6.
 
Phó Trạm  bày  ván cờ lớn đến thế,   chuyện  cài tai mắt ở viện Tịch Chi?
 
Vậy nên  cố ý lạnh mặt với Phó Húc và Thẩm nương tử đang quỳ  đất, nện mạnh tay lên bàn một cái:
“Quỳ mãi ở đó  gì? Muốn     cố tình ngược đãi con thứ và tiểu  chắc?”
 
Thẩm nương tử hoảng hốt ngẩng đầu lên, cả khuôn mặt vàng vọt hốc hác, da bọc xương, gió thổi khẽ chắc cũng ngã lăn , quỳ đó mà như sắp gục đến nơi.
Nhìn là  mấy năm qua sống chẳng khác gì  chế,t!
 
“Không…  dám!”
 
Vừa lảo đảo  dậy, bà   run rẩy kéo theo Phó Húc, mặt mày cứng đơ như khúc gỗ.
Ta  mắng tiếp:
 
“Không  mắt ? Còn  mau  đây  ăn cơm? Hay  đợi  mời? Tính chờ  đói ch,ết hả?”
 
Hai  con bọn họ đều lộ vẻ  thể tin nổi. Lúc , một tiểu nha  len lén ghé sát tai  thì thầm:
“Phu nhân, bọn họ   thể  ăn chung với ngài ?
Chẳng  ngài   với Hầu gia là đưa bọn họ về để ngược đãi ,  …”
editor: bemeobosua
 
Ta lạnh lùng liếc nàng một cái,  gì  nhịn  nổi nhảy  diễn, ngu y như chủ tử của ngươi!
“Việc của , đến lượt ngươi chỉ trỏ?”
 
“Nô… nô tỳ  dám!” Nàng tuy quỳ xuống, nhưng  cố ưỡn thẳng lưng lên, giọng lảnh lót:
“Nô tỳ chỉ là nghĩ cho phu nhân thôi. Nếu Hầu gia   ngài ngược đãi thế tử kiểu , e là   ?”
 
Suýt nữa thì  tức đến bật , nhưng nghĩ kỹ , nếu xử nàng , đến lúc   khác lanh lợi hơn thì ngược  khó đối phó.
Vậy chi bằng giữ , cho nàng  cái loa truyền âm của .
 
Ta giơ tay đỡ nàng dậy, :
“Bản   tất nhiên hiểu rõ tấm lòng trung thành của các ngươi.  các ngươi tầm mắt hạn hẹp,  hiểu  ẩn ý trong đó!
 
“Ta  nhận Phó Húc  đích tử, thì bề ngoài cũng   cho tới,  thì cả kinh thành sẽ đồn rằng  là  kế độc ác, đến lúc đó  các công chúa quận chúa  ch.ết thì ?
 
“Nên  để họ cùng   ăn cơm,  thì tưởng  với họ, nhưng  ăn ngon thế nào thì họ cũng  ăn y chang! Ngươi  xem hai  họ gầy như que củi, dính chút đồ nhiều mỡ chắc chắn tiêu hóa  nổi, đến lúc đó đau bụng chạy  kịp, chẳng  là chiêu âm hiểm ẩn ?”
 
Tiểu nha  mắt sáng lấp lánh:
“Vẫn là phu nhân lợi hại!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dua-vao-binh-luan-toi-tua-thang-toi-khuc-trong-sinh/chuong-6.html.]
 
Nói  nàng hùng hổ bước tới, ấn vai Thẩm nương tử ép  xuống ghế.
“Còn  mau  theo lời phu nhân? Mau ăn nhiều !”
 
Cả đời , Thẩm nương tử và Phó Húc  từng  ăn ngon thế . Hai mắt họ  bàn đầy thức ăn ngon mà choáng váng luôn .
 
Ta liếc mắt  hiệu cho tiểu nha , nàng lập tức bày biện thức ăn cho hai  họ, món nào nhiều mỡ là dồn lên .
 
“Đây là vịt ,  ăn bao giờ chứ gì?
Đây là canh gà hầm bao tử heo,   ninh bao lâu mới   ?  là tiện cho các  !
Còn đây là thịt viên tứ hỷ, chiên ngập dầu  mới hầm, thơm nhất đấy!”
…
 
Nhìn Thẩm nương tử và Phó Húc như hổ đói vồ mồi mà ăn lấy ăn để,  cũng  nhịn  mà khẽ cong khóe môi.
Ngay lúc , những dòng chữ   xuất hiện  mắt .
 
【Sao  gì đó sai sai nhỉ? Nữ chính hình như    với  con Phó Húc?】
 
【Quả nhiên, bảo bối của   thể là đồ vong ân phụ nghĩa m.áu lạnh !】
 
【Càng lúc càng thú vị,   xem nữ chính đấu trí đấu dũng với tên tra nam Phó Trạm thế nào!】
 
【Đừng mừng vội, đừng quên theo dòng thời gian thì ngày mai chính là lúc Phó Trạm vạch tội Nam Lĩnh Vương thông địch phản quốc! Nữ chính sắp mất chỗ dựa !】
 
Ta: “!!!”
Nhanh  ?!
Cái tên khốn Phó Trạm !
Phải   bây giờ,    ?!
 
 lúc  đang cuống cuồng   tính , dòng chữ  hiện :
【Phó Trạm giấu chứng cứ giả mạo do một đại sư giả chữ  tạo , ngay trong thư phòng! Nếu nữ chính mà  để lẻn  lấy  thì  !】
 
【Hắn sợ nữ chính nghi ngờ nên  dám cho  canh giữ  cửa thư phòng, đúng là thời cơ !】
 
【+1,  còn gi,ết luôn cả đại sư  để diệt khẩu, nên đó là bản chứng cứ duy nhất!】
 
【Không  minh vệ cũng  ám vệ, mấy  đang mong nữ chính ch.ết sớm hơn ?】
…Ờ hả???