Đừng Có Ăn Vạ Loạn! - Chương 22 (2)

Cập nhật lúc: 2025-09-08 05:38:26
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cánh cổng của Thiên Cơ Môn hiện , Diệp Tố lao thẳng xuống, trận pháp cảm nhận khí tức của tử Thiên Cơ Môn nên tấn công, cả nhóm thành công tiến Thiên Cơ Môn.

 

"Là Đại sư tỷ và !" "Đại sư tỷ về !"

Nhất thời, cả sơn môn náo nhiệt hẳn lên, đám đông đổ dồn về phía .

Hạ Nhĩ nhảy khỏi chiếc giỏ lớn, lập tức lấy linh thạch chia cho các sư , sư xung quanh.

 

"Tứ sư , bọn vẫn dùng hết linh thạch các gửi về." Có định từ chối.

"Cầm lấy ." Diệp Tố thu kiếm, đưa cho Hạ Nhĩ, hỏi các sư , sư xung quanh: "Gần đây Vô Âm Tông ?"

 

"Tháng hai , mấy tử Vô Âm Tông gây khó dễ." Một sư hoạt bát .

Diệp Tố hiểu , lẽ Tân Hâm dặn dò các tử Vô Âm Tông .

 

"Sư phụ..." Tây Ngọc thấy Sư phụ của tới từ xa, mới gọi một tiếng, khi thấy phía ông, nàng khỏi hít sâu một , liên tục lùi , vỗ vỗ Diệp Tố: "Đại sư tỷ, mau !"

 

Diệp Tố ban đầu ngạc nhiên liếc Tây Ngọc bên cạnh, đó mới theo hướng nàng chỉ. Lúc , Trương Phong Phong cũng đến gần.

"Sư phụ." Diệp Tố lên tiếng gọi, vẫn nhận điều gì lạ, chỉ thấy một bóng ảnh trắng như ánh trăng. Nàng nghiêng đầu về phía Sư phụ.

 

Người cũng ý định trốn tránh, xoay bước chân liền khỏi phía Trương Phong Phong.

Diệp Tố cảm nhận rõ ràng xung quanh đột nhiên im lặng hẳn, Hạ Nhĩ đ/ánh rơi một viên linh thạch trong tay, lăn lốc đến chân nàng.

 

Trong giới tu chân, hiếm , mà Thiên Cơ Môn Dịch Huyền, gì khác, tiểu sư lớn lên cực kỳ tuấn tú, một nốt đỏ trán ẩn ẩn như yêu mị, gò ép nâng cao thẩm mỹ của các tử.

 

Còn đối diện đại diện cho một cực đoan khác, tóc đen mắt đen, mày như băng tuyết luyện qua, mặc một chiếc áo bào trắng như ánh trăng, mang theo khí chất tiên nhân thanh cao, thánh khiết thể chạm tới.

 

Khi còn đang đắm chìm trong đó, Diệp Tố đột nhiên cúi xuống nhặt viên linh thạch chân lên. Nàng chợt nhớ đến một câu .

"Ở nhân gian ai nhường , hoặc là yêu, hoặc là hồ ly."

 

Diệp Tố khẽ , rõ ràng Dịch Huyền mới là phù hợp với câu , còn vị ... dáng vẻ như loan phượng, thanh cao như tuyết, nên giống tiên nhân mới đúng.

Không tại lúc nãy nghĩ đến câu đó.

 

Du Phục Thời liếc mắt nhận Diệp Tố, chính là tu sĩ mang theo cả túi rác đó, còn là tử Thiên Cơ Môn?

Mắt , cũng thể luyện khí? Thảo nào Thiên Cơ Môn suy tàn đến mức .

 

"Đây là tân tiểu sư Du Phục Thời." Trương Phong Phong giới thiệu, với Diệp Tố: 

"Các con về thời gian thì dẫn dạo một chút."

 

"Tiểu sư , đây là quà gặp mặt của Đại sư tỷ tặng ." Minh Lưu Sa cố tình ôm chiếc giỏ lớn đặt mặt tân sư , món quà chuẩn kỹ càng như , thể để tâm ý của Đại sư tỷ lãng phí.

 

Diệp Tố: "..."

"Cái , ?" Du Phục Thời thọc một ngón tay giỏ lớn hỏi.

 

Giọng của lạnh lùng, ẩn chứa một loại nhịp điệu khó tả, giống như tiếng ngọc va chạm leng keng, khiến Diệp Tố khỏi liếc thêm một nữa.

"Đại sư tỷ , thể cầm cái tìm tỷ , dẫn phi kiếm mười ." Hạ Nhĩ tích cực giải thích.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dung-co-an-va-loan/chuong-22-2.html.]

Du Phục Thời khẽ nhếch đôi mi dài, nghiêng đầu phàm nhân : "Ngươi phi kiếm đưa ?"

Diệp Tố thừa nhận, tiến lên vài bước, thu lấy chiếc giỏ lớn: "Nhị sư nhầm , đây là quà gặp mặt tặng cho ."

 

Nàng lục lọi trong túi càn khôn, ngoài phù chú, linh thạch, chỉ còn hai pháp khí và nguyên liệu phần thưởng.

Nguyệt Nha Sạn thích hợp cho tân sư , Vũ Sát Hoa thì nàng cho.

 

Cuối cùng, Diệp Tố lấy nguyên liệu , đưa cho tân sư : "Sau luyện khí sẽ dùng đến."

Du Phục Thời khối nguyên liệu tay phàm nhân, đồ quá tệ nhận, hơn nữa luyện khí, nếu để tìm…

 

lúc đều đang , chờ nhận quà gặp mặt.

Du Phục Thời miễn cư/ỡng nhận lấy khối nguyên liệu, trong lòng nghĩ sẽ vứt hết rác túi càn khôn của phàm nhân .

 

"Những khác lui ." Sư phụ lên tiếng, với Minh Lưu Sa và mấy khác: "Các con mới trở về, đều nghỉ ngơi ."

 

"Tiểu sư , đó là phòng của Đại sư tỷ." Tây Ngọc tân sư cùng lên, khỏi nhắc nhở.

Du Phục Thời đầu , để ý, trực tiếp đóng cửa .

 

"Lớn lên xinh , tính tình tệ." Dựa hành vi của hai đời tiểu sư , Minh Lưu Sa tổng kết.

Hạ Nhĩ lập tức phản bác: "Đại sư tỷ tính tệ."

 

"Đến lúc đó Đại sư tỷ ngủ ở ?" Tây Ngọc suy nghĩ, "Ta thu dọn một chút, chờ Đại sư tỷ đến phòng ."

Đại sư tỷ báo cáo tình hình dọc đường với Sư phụ, trở về thấy phòng c/hiếm sẽ cảm giác gì.

 

Đỉnh Cửu Huyền Phong, trong viện.

"Tân sư còn chính thức tu đạo." Sư phụ khoanh tay, ngẩng đầu cây cổ thụ cao lớn trong viện, trầm tư : "Con nên chỉ bảo thêm cho , để học cách dẫn khí nhập thể."

 

Trong cảnh tượng tĩnh lặng, Diệp Tố thẳng thừng vạch trần: "Sư phụ chỉ là lười biếng thôi."

Trương Phong Phong tức giận m/ắng: "Nói nhiều gì! Giao Phục Thời cho con dẫn dắt, từ chối vô dụng."

 

Diệp Tố thản nhiên đáp: "Hắn lai lịch gì? Trông giống thường."

"Còn thể lai lịch gì," Trương Phong Phong

"Công tử thế gia gì đó."

Nếu thì nhiều thứ trông vẻ đáng tiền đến .

 

"Con , ngày mai con sẽ dạy ." Diệp Tố chỉ tùy t/iện hỏi một câu, nàng chỉ nhớ cốt truyện trong nguyên tác, nhanh chóng xem một lượt.

Sau khi nam phụ Dịch Huyền rời tông môn, cho đến khi Thiên Cơ Môn d/iệt v/ong, cũng tử mới nào gia nhập.

 

Du Phục Thời giống như một nhân vật đột nhiên xuất hiện, thậm chí trong nguyên tác còn từng nhắc đến.

 

* Lời tác giả: 

Tiểu Xà: Thời nay mắt kém cũng thể luyện khí sư ?

 

ps: Nhân gian vẻ tuyệt trần như , hoặc là yêu, hoặc là hồ ly xuất xứ từ Liêu Trai Chí Dị.

 

Loading...