"Thính Hoà, em vẫn còn quá đơn thuần, em  nghĩ đến việc, những gia đình  kết  với nhà họ Bùi nhiều như , tại   chọn em? Nói  là giúp em tranh giành gia sản, nhưng với thực lực của nhà họ Bùi, lâu dần, tài sản của em mang họ Thẩm  họ Bùi còn   ."
"Hà Tổng cũng quá giỏi lấy bụng  suy  bụng  . Bùi Yến   là ."
  khỏi bật  một tiếng.
"Thính Hoà, em... em  ý gì?"
Hà Uý  chút hoảng hốt.
"Hà Tổng chỉ trong ba năm ngắn ngủi  tay trắng  nên sự nghiệp, thành công rực rỡ, khiến bao  ngưỡng mộ.  rốt cuộc   gây dựng sự nghiệp như thế nào,  cũng vô tình   một hai câu. Tuy Lâm gia  di cư  nước ngoài nhiều năm, nhưng Lâm phu nhân và   là bạn bè nhiều năm,  đảm nhiệm chức vụ trong tập đoàn của nhà họ Lâm,  đó đính hôn với con gái duy nhất của nhà họ Lâm,  lợi dụng tài nguyên của nhà họ Lâm để thành lập công ty như ngày hôm nay, khi nhà họ Lâm rơi  khủng hoảng tài chính,   trở mặt hủy hôn."
"Ồ, còn  cái gọi là năm đó Bùi Yến tính kế , trùng hợp  đó là bạn chung của  và Bùi Yến. Bùi Yến giới thiệu  cho   là đúng, nhưng  vui vẻ nhận lời mời  việc cũng là . Về cái gọi là bắt nạt ở nơi  việc,  chỉ  thể  là kỹ năng của   bằng   thì đừng tìm lý do,   sa thải chẳng  vì tiết lộ bí mật công ty ?"
"Em... em đều ...  tại ..." Anh   bất ngờ.
"Vậy tại    vạch trần , đúng ?"  hỏi ngược   .
"Bởi vì   để  cho  chút thể diện,   gặp   thương trường, ít nhất cũng còn giữ  mặt mũi. Hơn nữa,  một  yêu cũ như , thật lòng mà , khi  chuyện với  khác vẫn  chút khó ngẩng đầu lên."
Hà Uý cúi đầu, lâu lâu  lên tiếng.
"Anh tưởng rằng chỉ bằng hai ba câu  mơ hồ của  là  thể thổi gió châm ngòi ? Tiếc là, Thẩm Thính Hoà   thể tranh đấu với Bùi Yến nhiều năm như ,   là bình hoa, cũng   là kẻ ngốc."
"Bùi Yến là   cái gì sẽ tìm  cách để  , nhưng trong đó  bao gồm những thủ đoạn đê tiện."
Quen  nhiều năm, tuy  ghét Bùi Yến, nhưng   tuyệt đối   là một  sẽ  điều ác.
Hà Uý nghiến răng, vẫn  cam tâm:
"   là một  giả tạo đến cực điểm, nếu  thì  cũng sẽ  thua..."
"  hiểu, tại  bây giờ em  bảo vệ   như ..."
Ánh mắt ghê tởm của  lướt qua   .
"Bởi vì  của , chỉ   mới  chửi."
Anh là cái thá gì?
"Thính Hoà, nếu năm đó    cứu em,  lẽ em    từ bỏ  , đúng ?"
Hà Uý   vì , đột nhiên hỏi .
Năm đó là  theo đuổi  , nhưng   luôn lạnh lùng từ chối ,  rằng    thích .
Sau  mới , điều kiện gia đình    bình thường, tự cảm thấy   tương lai với , liền vạch rõ giới hạn.
 là  tuy lăng nhăng nhưng  lụy tình, hơn nữa  tự nhận thấy  cũng  tệ, đàn ông  còn nhiều.
Ngay khi  quyết định từ bỏ Hà Uý, một  tai nạn,  suýt chút nữa  c.h.ế.t trong biển lửa, là    màng nguy hiểm xông  cứu .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dung-chay-chong-giup-em-ha-sot/chuong-10.html.]
"Có lẽ ."
Anh   xong,  khổ một tiếng: "Vậy,   em  thích Bùi Yến từ  lâu  ?"
  thích Bùi Yến từ  lâu ? Làm   thể?
Từ nhỏ đến lớn, mẫu  con trai  thích đều trái ngược với Bùi Yến.
Còn về việc bảo vệ  , chẳng qua chỉ là tức giận vì    bôi nhọ. Nếu là  khác, chắc chắn cũng sẽ như  thôi...
"Tổng Giám đốc Thẩm, Tổng Giám đốc Bùi đến đón cô tan ."
Lời nhắc nhở của trợ lý, cắt ngang dòng suy nghĩ của .
Bùi Yến đến . Chắc chắn bây giờ   đang đắc ý lắm.
Một  nữa   sắp    chê . Đặc biệt là khi nhớ đến vụ cá cược đó, bây giờ   chút     .
Việc gì  chơi trò vô vị  với   chứ!
"Đồng phục của em ở trong căn nhà của nhà họ Thẩm."
 định tìm một cái cớ để thoái thác,  ngờ    ừ một tiếng.
"Anh  cùng em."
Kể từ khi hai  con  đường đường chính chính bước  cửa,   ít khi trở về cái gọi là nhà  nữa.
Tình  giữa  và bố cũng ngày càng phai nhạt.
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ để tớ vác gậy đi gõ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.
Cả bữa tiệc gia đình đều mang những tâm tư khác ,  ăn  ít, Bùi Yến cũng .
Bố  và chúng  chỉ  về một  chuyện  ăn.
Con trai của  kế cứ quấy rối  bàn ăn,   chút bực bội. Không  khẩu vị gì,  đặt đũa xuống  trở về phòng .
Lâu lắm   đặt chân đến đây, trong lòng trăm mối cảm xúc.
Trên bàn là bức ảnh chụp cả gia đình ba  chúng , ngoài cửa là tiếng   vui vẻ của gia đình ba  họ.
Ánh mắt  rơi xuống giường,  phát hiện  chút lộn xộn, con gấu nhỏ  đầu giường cũng   chạy   . Không cần nghĩ cũng  là ai động .
  thẳng đến  mặt Thẩm Trạch chất vấn nó: "Con gấu nhỏ  giường của     lấy  ?
"Ai cho phép   phòng ?"
Thẩm Trạch né tránh ánh mắt, nhưng vẫn hùng hồn lý lẽ.
"Đây là nhà của , tất cả  thứ đều là của ."
Mẹ kế ở bên cạnh chen : "Thính Hoà, con  thái độ gì ? Không  bằng chứng gì mà cứ  là Tiểu Trạch lấy là ?"
 lạnh lùng  chằm chằm nó: "    nữa, trả đồ của   đây!"