Mẫu   tuy lộ vẻ  đành, nhưng  dám công khai bênh vực  mặt công chúa.
 
Đợi công chúa sai  kéo Nam Cẩm , mẫu   liền như mất hồn, chẳng bao lâu  cũng vội vàng cáo từ rời .
 
Đến cả việc gọi   cùng cũng quên mất.
 
Ta cúi đầu,   vẻ bi thương.
 
Công chúa xoa đầu , gọi đại phu trong phủ xử lý vết thương  trán và má , dịu dàng :
 
“Đứa trẻ ngoan, gọi một tiếng ‘nương’  nào.”
 
16
 
Công chúa lớn hơn  mười bốn tuổi. 
 
Tuy  rằng cũng  những nữ tử mười bốn   thể sinh con, nhưng công chúa  là hoàng tộc cao quý, chăm sóc bản  cực , thoạt  chỉ  hai mươi lăm, hai mươi sáu tuổi. 
 
Ta    nhiều công tác tâm lý, mới yếu ớt gọi một tiếng: 
 
“Nương.”
 
Công chúa  ha hả.
 
Xảy  chuyện như , bất luận là tiệc tẩy trần  tiệc xem mắt đều  thể tiếp tục. 
 
Công chúa  với  :
 
“Để hôm khác bản cung sẽ chính thức  cho A Tĩnh một bữa tiệc nhận , đến lúc đó  mời chư vị đến dự.”
 
Rồi  sang Trần Sinh:
 
“Thật xin  Trần Thế tử,   hỏng tiệc tẩy trần của ngươi, bản cung  A Tĩnh xin  ngươi. Hôm khác bản cung sẽ riêng mở tiệc khoản đãi ngươi, xem như bồi tội.”
 
Công chúa lập tức nhập vai  từ mẫu. 
 
Thực , nàng  thủ tiết nhiều năm,  gối  con  cái.
 
Trần Sinh :
 
“Điện hạ  quá lời ,   ngược  là  còn  cảm tạ điện hạ mới đúng.”
 
Công chúa hiện nét mặt nghi hoặc.
 
Trần Sinh tiếp:
 
“Điện hạ  , tám năm ,  từng  duyên gặp gỡ Vương cô nương. Khi đó   thổ phỉ bắt cóc, tính mạng ngàn cân treo sợi tóc, ngay cả trong sạch cũng suýt  giữ nổi.  lúc ngàn cân treo sợi tóc, Vương cô nương mặc hồng y, tựa tiên nữ hạ phàm, từ trời giáng xuống, cứu  một mạng…”
 
Khóe mắt  giật giật  ngừng, trong lòng sinh  một dự cảm chẳng lành.
 
Quả nhiên,  bày tỏ xong tình cảm, khẽ   tiếp:
 
“Gần đây kinh thành truyền rằng   chứng bất lực…”
 
Hắn thế mà  thẳng thắn   chuyện   bao nhiêu ? 
 
Nhà ai tử tế   giữa đám đông bàn chuyện   ""  ? 
 
Huống hồ ở đây đa  đều là nữ quyến!
 
Có   đỏ mặt. 
 
  hổ thì  hổ, chẳng ai chịu bỏ , từng  từng  đều dựng tai lên .
 
Tim  đập thình thịch như trống trận. 
 
Không  chứ, yến hội  rối tung rối mù thế  , mà  còn nghĩ đến chuyện minh oan cho  ?
 
Trần Sinh  về phía :
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dung-lam-on-ta-muon-yen-tinh/11.html.]
 
“Kỳ thực cũng    là lời đồn. Bởi vì từ   đó,  đối với tất cả nữ nhân bên cạnh đều  còn hứng thú, dù là tuyệt thế mỹ nhân cũng chẳng khiến  động lòng. Cho đến hôm nay, khi gặp  Vương cô nương, trái tim  mới một  nữa đập rộn ràng.”
Truyện  đăng  page Ô Mai Đào Muối
Ta: “…” 
 
Bịa chuyện còn giỏi hơn  nữa chứ!
 
Công chúa cũng sững sờ, diễn biến  nàng thật sự  ngờ tới.
 
Nàng  ,   nàng, hai chúng  mắt to trừng mắt nhỏ, chớp chớp mắt.
 
Nàng : 
 
“Hay là…  nhờ phụ hoàng ban hôn cho các ngươi?”
 
Trần Sinh thuận thế: 
 
“Đa tạ điện hạ.”
 
Tiến triển quá nhanh,   năng lắp bắp:
 
“Không…  . Trước   từng phát thề, phu quân  nhất định  cùng  một đời một kiếp một đôi . Thân phận thế tử cao quý, e rằng ngài  thể  .”
 
Trần Sinh  chớp mắt : 
 
“Ta  thể  .”
 
Hắn đáp quá nhanh, chẳng chút đáng tin. 
 
    lộ  ánh mắt hâm mộ, như thể  gặp  vận may lớn lao.
 
Người vui mừng nhất  kể đến công chúa. 
 
Nàng  ngờ    thể vượt mức  thành nhiệm vụ nàng giao.
 
Dù Trần Sinh là thật lòng  giả ý, miệng   đáp ứng sẽ cùng  “một đời một kiếp một đôi”, thì trong tình thế  rõ ràng,  sẽ  dám công khai liên hôn cùng các thế gia quý tộc khác.
 
Công chúa ngấm ngầm giơ cho  mấy cái ngón cái, nét mặt hưng phấn như đang liên tục : 
 
“Ngươi đúng là nhân tài hiếm !”
 
17
 
Công chúa giữ   phủ một đêm.
 
Đợi khi    gần hết, nàng mới gọi  đưa tiễn Trần Sinh. 
 
Chúng   song song, hoàng hôn trải dài phía , tóc  tung bay trong gió, váy áo khẽ lay động.
 
Ta nghĩ, chắc chắn lúc    .
 
Ta chìm trong ảo tưởng về nhan sắc khuynh thành của chính .
 
Cho đến khi Trần Sinh mở miệng:
 
“Đau lắm  ?”
 
Ta ngẩn , bừng tỉnh: 
 
“Nói thừa, ngài thử đập đầu vài cái xem?”
 
Hắn , lấy từ bên hông  một lọ sứ trắng nhỏ:
 
“Đây là kim sang dược quê , còn  hơn cả thuốc trong cung, nàng thử xem.”
 
Ta nhận lấy, khô khan  lời cảm tạ.
 
Hắn bỗng thở dài: