Khi Cố Mục Chu  thấy vết thương  môi , mắt   thoáng hiện vẻ đau lòng, nhưng chỉ trong chớp mắt  trở  như cũ.
 
Hắn  Giang Lâm kể  chuyện  xảy .
 
Sau đó,  cũng lên tiếng với vẻ  hài lòng:
 
“Diêm Dạ,  rõ ràng  đó chỉ là một màn kịch mà.”
 
 đẩy cả hai  khỏi cửa.
 
“Từ nay về , đừng đến nhà  nữa.”
 
Qua cánh cửa đóng chặt,   thấy bọn họ đồng thanh  một câu:
 
“Cậu  quá  đấy.”
 
  trở  phòng .
 
Nhìn  điện thoại,  phát hiện    loại khỏi nhóm chat.
 
 tưởng rằng Giang Lâm sẽ  tiếp tục chuyện  nữa.
 
 vài ngày , Lâm Ân  với :
 
“Diêm Dạ,  và Giang Lâm dạo   thiết hơn ! Chắc lúc   hiểu lầm  , thực     lắm.”
 
“Cậu  mua  sữa cho .”
 
“Mời   xem phim.”
 
“Tặng  những món quà đắt tiền.”
 
“Hình như…   chút thích   . Cậu  còn  với  rằng, hồi đó    ngang qua chỗ  của  mỗi ngày chỉ để   một cái.”
 
“Diêm Dạ,   xem,   nên đồng ý  bạn với   ? Từ bạn bè  dần dần thành  yêu,  đó cùng thi  một trường đại học,  hẹn hò luôn!”
 
Ngồi phía  , Chu Thi Dục, một  bạn  của Giang Lâm, mỉm :
 
“Giang thiếu gia nhà chúng  thích đại tiểu thư cũng là chuyện bình thường thôi!”
 
Lâm Ân  chờ  trả lời, mà tự  quyết định:
 
“Vậy  đồng ý nhé? Dù    cũng là bạn thanh mai trúc mã của , đúng ? Nếu  đồng ý,    chúng   thể trở thành bạn !”
 
Cô  vui vẻ nhảy chân sáo, chạy đến cửa lớp bên cạnh.
 
Ngay khi cô  mỉm   với Giang Lâm rằng  đồng ý, La Miểu Miểu đưa điện thoại của cô  cho  xem.
 
Trong nhóm chat ,   đều đang reo hò ăn mừng.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dung-nhan-danh-chinh-nghia-de-bao-luc-hoc-duong/chuong-7-bay-tinh.html.]
“Nhiệm vụ dễ quá,  thế  hồi     tay .”
 
“Thu phục  Lâm Ân đơn giản quá, tiếc thật, ai bảo   chịu thử sớm hơn chứ?”
 
Và ngay lúc Lâm Ân   lưng , Giang Lâm  gửi tin nhắn  nhóm chat:
 
“Nhiệm vụ  thành 50%. Đến đại hội học sinh tháng ,  nhất định sẽ xé toạc  lời dối trá của cô    trường.”
 
Mọi  đều cố nín .
 
Mùa hè ở Giang Thành oi bức, mây đen  tích tụ cả ngày, cuối cùng cũng trút xuống một cơn mưa lớn.
 
Không khí ẩm ướt mang theo một chút  mát lùa  lớp học.
 
Ninh Linh   đầu, ném cho  một mẩu giấy.
 
Sau đó, cô  nhanh chóng   tư thế cũ, lưng thẳng tắp, tiếp tục  bài, tiếng bút lướt  giấy sột soạt  ngừng.
 
Tâm trạng   chút rối bời.
 
 mở tờ giấy ,  đó chỉ  vài dòng chữ:
 
[Tiểu Dạ,   sớm khuyên  ,  cần  thương hại một  . Có lẽ đó chính là  phận của họ. Thay vì vác nghiệp  cho kẻ khác, chi bằng  thêm vài đề toán còn hơn.]
 
 ném mẩu giấy  ngăn bàn, vô tình chạm  một chiếc hộp nhỏ.
 
Lấy  xem, là một hộp sữa chua dâu tây.
 
Lâm Ân mỉm  ngọt ngào:
 
“Surprise! A Lâm  rằng Tiểu Dạ thích uống sữa chua dâu tây nhất đó~”
 
Đôi mắt cô  long lanh, phản chiếu ánh sáng mờ ảo trong lớp học.
 
Ngay khoảnh khắc ,  cảm thấy những con  trong lớp thật hèn hạ.
 
Từ tận đáy lòng    cho cô   sự thật.
 
Muốn  ngay lúc , rằng tất cả bọn họ chỉ đang chờ đợi để  nhạo .
 
Rằng họ đều coi thường , họ chế giễu cách  khoe khoang,  nhạo những bức ảnh  đăng lên mạng chỉ là hình ảnh ăn cắp  Taobao.
 
Họ   sống trong khu chung cư cũ, nhưng vẫn  khẩy khi    về giá biệt thự.
 
Họ tung  những lời ngọt ngào, nhưng thực chất đó đều là liều thuốc độc, họ chỉ  thấy  bẽ mặt.
 
Ngay lúc ,  cho cô  .
 
Rằng   từng thích uống sữa chua dâu tây, đây chỉ là một cái bẫy của Giang Lâm, để khiến  tặng  một thứ  ghét, ép   về phía .
 
Hắn đang  oai, đang cảnh cáo .