“Lạ thật,   đầu tiên thấy một  mẫu   bảo vệ con ruột,   sang che chở cho kẻ ngoài.”
 
Mặt mẫu   thoáng biến sắc.
 
Sắc mặt phụ   cũng tối sầm .
 
Ta thản nhiên:
 
“Cũng chẳng  gì lạ,  nãy vị phu nhân   vì cháu gái bảo bối mà đoạn tuyệt quan hệ mẫu tử với  .”
 
Mẫu   kinh ngạc  .
 
Phụ   cuối cùng nổi giận:
 
“Chuyện gì thế ?”
 
“Chỉ là lời  lúc nóng giận thôi…” 
 
Mẫu   lúng túng giải thích.
 
Ta lúc  mới ngộ , Trần Sinh đang bênh vực .
 
Hắn  lòng  thế ?
 
Tiễn   ngoài, quả nhiên  đưa điều kiện:
 
“Cô    việc cho  ? Chuyện bịa đặt  bất lực,   thể bỏ qua.”
 
Rất , đúng là   mắt .
 
Ta ngây   :
 
“Thế tử  gì ,    hiểu.”
 
Hắn :
 
“Không  ? Vậy thì hãy nghĩ cho kỹ cách  sáng tỏ trong buổi tiệc tẩy trần .”
 
12
 
Phụ  và mẫu   cãi  một trận lớn. 
 
Nhiều năm nay, phụ   lúc nào cũng thương yêu mẫu . 
 
Dù  tán thành cách  của bà, nhưng ông cũng chẳng mấy khi can thiệp  chuyện bà quản lý nội viện. 
 
Ông nghĩ rằng theo thời gian, mối quan hệ mẫu tử giữa bà và   thể dần cải thiện. 
 
Không ngờ, mẫu   chạm thẳng  giới hạn cuối cùng của ông. 
 
Dù chỉ là lời  trong lúc tức giận thì cũng  thể chấp nhận.
 
Phụ   vô cùng giận dữ, ép mẫu   đưa Nam Cẩm trả về Nam gia. 
 
Tất nhiên mẫu   chịu. 
 
Nam Cẩm  đến nỗi thở   , cuối cùng còn định đập đầu  cột để lấy cái c.h.ế.t chứng minh lòng . 
 
Dĩ nhiên là nàng   c.h.ế.t .
 
Mẫu    đến sưng cả mắt, ôm chặt lấy Nam Cẩm,  nếu đuổi Nam Cẩm  thì bà sẽ cùng nàng   c.h.ế.t.
 
Phụ   chẳng còn cách nào, cuối cùng đành tước  một phần quyền quản gia của mẫu , giao  cho di nương, coi như cho  một lời giải thích.
 
Ta  cảm động.
 
Kết quả, phụ    sang phạt  quỳ ở từ đường.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dung-lam-on-ta-muon-yen-tinh/8.html.]
“Không  chứ, phụ , con mới là   hại mà.”
 
“Ta phạt con là vì con bịa chuyện sinh sự, hãm hại  khác. Cả đời phụ  quang minh  lạc, con  chuyện tiểu nhân như thế,   còn mặt mũi nào đối diện tổ tông?”
 
Ta nhỏ giọng lẩm bẩm: 
 
“Trước  phụ  còn dạy con lấy bao tải trùm đầu đánh Nam Cẩm đấy thôi,  quang minh gì …”
Truyện  đăng  page Ô Mai Đào Muối
Phụ   nghẹn họng một lúc lâu  mới nghiêm trang: 
 
“Đấy gọi là tùy cơ ứng biến, vấn đề cụ thể  xử lý cụ thể.”
 
Ông cũng chẳng nỡ, chỉ bắt  quỳ nửa canh giờ, nhiều hơn thì lòng ông  chịu nổi.
 
Ngày hôm , Nam Cẩm lấy cớ đến xin , từ sáng sớm  đến sân . 
 
Trên trán nàng còn quấn băng vải, mờ mờ lộ  màu đỏ. 
 
Trong tay xách một hộp đồ ăn,  là chính tay nàng  bữa sáng.
 
Nàng bảo: “Mẫu  ngươi cũng thật khiến  cảm động, nhưng đó vốn là chuyện bà  nên . Nếu nương   c.h.ế.t, hẳn cũng sẽ bảo vệ  như .”
 
Ta  thèm để ý.
 
Nàng  : “Thì  ngươi thích Trần Thế Tử.”
 
Ta liếc mắt  nàng: 
 
“Ngươi mà dám  ý với Trần Sinh,  tuyệt đối  tha.”
 
Thành công chọc giận  khiến nàng vô cùng đắc ý: 
 
“Vậy ? Thế thì ngươi cứ chờ xem   dám  ?”
 
Ta trừng mắt  nàng.
 
Nàng thong thả lấy đồ ăn , hương ngọt ngào lan tỏa. 
 
Đột nhiên, nàng che miệng, khẽ nôn khan một tiếng.
 
Ta  nàng đầy nghi ngờ.
 
Nàng lộ vẻ hoảng hốt: 
 
“Ngươi đừng nghĩ bậy, chỉ là gần đây  dày   lạnh thôi.”
 
13
 
Bữa tiệc nghênh phong mà công chúa mở cho Trần Sinh, thực chất  là tiệc xem mắt  danh nghĩa tiệc chào đón. 
 
Các tiểu thư con quan  lập gia đình trong kinh thành, hơn nửa đều  mời tới.
 
Mẫu  dẫn  và Nam Cẩm cùng  dự, hai    hiểu  đồng loạt ăn nhầm gì đó, đau bụng   theo . 
 
Trên đường, mẫu   chẳng  với  một câu nào.
 
Từ  chuyện  , mẫu  cứ giận  mãi,  thèm để ý đến , oán trách   lộ chuyện  trong nhà, trách  khiến phụ mẫu bất hòa, trách  hại Nam Cẩm  oan ức, cứ ép   chịu cúi đầu  bà . 
 
   hai mươi , bà vẫn chẳng hiểu tính .
 
Chiến tranh lạnh càng ,   thể cả đời  cần  với bà câu nào.
 
Đến phủ công chúa,  liền tách ,   cùng mẫu  nữa. 
 
Ai ngờ Nam Cẩm cứ bám riết,    nàng  theo đó.
 
Ta  chuyện với Triệu tam tiểu thư và La ngũ tiểu thư, nàng theo.