Tuy rằng chỉ là bàng thính, nhưng bởi vì sự tồn tại của Lục Nhưỡng, cho nên lớp tâm lý học ban đầu bao nhiêu chọn chật ních.
Giáo viên mở cửa tiến , thấy nhiều như , cũng thật sự là hoảng sợ.
Sau đó thấy Lục Nhưỡng và Tô Vi ở hàng thứ nhất, rốt cuộc cũng hiểu là chuyện như thế nào.
Giáo viên cũng từng trẻ tuổi, hiểu sự điên cuồng của trẻ tuổi.
Di động ngừng lóe, Tô Vi cảm thấy chính đều sắp lóe mù.
Mấu chốt nhất chính là, cô bao giờ hàng thứ nhất!!!
Là một học tra, Tô Vi ghét nhất hai sự tình.
Một cái đương nhiên là học tập.
Một cái khác chính là hàng đầu.
Đáng thương học tra Tô Vi, ngay cả đầu cũng dám ngẩng lên.
“Như , cô gọi một trả lời bài tập .”
Học tra Tô Vi cúi đầu, bộ bận rộn, trong lòng mặc niệm, cần tìm , cần tìm , cần tìm ……
“Em học sinh , nữ sinh mặc áo khoác hồng nhạt.”
Áo khoác hồng nhạt?
Ai mặc áo khoác hồng nhạt, ai thích áo khoác hồng nhạt!
Tô Vi nhanh chóng cởi áo khoác hồng nhạt chính đưa cho Lục Nhưỡng.
Giáo viên:……
“Em nữ sinh xinh mặc áo lông trắng, ở hàng thứ nhất.”
Tầm mắt của nhất trí dừng ở mặt Tô Vi.
Tô Vi:…… dù cho cô em xinh cũng vô dụng.
“Tới, lên.”
Tô Vi run rẩy chân lên, đó thấy ánh mắt cổ vũ của giáo viên.
Tô Vi:……
“Lần đề cô cho về nhà là, nếu ở tình huống tinh thần lực của lính gác lâm hỗn loạn, là dẫn đường, chúng tiên gì?”
Vấn đề đơn giản như thế, cô đương nhiên .
“Chạy.”
Chạy càng xa càng !
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dua-vao-nang-luc-cuong-dai-ta-xuyen-thanh-nu-chinh/chuong-290.html.]
Giáo viên:……
Bạn học:……
Giáo viên trầm mặc.
Vị giáo viên là một dẫn đường, xem cấp bậc đại khái cũng thấp.
“Tốt, xuống .”
“Trả lời sai , các bạn học.”
Tô Vi:…… Yên lặng mặc áo khoác hồng nhạt của cô .
“Ở khi lính gác lâm hỗn loạn tinh thần lực, chúng tiên cần là phân biệt cấp bậc hỗn loạn của , xem còn tồn tại ý thức . Nếu là ở ngoài phạm vi năng lực của chính , lập tức gọi 000 xin giúp đỡ, đó tiêm dược trấn an lính gác giúp cho ……”
000? Dược trấn an lính gác?
Hiện tại tiên tiến như ?
“Dược trấn an lính gác là phòng nghiên cứu của phát minh , còn cho bên ngoài, bởi thứ . Anh thực nghiệm nhiều , dược trấn an vấn đề, đang liên hệ các căn cứ, chuẩn chia sẻ miễn phí công thức.”
Thẩm Tường Tường thấp giọng giải thích cho Tô Vi.
DTV
Tô Vi hiểu.
Nhớ tới đây, còn dược trấn an dẫn đường, như tồn tại dược trấn an lính gác cũng việc khó.
“Cái đắt ?”
“Không đắt, định miễn phí cầu, bởi đang tích cực tìm kiếm căn cứ nguyện ý hợp tác. Chỉ là bởi vì kiếm vật tư, yêu cầu hao phí sức sức của khá lớn, cho nên tạm thời còn căn cứ nguyện ý hợp tác.”
Đây thuần túy chính là chuyện .
Nếu dược trấn an lính gác thể miễn phí, chỉ sự an của dẫn đường đến bảo đảm, ngay cả quyền lợi sinh tồn của thường cũng sẽ tăng lên.
Không nghĩ tới Thẩm Lưu Phong cách cục lớn như .
Tô Vi hận sắt thành thép mà đầu về phía đại ma vương.
Có thể là cảm thấy nhàm chán, mắt bao , đại ma vương móc t.h.u.ố.c lá .
Tô Vi:…… Này! Có ai hút thuốc ở trong trường đại học!
Tô Vi một phen đoạt lấy t.h.u.ố.c lá trong tay Lục Nhưỡng.
Ngay đó.
“Nữ sinh xinh mặc áo khoác màu hồng phấn, áo lông màu trắng, ở hàng thứ nhất, học thể hút thuốc, vui lòng ngoài hút.”
Tô Vi:……Thưa cô, cô em giải thích.
Giáo viên căn bản Tô Vi giải thích, tuy rằng cô lớn lên thật xinh , nhưng vẫn vô tình nhốt ở bên ngoài phòng học.