.
Chờ đấy, khi nào thoát khỏi cung, nàng nhất định sẽ kiếm thật nhiều thật nhiều tiền xây một phủ xa hoa, nuôi thêm vài em trai lơ xinh kha kha!! Ôi! Thật là mong quá!
“Nương nương, tới ”
Trong lúc Tiểu Tiểu đang mải mơ mộng thì tiếng của Tố Vân truyền tới. nàng hồn, ngẩng đầu lên thấy một cung điện to lớn sừng sững cách đó xa.
Cung điện thật tráng lệ!