"Đồ nghiệt chủng! Ai cho mày động  quỹ dự phòng của công ty hả? Mày   vì tám triệu mấy của mày mà chuỗi vốn nhà máy đứt đoạn ? Cả nhà sắp  đường ăn  đấy!"
 
Dứt lời, ông   đá một cú  bụng Lữ Tình.
 
Con nhỏ Lữ Tình cao ngạo, giờ đây  mềm nhũn quỳ rạp xuống đất: "Ba, con sai . Con  hứa đãi bọn họ, ba giúp con   ..."
 
Nghe đến con  tám triệu mấy, mắt cha Lữ tối sầm : "Hóa  mày đem tiền  nuôi đám vô ơn  hả? Hôm nay tao  đ.á.n.h c.h.ế.t mày, tao  mang họ Lữ!"
 
Nói  ông  đ.ấ.m thẳng  mặt Lữ Tình. Nó hoảng loạn chỉ  những  đang lén lút bỏ chạy: "Ba! Là bọn họ lừa con, xúi con mua quà! Ba  tin con!"
 
Cha Lữ dừng tay, hét lên với những  còn : "Mau tháo hết đồng hồ  cho tao!"
 
Chỉ  Vạn Uy  chạy. Hắn  mặt đầy chân tình: "Chú , cháu sẵn sàng trả  quà. Cháu ở bên Tiểu Tình   vì tiền."
 
 liếc  một cái, thừa   nghĩ gì. Nhà Lữ Tình dù  cũng  nhà máy, cưới  cô  là cả đời  lo.
 
Cha Lữ  lạnh, đẩy mạnh  : "Mày mà cũng xứng ? Loại như mày tao gặp nhiều , chỉ lừa  mấy đứa con gái ngu như con tao thôi. Nhà họ Lữ  sa sút cũng  để loại hám lợi như mày bước chân  cửa!"
 
Mặt Vạn Uy tối sầm . Hắn  chủ động trả  quà, giờ thì mất trắng 1 triệu rưỡi.  thầm  trong lòng, đáng đời!
 
Lữ Tình thấy  còn ai giúp, liền trút hết hận thù lên đầu : "Ba! Chính là nó! Chính nó bày cho con cái ý tưởng ngu xuẩn !"
 
Cha Lữ miễn cưỡng liếc  một cái, và chỉ một cái  đó, ông  sững . Ngay  đó, ông   tát cho Lữ Tình một cái trời giáng, giọng đầy hoảng hốt: "Mẹ kiếp! Mày  chuyện  dùng não ? Đây là  mà mày  thể đắc tội ? Đây là  thừa kế duy nhất của tập đoàn Trúc Thị đấy!"
 
Cha Lữ lập tức cun cút chạy tới  mặt , cúi đầu khom lưng: "Trúc tiểu thư, thật xin , con gái    phiền cô."
 
Lời  thốt ,  bộ   mặt đều hóa đá.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dung-mua-riu-qua-mat-trum/chuong-4.html.]
"Trúc Tinh là thiên kim tiểu thư tập đoàn Trúc Thị á? Sao  thể?"
 
 thậm chí  buồn liếc ông , chỉ lạnh nhạt : "Chuyện hôm nay  chỉ là  phiền. Nếu  xử lý  thỏa, nhà họ Lữ các  từ nay đừng mong yên ."
 
Cha Lữ nghiến răng,   sang đ.á.n.h Lữ Tình túi bụi. Lữ Tình  đ.á.n.h như ch.ó c.h.ế.t, gào lên căm phẫn: "Trúc Tinh!  với cô  thù  oán! Đồ tiểu nhân cậy thế! Sẽ  một ngày  bắt cả nhà họ Trúc chôn cùng với !"
 
 bật . Nhà máy nhà nó còn  sống nhờ tập đoàn nhà . Nhà  mà  chuyện, kẻ đầu tiên phá sản chính là bọn họ.
 
Cha Lữ  lời nguyền độc địa của con gái, vớ ngay cây lau nhà của  lao công, quật tới tấp: "Mày ăn  bậy bạ cái gì đấy! Mau xin  Trúc tiểu thư!"
 
Lữ Tình  đè xuống đất, dập đầu với  liên tục. Đến khi trán toác  chảy máu, nó mới yếu ớt : "Xin ... Trúc tiểu thư... là  sai ..."
 
 dùng mũi giày nâng cằm nó lên,  hỏi: "Cô sai ở ?"
 
Lữ Tình tức đến trợn mắt  ngất .
 
Sau khi nó  đưa lên xe cứu thương, Vạn Uy lấy hết can đảm bước đến, mặt đầy bối rối: "Trúc Tinh...  thật sự là  thừa kế của tập đoàn Trúc Thị ? Trước đây là  của ... Cậu  thể cho  một cơ hội nữa ?"
 
"Bắt đầu  từ đầu?"   vẻ mặt hèn mọn của , đột nhiên cảm thấy buồn nôn. "Muốn   với ,   soi gương xem   xứng ? Loại như ,  còn chê bẩn nếu dùng để xách dép."
 
Vài ngày ,  dọn khỏi ký túc xá. Tưởng  chuyện  xong, ai ngờ nhà họ Lữ  ép Lữ Tình đến tận nhà  xin tha. Mới mấy hôm  gặp, nó  tiều tụy  trông thấy,  đầy vết bầm tím.
 
Vừa thấy , nó lập tức quỳ xuống: "Trúc tiểu thư, cô  đ.á.n.h  mắng thế nào cũng , chỉ cần cô tha thứ..."
 
 hờ hững : "Cô dập thêm mười cái nữa,  sẽ cân nhắc."
 
Độc đoán vạn cổ Liễu Như Yên. Đăng full trên youtube trước khi đăng truyện chữ trên đây nhé cả nhà. Youtube: https://www.youtube.com/@audiolieunhuyen
Lữ Tình hận đến trừng mắt, nhưng vẫn đập đầu liên tục. "Thế ...  ?"
 
"Được ." Thấy  lên tiếng, nó mừng rỡ.  nhếch môi  giễu: "Mau bảo  nhà cô đưa cô  cho khuất mắt.  chỉ  sẽ xem xét, chứ   sẽ tha thứ ."