Vào một ngày hoàng đạo,  liền  da đổi thịt, trở thành Trần Tĩnh, còn  Hoàng thượng ban cho tước hiệu Quận chúa. 
 
Hôn lễ của  và Trần Sinh  định  tháng Tư sang năm.
 
  qua hết tháng Giêng, Hoàng thượng bỗng dưng  còn.
 
Nói bỗng dưng cũng  hẳn. 
 
Với  khác thì là bất ngờ, nhưng với  và Công chúa thì   trong dự liệu.
 
Hoàng thượng tuổi  cao, hậu cung   những phi tần trẻ  như hoa như ngọc. 
 
Chớ  thị tẩm đồng đều, dù chỉ chuyên sủng một ,  già như ngài  cũng chẳng kham nổi. 
 
Cái chuyện  chịu  cô đơn vốn là sớm muộn. 
 
Huống chi, Công chúa còn ở trong đó mà đẩy thêm một tay.
 
Tháng Giêng vốn náo nhiệt,  già thích náo nhiệt. 
 
Nhờ Công chúa nhắc nhở, Hoàng thượng chợt nhớ   một vị phi  ảo thuật, liền sai   gọi. 
 
Không ngờ  bắt gặp phi tần  cùng thị vệ tư thông.
 
Hai kẻ  đang mây mưa quên trời đất.
 
Chuyện ầm ĩ vô cùng. 
 
Lúc Hoàng thượng chạy đến, chiếc yếm đỏ thẫm của phi tần  còn treo  thắt lưng thị vệ.
 
Hoàng thượng giận đến ngất ngay tại chỗ. 
 
Đưa về tẩm điện, chẳng bao lâu thì trút  thở cuối cùng.
 
Chuyện  ngay cả Công chúa cũng  ngờ tới.
 
Nàng lập tức sai  phong tỏa tin tức. 
 
Mà khi ,  và Trần Sinh đang ở ngoài cung, dạo chơi tại chùa Tướng Quốc.
 
Khi Trần Sinh nhận tin, cùng  vội vã trở về cung thì đúng lúc chuông báo tang vang lên, Công chúa cầm di chiếu bước .
 
Quần thần đều  tề tựu, Tô công công bên cạnh Hoàng thượng  di chiếu.
 
Khi  đến đoạn truyền ngôi cho Công chúa, tất cả đều sững sờ.
 
Đặc biệt là Trần Sinh. 
 
Hắn  Công chúa,    , cuối cùng lộ vẻ bừng tỉnh.
 
Hắn rốt cuộc  hiểu, từ đầu đến cuối,  tranh ngôi vị hoàng đế   Thế tử Lâm An vương… mà chính là Công chúa.
 
27
 
Sắc mặt Trần Sinh trắng bệch,  mấp máy môi,  hỏi  điều gì đó. 
 
Ta bình tĩnh  , những lời  lập tức nghẹn nơi cổ họng, chẳng thốt  nổi một chữ.
 
Hắn thông minh như thế, nhất định  nghĩ thông : từ  đến nay,  đều đang cùng  hư tình giả ý.
 
Có  cất tiếng phản đối:
 
“Hoàng thượng   rõ ràng  lập Thế tử Tĩnh Hải Vương  Thái tử mà…”
Truyện  đăng  page Ô Mai Đào Muối
Công chúa điềm nhiên đáp:
 
“Đó là phụ hoàng cố ý   để bảo vệ bản cung. Bản cung vốn là huyết mạch duy nhất của phụ hoàng, dĩ nhiên  kế thừa đại thống.”
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dung-lam-on-ta-muon-yen-tinh/18.html.]
Nàng gật đầu với Trần Sinh:
 
“Đã liên lụy Thế tử  bản cung chịu nạn, bản cung hổ thẹn. Tương lai nhất định sẽ bù đắp cho ngươi.”
 
Mặt Trần Sinh càng thêm khó coi.
 
Lại  kẻ :
 
“Làm gì  đạo lý nữ nhân  hoàng đế…”
 
Công chúa ngẩng cao đầu:
 
“Vậy thì bắt đầu từ bản cung!”
 
“ mà…”
 
Vẫn    phục, bởi rõ ràng Hoàng thượng  từng tỏ ý để Công chúa kế vị.
 
Có  đề nghị kiểm chứng thật giả di chiếu.
 
 Công chúa thản nhiên gật đầu.
 
Di chiếu tất nhiên là giả, chỉ dùng bút tích Hoàng thượng từng  mà chà , vốn chẳng thể tra  sơ hở.
 
Chư thần  , lòng đầy ngờ vực.
 
Công chúa chậm rãi  tiếp:
 
“Di chiếu  lập từ , nhưng phụ hoàng lúc lâm chung cũng tận miệng truyền ,  truyền ngôi cho bản cung. Tô công công và Vương Thống lĩnh đều  thể  chứng.”
 
Tô công công   Công chúa mua chuộc từ lâu.
 
Còn phụ  ,  chẳng  Công chúa dùng cách nào thuyết phục, chỉ   phụ  vốn nổi tiếng cương trực  thiên vị ,  khi   một cái,  khẽ gật đầu.
 
Danh tiếng của phụ   vẫn  đáng tin. 
 
Ông gật đầu, thì triều thần  tin bảy tám phần.
 
Kẻ  tin,  hàng ngũ Ngự lâm quân giáp bạc đ.a.o đen uy phong lẫm liệt  dọc cung đạo, cũng chẳng dám  tin.
 
Phụ   cùng Tô công công lập tức quỳ xuống, cao giọng hô:
 
“Tham kiến Hoàng thượng, Hoàng thượng vạn tuế!”
 
Chư thần do dự chốc lát,   vài  quỳ xuống . 
 
Tiếp đó càng lúc càng nhiều, chẳng mấy chốc  phủ phục thành một mảnh.
 
Chỉ còn  và Trần Sinh  đó.
 
Hắn  ,   .
 
Ta từ từ quỳ gối xuống:
 
“Tham kiến Hoàng thượng, Hoàng thượng vạn tuế!”
 
Ánh sáng trong mắt Trần Sinh vụt tắt. 
 
Hắn vẫn  thẳng lưng, hai tay buông bên  run run.
 
Không gian tĩnh lặng đến đáng sợ, chỉ  gió rít gào thổi tung áo bào trắng muốt của .
 
Không    bao lâu. 
 
Công chúa kiên nhẫn chờ đợi, giữ nguyên tư thế đế vương.
 
Cuối cùng, đầu gối  cũng khuỵu xuống, đầu cúi thấp.