Doãn Tĩnh nhấc chân dẫm c.h.ế.t mấy con, đó thả liệp báo của chính .
Liệp báo bồi hồi bên bờ sông, lưng vươn một đôi cánh nhỏ.
Tô Vi tò mò duỗi tay nhéo nhéo, lập tức liền âm thanh kỳ quái của Doãn Tĩnh.
Hả?
Doãn Tĩnh:……
“Đừng chạm .”
Khó thấy Doãn Tĩnh đỏ mặt kẹp giọng chuyện, lòng hiếu kỳ của Tô Vi đẩy lên cao.
Ừm, đụng một chút nữa thử xem?
Không cơ hội.
Liệp báo bay lên, chỉ là bởi vì động trùng ở trong nước, cho nên nó cách nào công kích.
Tô Vi xổm mặt đất nhặt cục đá, đó ném về phía động trùng .
Trăm phát trăm trúng.
Cô chính là đầu ở trong đám trẻ trường mẫu giáo với trò ném đá mặt nước!
Doãn Tĩnh mắt sáng ngời, theo Tô Vi cùng ném cục đá về phía động trùng.
Hai ném mười mấy khối, trùng mẫu trong động trùng vẫn tới, nhưng cũng may tốc độ phun trứng chậm .
Ngay đó, một sợi tinh thần lực màu đỏ đột nhiên đ.â.m bên trong động trùng.
Bên cạnh động trùng chớp mắt vặn vẹo, đó, một con Trùng tộc giống ếch trâu túm tới.
Di…… Thật ghê tởm, ếch trâu biến dị.
Ếch trâu sợi tinh thần lực màu đỏ kéo , đó liệp báo phi ở giữa trung ngậm lấy, dùng sức cắn.
Trùng tộc cấp SS, chịu nổi một kích.
ngay đó, trợn tròn mắt.
Trứng trùng mới mới nhổ bao lâu lấy tốc độ mắt thường thể thấy sinh trưởng chân cẳng, đó biến thành kích cỡ giống trùng mẫu.
Chúng nó chen chúc kề tại đường sông, lấy mắt thường xem qua, bộ đường sông đều chúng nó bao trùm.
“Trời ạ, rốt cuộc là thứ gì!”
Nước sông đè ép tới, vô ếch trâu biến dị xông lên.
Tô Vi gấp đến độ dẫm lên chân Lục Nhưỡng bò lên xe ba bánh.
Nam nhân dựa bên xe ba bánh, dấu chân màu đen đôi giày chơi bóng màu trắng.
Tô Vi:……
“Em cố ý.” Tô Vi giữ c.h.ặ.t t.a.y Lục Nhưỡng, lược hiện nũng đông cứng.
Nếu điều kiện cho phép, cô còn dán trong lòng n.g.ự.c Lục Nhưỡng xoay vòng vòng nũng.
“Không trách em.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dua-vao-nang-luc-cuong-dai-ta-xuyen-thanh-nu-chinh/chuong-280.html.]
Thật ?
Là đó.
“Làm nũng thực đáng yêu.”
DTV
Trên đầu Tô Vi đột nhiên đè một bàn tay.
Bàn tay xoa tóc cô, đó thuận thế xuống, nhéo nhéo vành tai cô.
Tô Vi cả tê rần, giống như điện giật.
A ~ phạm quy! Không ai chơi như ~
Báo của Doãn Tĩnh đều ăn sắp phun .
Cô đầu, thấy đôi cẩu tình lữ vẫn còn chơi trò sờ đầu.
Doãn Tĩnh:……
“Còn mau đây hỗ trợ!”
-
Một cái võng tinh thần lực màu đỏ thật lớn từ trời chụp xuống, đó dùng sức thu .
Thế giới trong nháy mắt đều thoải mái thanh tân.
Ếch trâu biến dị Lục Nhưỡng nhét trong miệng Đại Bạch xà.
Đại Bạch xà đáng thương, căng đến động cũng động .
Quá khó ăn, quá khó ăn.
Tô Vi cúi đầu, thấy giày chính một quả trứng trùng còn nở.
Màu đen, giống như trân châu.
Lục Nhưỡng khom lưng, dùng khăn nhặt quả trứng trùng lên tới, đó tùy tay nhét chai nhựa.
Chai nhựa còn một chút nước, đưa cho Tô Vi, “Nuôi chơi.”
Tô Vi:…… Ai thứ ghê tởm như …… Ủa, thoạt còn đáng yêu?
Quả trứng trùng thể là do phát dục đầy đủ, nó là hình dạng tiểu nòng nọc, cái đuôi tinh tế mềm mại.
-
Giải quyết xong động trùng, tiếp tục lên đường.
Đầu Tô Vi và đầu Lục Nhưỡng dựa cùng , cô thấy híp nửa mắt, tầm mắt xuyên qua tầng mây, suy nghĩ cái gì.
Tô Vi theo tầm mắt Lục Nhưỡng qua, đó nuốt nuốt nước miếng, “Kẹo bông gòn.”
“Cái gì?” Gió quá lớn, Doãn Tĩnh lời cô .
Tô Vi tiếp tục, “Lẩu, thịt nướng, sữa……”
Doãn Tĩnh:……
Ở khi sắc trời tối tăm, rốt cuộc cũng tới cửa căn cứ thứ chín.