Chẳng kém phần đen tối so với .
"Nam Nam."
Anh gọi tên , cố tình  hôn  cắn.
Cảm giác  đau đớn  lịm tắt.
"Anh  em  gắn máy  lén trong nhà ."
"Đó là phạm pháp, nhưng  sẽ  báo cảnh sát."
"Nó vẫn ở đây, lát nữa chúng  cùng ,  ?"
Anh  đe dọa.
Anh thực sự  khỏe, khỏe đến mức  cảm thấy  chịu nổi.
  ánh sáng rọi qua khe rèm cửa, nhận   lẽ  là ngày hôm  .
Miệng  ngậm chiếc vỏ bao, vẫn còn tinh thần trêu chọc .
"Muốn chạy ?"
Rồi  nắm lấy cổ chân , kéo  về.
Tiếp tục.
Phần lớn thời gian  đó,  như rơi  trạng thái mơ hồ, mất kiểm soát.
Đến khi tỉnh dậy,  là hoàng hôn ngày hôm .
Ánh nắng chiều rọi xuống chiếc giường lộn xộn.
  chằm chằm  những bức ảnh của   bức tường.
Nói thật, kỹ thuật chụp ảnh của Bạch Vũ Lâm  .
Góc chụp nào cũng  hảo, thậm chí  vài bức còn  ghi chú.
Về phần những ghi chú là gì, khi  đang định  kỹ hơn thì ai đó  bịt mắt  .
Rồi  kéo  ngã  lòng, trao cho  một nụ hôn sâu.
Anh… vẫn còn sức ?
"Bạch Vũ Lâm, đừng mà…"
Rõ ràng là sự chống cự của    tác dụng, kết quả là từ giường phòng ngủ, chúng   chuyển đến phòng tắm.
Ít nhất, cuối cùng  cũng giúp  tắm rửa sạch sẽ.
Khi đầu óc  tỉnh táo hơn một chút, thì trời  tối.
Anh bế   đặt lên bàn ăn.
Đầu óc  lúc  mới dần dần hoạt động trở , nhưng  mắt  là hương thơm của món ăn.
Cháo  dày heo, nấm hương và thịt gà.
Anh mỉm , xoa đầu .
"Ăn một chút  ?"
 thực sự đói .
Cháo  đủ nóng, mềm mịn, và vị  ngon… Ừm…
 rõ ràng, lúc    nên để  một bát cháo đơn giản mua chuộc như .
"Anh…"
 đột nhiên ngẩng đầu, nhưng  chạm  ánh mắt đầy ẩn ý của .
"Anh   em theo dõi  từ lâu   ?"
 khuấy nhẹ chiếc thìa, cố gắng nghĩ xem nên bắt đầu từ .
Anh vẫn chỉ  .
 bắt đầu hiểu , những gì   còn nhiều hơn  tưởng.
Vậy là tất cả những suy nghĩ bẩn thỉu và thầm kín của ,   phơi bày quá nhiều… quá nhiều …
Thật nhục nhã.
 tức giận đặt thìa xuống,  thấy tiếng  từ phía  bên bàn đối diện.
"Em đang tìm gì ?"
"Đường thoát."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dung-gia-vo-nua-anh-hang-xom/chuong-6-dung-gia-vo-nua-anh-hang-xom.html.]
Có lẽ   phù hợp với cuộc sống  thế giới  nữa.
"Không ."
"Khi em đang  , thì  cũng đang  em."
Anh nhặt chiếc thìa lên, xúc một muỗng cháo và đưa đến  mặt ,  đành cắn lấy.
"Anh nghĩ, điểm chung của chúng  là, cả hai đều  kém phần tối tăm và giả vờ."
Nụ  của , thuần khiết mà đầy khiêu khích.
"Ăn ngoan nào."
"Đừng để đêm      , gọi  là chồng,  bảo  hết sức ."
Cái gì nữa chứ! Anh còn  nữa ?
21
Những ngày  đó,   với ba  rằng  và bạn   đăng ký một chuyến du lịch, sẽ  chơi xa.
Thực ,  chỉ ở trong một căn nhà khác, cách nhà   đầy trăm mét, trong một căn phòng khác.
Bị  xoay vần  ngừng.
Trong đêm, nụ hôn của  rơi xuống cổ .
Anh luôn  dịu dàng.
Khi   dỗ dành , trái tim  như  nhảy  ngoài.
 khi    gương,  thể thấy những vết tích  để  loạn lạc đến mức nào.
Lúc đó  mới nhận ,  thực sự  tồi tệ.
  sống mơ hồ như  trong suốt hai ngày hai đêm.
Chỉ trong hai ngày đó,   quen thuộc với nhà  còn hơn cả nhà .
Sau khi tắm xong,  ôm  và dùng máy sấy để sấy tóc cho .
 khi sấy  một lúc, chúng   hôn .
Đến khi tóc   sấy khô, thì  thứ  lộn xộn.
Anh uốn ngón tay, cuộn một lọn tóc của , nhẹ nhàng .
"Lát nữa   mua vài thứ cần thiết cho nhà."
"Thứ cần thiết? Nhà thiếu gì ? Em nhớ gạo, dầu, muối đều đủ mà…"
 cảm thấy khó hiểu.
Anh   và .
…
 hiểu , mặt  đỏ bừng lên.
…
Siêu thị và dịch vụ giao hàng đều nghỉ Tết, Bạch Vũ Lâm   mua "những thứ cần thiết."
 ở  nhà  một .
Quần áo vương vãi  ghế sofa đủ khiến ai   cũng thấy  hổ.  nhặt lên và sắp xếp .
Đột nhiên, chuông cửa reo lên.
 tưởng là   về,  suy nghĩ gì mà chạy  mở cửa.
"Anh  mang theo chìa khóa …"
Câu  bỗng dừng .
Bởi   ngoài cửa là Giang Hạo.
Giang Hạo.
 vẫn đang mặc áo khoác của chú  .
22
"À… cháu… … c.h.ế.t tiệt…"
Sau khi lắp bắp vài từ, cuối cùng   cũng bày tỏ  cảm xúc của .
"Nếu   rằng  và Bạch Vũ Lâm chỉ là hàng xóm,  chỉ ghé qua thăm   một chút,   tin ?"
 giấu quần áo của  và Bạch Vũ Lâm   lưng.