Đừng Cười! Đây Là Phim Kinh Dị [Vô Hạn] - Chương 59: Động phòng hoa chúc

Cập nhật lúc: 2025-12-22 16:34:45
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1qV8ebRetO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Gần đây, đầu bếp nhà Cảnh Hạc tăng lương, bởi vì khối lượng công việc tăng lên. Mỗi ngày, ông đổi món để nấu canh hầm bổ dưỡng, Cảnh thiếu gia đích lái xe giao, giúp các vị bệnh nhân điều trị cơ thể.

 

Về điều , Bạch Tiêu cảm thán: Không ngờ một chuyên phụ trách nấu nướng như , cũng ngày khác mang cơm đến.

 

Vết thương ở chân Phó Lam Dữ quá nghiêm trọng, chỉ một tháng gần như lành hẳn, chỉ để một vết sẹo.

 

Thế nhưng, cô cũng chẳng bận tâm đến những điều , sẹo thì sẹo, ảnh hưởng đến việc ăn uống, chẳng cả.

 

Kiều Vân Tranh tĩnh dưỡng thêm hai tháng, cơ thể cũng cơ bản hồi phục, cách khác, sẵn sàng chào đón trận Bạch Kim tiếp theo.

 

Trong thời gian , nhiệm vụ Vàng của Cảnh Hạc và Bạch Sanh, cùng nhiệm vụ Bạch Kim của Cố Mặc Trì, cũng đều thuận lợi thành, bình an trở về.

 

Chỉ cần ai xuyên qua, mỗi tuần đều sẽ tụ tập một .

 

Khí pháo hoa nhân gian , sự gắn bó ấm áp của hiện thực, chính là động lực để họ liều mạng trong thế giới trò chơi.

 

 

Cuối tháng 5, đầu hạ buông xuống.

 

Phó Lam Dữ và Kiều Vân Tranh, chào đón thử thách Bạch Kim mới.

 

Lúc đó, Phó Lam Dữ xuyên qua ngay tại phòng khách. Khi cô mở mắt nữa, trong miệng thậm chí vẫn còn ngậm cây kẹo mút vị xí .

 

Cô chợt nhớ đến câu hát : Có Thượng đế che rèm mắt , quên vén lên.

 

… Bởi vì mắt cô quả thật một tấm rèm.

 

Nói chính xác hơn, một tấm rèm, mà là một khối vải đỏ đính tua rua và trân châu.

 

Chính xác hơn nữa, hình như là khăn voan đỏ dùng trong đám cưới thời cổ đại.

 

Lần chơi , là bối cảnh cổ đại ?

 

Cô đang định vén khăn voan lên, giây tiếp theo chợt thấy giọng nữ NPC vang lên.

 

“Xin tân lang dùng hỉ cân vén khăn voan tân nương, từ nay cầm sắt hòa minh, ân ái giai lão.”

 

Giọng điệu , giống như là hỉ sự, mà giống như báo tang.

 

Nếu quy trình trò chơi yêu cầu tân lang vén khăn voan, Phó Lam Dữ cũng tự , cô buông tay xuống.

 

Sau một lúc lâu, cô thấy tiếng bước chân đến gần, ngay đó một cây đòn cân buộc hoa đại hồng, liền vén chiếc khăn voan đỏ mặt cô lên.

 

Cô ngước mắt, đợi đến khi rõ đối phương là ai, thì càng thêm nghi hoặc.

 

Không Kiều Vân Tranh, mà là một đàn ông lạ mặt lông mày rậm mắt to, mặc áo thun màu xanh lá cây, tạm thời gọi là Gã áo xanh.

 

Rõ ràng, Gã áo xanh thấy cô cũng kinh ngạc.

 

“Cô là ai? Lan Lan ?”

 

À, xem đây là một cặp đôi trói buộc xuyên qua.

 

Phó Lam Dữ nhổ kẹo mút , bình tĩnh trả lời: “Tuy cũng tên là Lam Lam, nhưng lẽ Lan Lan của , và Lam Lam của , cùng một ‘nn’.”

 

“…”

 

Gã áo xanh tức giận trợn mắt, đang định thêm vài câu gì đó, ai ngờ hỉ nương NPC phía cũng cho cơ hội .

 

Hỉ nương năng một cách bài bản: “Mời tân lang xuống cạnh tân nương.”

 

Dẫu nhưng quy tắc vẫn tuân thủ, gã mặc đồ xanh theo lời , xuống cạnh giường, vai kề vai với Phó Lam Dữ.

 

Hỉ nương xoay , lấy từ bàn một chiếc hộp gỗ đàn hương hình chữ nhật, nâng trong lòng bàn tay đưa đến mặt hai . Đôi mắt đen kịt của bà họ một cách tê dại, giống như đang thuộc lòng lời thoại.

 

“Mời tân lang và tân nương lượt rút hỉ . Giống thì chắp cánh cùng bay, khác thì âm dương cách biệt.”

 

“Chờ .” Gã mặc đồ xanh kinh hãi nghi ngờ, “Âm dương cách biệt là ý gì?”

 

Thế nhưng Hỉ nương rõ ràng định giải đáp thắc mắc cho gã, chỉ đẩy chiếc hộp gỗ đàn hương về phía thêm một chút. Chẳng còn cách nào khác, bất kể ý nghĩa là gì thì hỉ vẫn rút.

 

Gã mặc đồ xanh rút . Từ góc độ của gã thấy chữ thẻ trong hộp, chỉ thể thò tay , lấy đại một cây. Trên thẻ gỗ đó hai chữ bằng bút lông: Lương Thần.

 

Gã căng thẳng liếc Phó Lam Dữ: “Này, cô liệu mà rút cho đấy.”

 

“Hy vọng thể hiểu cho.” Phó Lam Dữ , “Cái chuyện vận may cứ rút là sẽ .”

 

Nói cô đưa tay , rút thêm một cây từ trong hộp. Trên cây thẻ gỗ của cô cũng hai chữ bằng bút lông: Xuân Tiêu.

 

Trên khuôn mặt đưa đám bôi đầy phấn sáp, chút biểu cảm của Hỉ nương cuối cùng cũng lộ một nụ quái dị, trông vẻ vui mừng. Bà rút từ trong ống tay áo rộng thùng thình một con d.a.o găm sắc lẹm và một chiếc đồng hồ cát bằng gỗ. Bà đặt con d.a.o lên bàn, lật ngược đồng hồ cát , bắt đầu tính giờ.

 

“Hỉ quan bằng gỗ kim ty nam chuẩn sẵn sàng, đợi khi cát chảy hết, phu nhân sẽ đến đón tân lang hoặc tân nương nhập quan.”

 

Hỉ quan. Hỉ quan cái quái gì .

 

Phu nhân. Phu nhân là cái thá gì nữa.

 

Thần sắc Phó Lam Dữ bình lặng như nước, nhưng thực tế trong lòng mắng c.h.ử.i cái hệ thống thối nát đến bảy tám . Cô tận mắt Hỉ nương bước chân chậm chạp rời khỏi phòng, còn đóng chặt cửa . Một lát , cô chuyển ánh mắt sang con d.a.o găm bàn.

 

Cô và gã mặc đồ xanh rút hai cây thẻ gỗ chữ khác , hẳn là tính là khác. Theo quy tắc Hỉ nương , đó là âm dương cách biệt. Hỉ nương còn đón tân lang hoặc tân nương nhập quan. Đây là quy tắc chỉ một sống.

 

Vận may của cô, lành thực sự quá ít ỏi.

 

Nào ngờ ngay khoảnh khắc cô nhận quy tắc, tốc độ của gã mặc đồ xanh nhanh hơn một chút. Gã đột ngột lao nhanh đến bàn, chộp lấy con d.a.o găm, xoay nhấn mạnh cô ngã xuống đất.

 

Phó Lam Dữ kịp đề phòng, gáy đập xuống mặt đất, lập tức cảm thấy một trận choáng váng. Cô nhanh chóng tỉnh táo , lập tức giơ tay chống lấy cổ tay gã, ngăn cản mũi d.a.o đang chuẩn đ.â.m xuống.

 

Người đàn ông áo xanh nghiến răng nghiến lợi, trông vẻ nóng lòng g.i.ế.c cô.

 

Anh hung tợn : “Cô đừng trách , hãy trách chính cô xui xẻo. Đêm nay hai chúng nhất định c.h.ế.t một , mà đó chắc chắn thể là . Yên tâm, sẽ cho cô một cái c.h.ế.t thống khoái.”

 

Phó Lam Dữ trừng mắt chớp, lực đạo tay hề nới lỏng chút nào, đồng thời cô cũng dùng giọng rõ ràng để với .

 

“Anh tìm bạn gái của ? Anh g.i.ế.c , Lan Lan cũng sẽ sống .”

 

Lời đương nhiên là cô bịa , nhưng xét thấy trong trò chơi cái gì cũng thể xảy , đàn ông áo xanh liền bản năng do dự một chút.

 

, việc ở chung phòng với một chơi xa lạ mà gặp bạn gái của , quả thực kỳ lạ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dung-cuoi-day-la-phim-kinh-di-vo-han/chuong-59-dong-phong-hoa-chuc.html.]

 

Lỡ thì ?

 

… Chính khoảnh khắc do dự cho Phó Lam Dữ cơ hội phản công.

 

Nói thì chậm mà xảy thì nhanh, Phó Lam Dữ bỗng nhiên vươn ngón trỏ và ngón giữa, với bộ móng tay sắc nhọn, thẳng tắp nhắm đôi mắt của đối phương.

 

Đôi mắt là một cơ quan cực kỳ yếu ớt, huống hồ chiêu dùng hết mười phần sức lực.

 

Cô trực tiếp chọc tròng mắt , m.á.u tươi thoáng chốc trào theo những ngón tay trắng nõn của cô, chảy đầy mặt đàn ông áo xanh.

 

Người đàn ông áo xanh kêu lên một tiếng t.h.ả.m thiết, bắt đầu tuôn đủ thứ lời tục tĩu. Phó Lam Dữ hai lời, lập tức giáng thêm một cú đ.ấ.m mạnh thái dương .

 

Dao găm rơi từ tay đàn ông áo xanh xuống đất. Cô xoay định nhặt, ai ngờ nhanh đối phương đè ngã.

 

Đối đầu với chơi nam, cô rốt cuộc chiếm ưu thế về thể lực.

 

Tuy nhiên, lợi thế của cô ở chỗ đôi mắt của đàn ông áo xanh mới mù, cơn đau nhức khiến tự loạn trận tuyến.

 

Cảm thấy đang tức giận sờ lên cổ , oán hận thôi bóp c.h.ế.t cô, Phó Lam Dữ phản ứng nhanh nhẹn, dùng khuỷu tay đ.á.n.h trả một cú, trúng ngay xương sườn .

 

Cô nhân cơ hội trở tay tung một đòn chưởng đao, dùng sức ném cổ họng .

 

Cô nhanh chóng thoát khỏi sự kiềm chế của , khi dậy thuận thế đá con d.a.o găm về phía xa.

 

Cát mịn trong đồng hồ cát bàn, mắt thấy chảy một nửa.

 

Thời gian cấp bách.

 

“Đồ khốn nạn, mày dám giở trò lưng tao ? Hôm nay dù tao c.h.ế.t cũng kéo mày theo, tao thề sẽ rắc tro cốt của mày xuống địa ngục! Đồ súc sinh cha …”

 

Phó Lam Dữ ở góc tường, lạnh lùng Gã áo xanh, bình tĩnh lắng c.h.ử.i rủa ầm ĩ.

 

Cô nhẹ nhàng bước , từ từ nhặt chuôi chủy thủ đất lên, nắm chặt trong lòng bàn tay.

 

Cô tiện tay cầm một món đồ sứ tủ bên cạnh, ném mạnh về phía đàn ông. Chỉ tiếng “Leng keng” giòn tan, đồ sứ vỡ tan tành.

 

Gã áo xanh thấy, chỉ thể tiếng mà định vị. Anh lập tức xoay , sải bước về phía nơi đồ sứ vỡ.

 

lúc .

 

Phó Lam Dữ sải bước, khi đối phương kịp phản ứng, cô quyết đoán đ.â.m d.a.o eo bên trái của .

 

Đó là vị trí của thận, một vị trí cực kỳ nguy hiểm và gây đau đớn tột cùng.

 

Quả nhiên, Gã áo xanh kêu t.h.ả.m thiết, hai đầu gối quỳ xuống đất, cả run rẩy dữ dội, mất khả năng tấn công.

 

Đồng hồ cát bàn, chỉ còn một chút nữa là cát chảy hết.

 

“Xin .” Phó Lam Dữ đặt chủy thủ ngang cổ Gã áo xanh, câu thoại của , “ sẽ cho một cái c.h.ế.t nhẹ nhàng.”

 

Cô dùng lực ở cổ tay, dứt khoát rạch ngang cổ .

 

Gã áo xanh ngã xuống đất theo tiếng động.

 

Cô thu chủy thủ , lau khô vết m.á.u đầu ngón tay quần áo của .

 

Ngay đó, cô đang định dậy thì bỗng nhiên thấy tiếng “kẽo kẹt” nhỏ từ cửa phòng, như ai đó chuẩn bước .

 

Hỉ nương , “Đợi hạt cát chảy hết, phu nhân sẽ đến đón tân lang hoặc tân nương nhập quan.” Có thể thấy, sắp đến , tám chín phần mười chính là cái gọi là phu nhân.

 

Phó Lam Dữ quanh bốn phía, tìm thấy chỗ nào thích hợp để ẩn , bèn nhảy lên giường hỉ, kéo kín màn giường .

 

Sau đó, cửa phòng đẩy , đóng , tiếng bước chân.

 

Cô quỳ giường, khẽ hé màn che một chút, ngưng thần trộm tình hình bên ngoài.

 

Một phụ nữ mảnh mai, yểu điệu, mặc áo cưới, đang bên cạnh Gã áo xanh.

 

Người phụ nữ che khăn voan đỏ tươi, rõ khuôn mặt. Áo cưới thêu phượng xuyên mẫu đơn, đường may cực kỳ tinh xảo.

 

Tay cô nắm một thanh đao hình dạng kỳ lạ, giống d.a.o mổ heo, nhưng lưỡi d.a.o dài hơn một chút, hai bên còn răng cưa nhỏ li ti, trông sắc lạnh đáng sợ.

 

Dưới ánh đèn lay động, cô bóng dáng.

 

… Không chỉ là bóng dáng.

 

Phó Lam Dữ hạ tầm mắt, phát hiện gấu váy cô trống rỗng, ngay cả chân cũng .

 

Vị phu nhân , là quỷ.

 

Sau một lúc lâu, quỷ phu nhân cúi xuống, nâng t.h.i t.h.ể Gã áo xanh dậy đối mặt với . Mười ngón tay thon dài sơn móng tay đỏ tươi, xé rách áo của thi thể.

 

lấy một cây bút lông từ trong lòng ngực, như thể đang một hàng chữ da thịt n.g.ự.c thi thể.

 

Vì t.h.i t.h.ể lưng về phía giường, Phó Lam Dữ thấy rốt cuộc chữ đó là gì.

 

Kết quả, đợi cô nghĩ cách rõ, quỷ phu nhân đột nhiên túm lấy thanh đao đó một nữa, giơ tay c.h.é.m xuống, cắt đứt đầu thi thể.

 

Đầu “lộc cộc” lăn xa, giữa vai thi thể, tức khắc chỉ còn một lồng n.g.ự.c đẫm máu.

 

Đây vẫn là điểm c.h.ế.t , điểm c.h.ế.t chính là, công việc của quỷ phu nhân vẫn thành.

 

Quỷ phu nhân chỉ đơn thuần đến để chữ và c.h.é.m đầu, mà thậm chí còn đến để băm thây.

 

Phó Lam Dữ: “…”

 

Thế là trong suốt thời gian dài tiếp theo, cô tận mắt chứng kiến quỷ phu nhân phỏng theo thủ pháp m.ổ x.ẻ thành thạo của đồ tể, thanh đao đó tung bay lên xuống, xuyên sâu khớp xương, cắt da thịt, chia t.h.i t.h.ể Gã áo xanh thành tám mảnh.

 

Thôi, cảnh tượng quá kinh dị, ở đây cần nhiều.

 

Tóm , điều nghĩa là, nếu cô rõ hàng chữ bút lông mà quỷ phu nhân để , lát nữa cô sẽ

 

Khôi phục nguyên trạng những mảnh t.h.i t.h.ể rời rạc.

 

(Tác giả lời : Vậy vấn đề đặt là, Vân ca ở chương ?

 

Vân ca đương nhiên đang ở phòng khác, thành với chơi nữ khác ( ))

 

 

Loading...