Trong nhà ma, tiếng nhạc rùng rợn vẫn vang.
Bầu  khí thật  hảo để tán tỉnh, nhưng  đàn ông  còn kiềm chế hơn cả Liễu Hạ Huệ.
Không gian chật, nên chúng  gần như dán chặt  .
   thở  phả  tai mỗi khi  .
“Nghe … em thích cháu trai ?”
Câu  khiến  như  hình.
“Sao…”
“Ai   với ?”
  phủ nhận, nhưng dừng giữa chừng.
“Bạn em.”
“Lúc nãy, khi các em  vệ sinh, cô  kéo   và  rằng—”
Anh  chậm bên tai .
“Nói rằng em  thích Giang Hạo,  ở bên  .”
“Ừm? Thật ?”
Anh khẽ dùng đầu gối chạm , khiến   thể  tiếp.
 nắm c.h.ặ.t t.a.y áo , suy nghĩ nhanh cách trả lời.
Trong khoảnh khắc đó,  nghĩ nếu  phủ nhận,  sẽ    thích , chẳng   sẽ lơ là hơn ?
Như    thể lấy thêm nhiều thứ về  hơn.
“Ừm…”
 cắn răng, đắn đo .
“Cũng…  một chút…”
“Có một chút?”
 thấy  khẽ ,  chút nghiến răng.   rõ cảm xúc  là gì.
Anh  đổi tư thế, khiến   hẳn lên hông .
Tư thế lạ.
 im, để  ngẩng đầu,  ánh sáng mờ, yết hầu  hiện rõ.
“Cháu trai    .”
“Em nhớ Giang Hạo từng là học sinh xuất sắc  thành phố khi  cùng bàn với em mà.”
“Ừm, em  vẻ hiểu   lắm.”
Ngón tay cong của  lướt qua eo .
Một lớp lạnh mỏng, tạo cảm giác tê rùng.
“Thầy Bạch…”
 gọi .
“Người học giỏi thường là  , em  ?”
“ thầy Bạch, thành tích học của  cũng  mà.”
   .
“Vậy nên  cũng là  .”
Ngay  đó, cửa phòng mật bật mở.
Hoá  lúc nãy  uốn tay để mở khóa mật mã.
Anh chỉnh  quần áo, trông nghiêm túc, tựa  cửa và hỏi .
"Em  cần  đỡ ? Sao chân em mềm thế ."
Đôi mắt  cong như vầng trăng khuyết, vẻ mặt đầy nét ngây thơ.
16
Nếu xét về kinh nghiệm,  lẽ cô bạn  và Giang Hạo  trải qua nhiều hơn  và Bạch Vũ Lâm.
Trong khi chúng   nhốt hơn nửa giờ thì họ   ma đuổi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dung-gia-vo-nua-anh-hang-xom/chuong-4-dung-gia-vo-nua-anh-hang-xom.html.]
Kết quả là cô bạn  đòi  ăn lẩu để lấy  sức.
Ăn xong lẩu, cô   kéo chúng   uống rượu. Suốt bữa tiệc, cô  liên tục nháy mắt với , như thể quyết tâm chuốc say  và Giang Hạo.
Tại một quán bar vắng vẻ bên bờ sông,   những chai rượu ngổn ngang.
Muốn chuốc say  ư? Kiểu  như , từ nhỏ đến lớn  từng say thật sự .
 khuôn mặt Bạch Vũ Lâm bên cạnh  ửng hồng.
Hình như   uống rượu giỏi lắm, liếc mắt  .
"Em thực sự thích   ?"
Vừa hỏi,   thản nhiên dùng chân đá nhẹ Giang Hạo,   say mềm bên cạnh.
  chằm chằm  ,  thật  trai. Cổ áo  xộc xệch, một cúc áo  mở, đôi mắt lim dim, như một con cáo thỏa mãn.
Anh đang dò xét .
 chậm rãi gật đầu,  xem phản ứng của .
Một chiếc chai    ai đá lệch,  bất chợt ngã  lòng .
Nóng bỏng và gần gũi.
Không  vì , ánh mắt   dừng  hình ảnh phản chiếu qua cửa kính.
Từ góc  đó, trông chúng  giống như một cặp đôi,  mật   cách.
"Em đang nghĩ gì thế?"
Chóp mũi    chạm nhẹ.
"Gọi xe cho họ ."
"Và cả cho chúng  nữa."
Ánh sáng từ màn hình điện thoại rọi lên đôi mày khẽ nhíu và nụ  nhạt của .
Thì  hành động  mật   chỉ là để  dựa   một chút.
Anh say thật .
Không hiểu ,    chút tức giận, dùng sức đẩy  .
Anh ngả về , tựa  tường,  .
Con  đúng là  ảnh hưởng bởi thị giác. Kiểu  như , khi   bằng ánh mắt vô tội như …
 chẳng thể tức giận .
…
 gọi xe.
Sau khi đẩy cô bạn  và Giang Hạo  xe,   đỡ  lên xe.
Đến khi xe dừng   khu nhà, chỉ còn   và .
"Thầy Bạch,  tỉnh hơn chút nào ?"
Dưới ánh đèn đường vàng vọt,  ngẩng đầu  .
Đôi mắt sâu thẳm như  nuốt chửng  thứ, chậm rãi  , nặng nề và siết chặt.
Anh thực sự say  ?
Không hiểu    sinh  nghi ngờ .
Cho đến khi  mỉm , đôi mày cong cong.
"Em   lên nhà   ?"
Ừm. Một kẻ bệnh hoạn như   lý do gì để từ chối chứ.
 giống như thủy thủ  tàu của Odysseus,  thể cưỡng  tiếng hát của nàng tiên cá, cũng  thể thoát khỏi sự cám dỗ đầy hứng thú.
Đây là  thứ hai trong tháng  bước  nhà .
Lần , dường như   nhiều quyền chủ động hơn.
Dù  thì, lúc   cũng đang  dài  chiếc sofa của .
"Bạch Vũ Lâm, nhà   thuốc giải rượu ?"
 thò đầu  từ bếp và hỏi, nhưng   trả lời.
 hít một  thật sâu và bắt đầu quan sát ngôi nhà rộng lớn .