Đó là  đầu tiên  thấy   thật lòng,  đến mức khiến băng tuyết tan chảy.
Đêm giao thừa, đèn lồng giăng mắc đầy Tiêu phủ.
Tiêu Thác Uyên phá lệ cho phép gia nhân uống rượu giao thừa, còn  thì  uống một giọt nào, chuyên tâm bóc quýt cho Tiêu Ninh ăn.
“Đại nhân   đổi .” Quản gia già lau nước mắt  với .
Mí mắt  giật giật, lời thoại   mà quen thuộc thế? Câu tiếp theo sẽ   là “Đại nhân  lâu   như  ” chứ?
Tuy nhiên, điều   là sự thật.
Kể từ khi Tiêu Hồng Minh  xử tử, Tiêu Thác Uyên  còn đeo chiếc mặt nạ thú bằng đồng xanh nữa.
Các quan thần kinh ngạc phát hiện , vị Tiêu thống lĩnh hung bạo  bắt đầu  lý lẽ .
Bên ngoài cửa sổ, pháo hoa nổ tung.
Tiêu Ninh phấn khích kéo chúng   sân, chỉ lên trời và kêu "a a" khi  thấy những pháo bông như hoa cúc nở rộ  trời.
“Muội    quá.” Ta tự giác đóng vai  phiên dịch.
Tiêu Thác Uyên xoa đầu  : “Năm  sẽ đưa   Giang Nam xem hoa cúc thật.”
Hắn dừng  một chút,    với : “Ngươi cũng  cùng.”
Lời  khiến những  hầu xung quanh đều trợn tròn mắt, ngay cả  cũng sững sờ.
Chỉ  Tiêu Ninh reo hò nhào  lòng ca ca,    sang nắm tay .
Pháo hoa chiếu sáng ba bóng  đan xen  , giống như một bức tranh năm mới ấm áp.
Ngày rằm tháng giêng, Tết Thượng Nguyên.
Thành Trường An đèn đuốc sáng trưng như ban ngày, Tiêu Ninh kéo tay áo  len lỏi giữa dòng , Tiêu Thác Uyên mặt mày đen sạm  theo phía , các Huyền Giáp Vệ giả dạng gia đinh tản  xung quanh.
“Tỷ tỷ, lồng đèn con thỏ!” Tiêu Ninh chỉ  chiếc lồng đèn tinh xảo  sạp hàng, mắt sáng long lanh.
Kể từ ngày nàng cất tiếng , tuy giọng vẫn khàn đặc, nhưng nàng  còn sợ hãi khi phát âm nữa.
Tiêu Thác Uyên  đặc biệt mời thầy thuốc nổi tiếng về điều dưỡng cho  qáy, giờ đây     thể   vài câu đơn giản.
Ta  định rút ví, một bàn tay xương khớp rõ ràng  nhanh hơn một bước đưa tiền .
“Thích thì mua .” Tiêu Thác Uyên lãnh đạm , ánh mắt dịu dàng  A Ninh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dung-phai-bao-quan/chuong-7.html.]
Tiêu Ninh vui vẻ nhận lấy lồng đèn,   chỉ  quầy kẹo đường ở đằng xa: “Ca ca, cái đó!”
Tiêu Thác Uyên bất lực thở dài, nhưng vẫn cất bước  tới.
Ta  bóng lưng cao lớn của , nhớ  hình ảnh bạo quân g.i.ế.c   ghê tay trong nguyên tác, chợt cảm thấy  mơ hồ.
“Thẩm cô nương.” Một giọng  cố ý hạ thấp từ bên cạnh truyền đến.
Ta  đầu , thấy một bà lão bán hoa lụa tiến đến gần, mượn động tác đưa hoa mà nhét  tay  một mảnh giấy: “Liễu Tương thành nam,  quen cũ chờ.”
Lòng  giật thót, nhanh chóng giấu mảnh giấy  tay áo.
Tiêu Thác Uyên  vặn  , ánh mắt sắc bén quét qua giữa  và bà lão: “Có chuyện gì ?”
“Không  gì, vị đại nương  khen A Ninh lớn lên xinh .” Ta  nhận lấy kẹo đường đưa cho Tiêu Ninh.
Về phủ,  lấy cớ  y phục, một  ở trong phòng mở mảnh giấy .
Trên đó chỉ  một dòng chữ nhỏ: “Mật thư Chu gia thông đồng với Bắc Địch giấu trong ngăn bí mật ở thư phòng, ba ngày  sẽ vận chuyển  biên giới.”
Chu gia thông đồng với địch? Đây là tình tiết  từng  nhắc đến trong nguyên tác.
- Edit by Thiên Thanh -
Ăn cắp truyện đăng wattpad là vô đạo đức, vô học.
Xem  vì sự can thiệp của , cốt truyện   đổi .
Sáng sớm hôm ,  chủ động xin gặp Tiêu Thác Uyên.
Hắn đang luyện kiếm, ánh kiếm lạnh lẽo loé lên, mỗi chiêu mỗi thức đều mang theo sát khí sắc bén.
Thấy  đến,  thu kiếm  vỏ: “Chuyện gì?”
“Ta  tin tức về Chu gia.” Ta  thẳng.
Ánh mắt Tiêu Thác Uyên lóe lên, phẩy tay đuổi hết những  xung quanh: “Nói .”
Ta đưa mảnh giấy cho , và kể  chuyện bà lão tối qua một cách rành mạch.
Hắn  xong, mày nhíu chặt: “Nguồn tin   đáng tin cậy ?”
“Trước đây khi  đến Chu phủ từng cứu giúp mấy  hầu,  ơn với họ. Thêm  đó, trong  họ   bất mãn với hành vi của Chu gia, tình nguyện  nội ứng.” Ta giải thích.
Ánh mắt sắc bén của Tiêu Thác Uyên như  thể xuyên thấu lòng : “Thẩm Liên Thanh,   ngươi yêu mến  ?”
“Ngươi sẽ yêu một kẻ  g.i.ế.c ngươi ?” Ta thản nhiên đón lấy ánh mắt  .
“Chu Cận Mặc  chết,  vĩnh viễn   ngày yên bình.”