Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

ĐỪNG CHỌC VÀO GOÁ PHỤ - CHƯƠNG 3

Cập nhật lúc: 2025-07-02 00:02:05
Lượt xem: 921

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/yXmolnt9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Còn nữa, nha đầu bên cạnh ngươi.” Giang mẫu chỉ vào nha hoàn Lan Linh của ta, làm Lan Linh sợ đến rụt người lại.

 

“Chỉ một con câm, mỗi tháng cũng lãnh hai lạng bạc, cái dáng vẻ rụt rè nhìn thật chướng mắt, nếu nó ở lại mỗi tháng chỉ được lãnh năm tiền bạc thôi.”

 

Ta quay người vỗ vỗ tay Lan Linh, nàng ta lại đầy vẻ kinh hãi, lẽ nào nàng ta thực sự nghĩ ta sẽ bớt xén nguyệt bổng của nàng ta sao?

 

Trở về phòng, ta kể lể với Giang Minh, khi còn ở kinh thành, nhà nào phu nhân tiểu thư mà chẳng có người tiền hô hậu ủng, dù là người tiết kiệm nhất cũng có hai ba nha hoàn thân cận hầu hạ.

 

Sau khi về lão trạch, chúng ta đã rất khiêm tốn rồi, bên cạnh ta chỉ giữ lại một Lan Linh.

 

Lan Linh tuy không thể nói năng, nhưng từ nhỏ đã hầu hạ bên cạnh ta, nếu bắt nàng ta làm tỳ nữ thô sử, chẳng phải là đang vả mặt ta sao?

 

Giang Minh ôm ta vào lòng an ủi, nói thẳng rằng lão thái thái đã quen sống khổ cực, cũng chưa từng thấy gia đình quyền quý sống thế nào, đột nhiên bắt bà ta hưởng phúc, khó tránh khỏi có chút sợ hãi, hành sự nói năng nếu có thất lễ, làm vãn bối thì phải bao dung hơn.

 

Nói đi nói lại, cũng chỉ là lão thái thái trước đây sống quá khổ, nhất thời chưa thể thích nghi.

 

Giang Minh cực kỳ ôn nhu, ôm ta ân ái một hồi, cũng xoa dịu và xua đi chút oán khí trong lòng ta.

3

 

Giang mẫu ngày hôm sau đã cho gọi môi giới đến, những người có khế ước bán đứt thân thì bán đi, khế ước thân có thời hạn thì sa thải, lão trạch chỉ còn lại bốn năm hạ nhân, ai nấy đều oán thán không ngớt, suốt ngày làm không hết việc.

 

Lan Linh một mình làm công việc của mấy người, có khi cần nàng ấy rót chén trà cũng không tìm thấy người.

 

Giang Minh tự nguyện làm thay việc của Lan Linh, xoa bóp vai, ấn chân, giúp ta tắm rửa thay y phục, chải tóc trang điểm, nhất thời tình thú phu thê tăng thêm không ít, ta lại rất hưởng thụ niềm vui chốn khuê phòng này.

 

Chuyện này không biết bằng cách nào lại truyền đến tai Giang mẫu, bà ta gọi hai chúng ta đến, một trận lớn tiếng mắng nhiếc ta.

 

“Trong bao đời con dâu nhà họ Giang ta, chưa từng có ai làm ra chuyện vô liêm sỉ như vậy! Minh ca nhi sau này là người thế nào, là người nhà quan lại, là người có thể diện, nếu để người ta biết hắn ngày ngày ở nhà vẽ mày điểm mắt, rót trà dâng nước cho nữ nhân…”

 

Giang mẫu nói không nổi nữa, nuốt một ngụm nước bọt, Giang Muội vội vàng tiến lên vuốt lưng cho bà.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dung-choc-vao-goa-phu/chuong-3.html.]

 

“Lại không biết người ta sẽ đ.â.m bao nhiêu nhát vào xương sống nhà họ Giang ta!”

 

“Kiếp trước ta đã tạo nghiệp gì mà để ngươi, một nữ nhân xui xẻo, bước chân vào cửa nhà họ Giang ta chứ?”

 

Giang mẫu đ.ấ.m n.g.ự.c giậm chân, vừa nói vừa muốn ngã lăn ra đất.

 

Giang Minh vội vàng quỳ xuống, kéo cả ta, kẻ vẫn còn đang đứng ngây người một bên, cùng quỳ xuống.

 

“Nương xin bớt giận, ngàn sai vạn sai đều là lỗi của nhi tử, người tuyệt đối đừng tức giận mà tổn hại thân thể, muốn đánh muốn mắng nhi tử cam nguyện chịu phạt.”

 

“Ngươi có lỗi gì chứ?”

 

Giang mẫu hung ác chỉ tay vào ta: “Đều là lỗi của nữ nhân này! Ta bất quá chỉ cho vài nô bộc nghỉ việc, nàng ta lại muốn giày vò nhi tử của ta như thế này.”

 

“Nếu ngươi thấy lão bà tử ta không vừa mắt, ngươi có thể trực tiếp đến tìm ta tính sổ, đừng có chèn ép nhi tử của ta!”

 

Vừa nói bà ta vừa nhào tới ta, ta vội vàng né sang một bên, không ngờ Giang Muội lại đứng chặn đường ta ở một bên, ta bị Giang mẫu tát mạnh một bạt tai, mặt cũng bị cào rách.

 

Ta c.h.ế.t sệt che mặt mình, sợ lại bị cào ra vết máu, Giang Minh lúc này cũng đứng dậy chắn giữa ta và Giang mẫu.

Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!

 

Giang mẫu sợ làm Giang Minh bị thương đành phải thôi, lại quay sang ta mà chửi rủa một hồi.

 

Khó khăn lắm mới kết thúc được màn kịch này, trở về phòng, ta không kìm được mà bật khóc.

 

“Ta lớn ngần này, đây là lần đầu tiên bị đánh. Nếu bà mẫu đã không ưa ta đến vậy, Giang Minh, chi bằng chúng ta hòa ly đi.”

 

Giang Minh lập tức hoảng sợ, vội vàng vắt một chiếc khăn tay ướt, nhẹ nhàng lau đi vết nước mắt và vết thương trên mặt ta.

 

“Nàng mau đừng nói lời ngốc nghếch, nếu không có nàng, ta sống còn có ý nghĩa gì nữa, hòa ly cái gì mà hòa ly, chi bằng quy y cửa Phật, nương nhờ cửa Phật mà sống hết quãng đời còn lại thì hơn.”

 

Loading...