Dưỡng Nữ Thành Phi - Quyển 3 - Chương 5

Cập nhật lúc: 2024-12-12 09:20:30
Lượt xem: 20

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cách chăn bông, Mạn Duẫn giơ chân đá một cước thẳng mặt tên hái hoa tặc.

Mạn Duẫn thịt mềm da mỏng, thấy thì là tiểu thư sống an nhàn sung sướng nơi khuê phòng, giờ bỗng nhiên tay như khiến cho hái hoa tặc trở tay kịp.

lập tức ha ha: “Tính tình đủ ngang bướng. Ta thích. Tiểu mỹ nhân, ngoan ngoãn theo .” xong, mở hai tay , liền đánh tới hướng Mạn Duẫn.

Mạn Duẫn lăn một vòng giường, di động đến góc giường.

lúc , bình phong bên cạnh ngã “ầm” xuống đất một tiếng, giấy vẽ mặt bình họa đụng góc bàn rách bung từng mảng lớn.

Hái hoa tặc bất ngờ, khi thấy Tịch Mân Sầm đánh hướng về bên liền là mắc bẫy, lập tức co cẳng định chạy trốn. đang giở chân, giường từ khi nào vươn một bàn tay, túm chặt lấy ống quần .

Hái hoa tặc phẫn nộ dùng chân còn đá cái tay , nhưng cái tay nhanh hơn gấp bội, chớp mắt bắt trụ một cái chân khác của .

Chỉ trong nháy mắt, cổ của tên hái hoa tặc căng thẳng đến thở nổi.

Tịch Mân Sầm một tay nắm chặt cổ của , khuôn mặt tuấn tú rét lạnh như băng một tia d.a.o động, ngón tay thon dài trắng trẻo nhưng ẩn chứa một sức mạnh thật lớn. nhẹ nhàng quặt cổ tay quăng một cái, hái hoa tặc văng đập vách tường, phát một tiếng động cực mạnh.

Hái hoa tặc từ vách tường b.ắ.n ngược xuống đất, ôm n.g.ự.c ói một búng máu, sợ là lục phủ ngũ tạng đều đụng mạnh đến xuất huyết. Liếc mắt cửa phòng một cái, hái hoa tặc lấy tốc độ nhanh nhất phóng về hướng đó.

đợi mở cửa phòng, một bóng từ xà nhà nhẹ nhàng hạ xuống, mặt .

Tề Hồng tủm tỉm , nụ mang đầy tà khí, sờ sờ cằm : “Chính là ngươi giả mạo danh hào của mà khắp nơi bắt gian dâm đấy ? Lá gan lớn thật.”

Xong dùng sức đá mạnh bụng đối phương. Bụng là nơi mềm nhất cơ thể con , bên trong là lục phủ ngũ tạng. Tề Hồng tay chút do dự nào, mỗi chiêu đều cực mạnh, nhưng đủ để lấy tính mạng.

Lúc , Chu Phi mở ngăn tủ, chậm rì rì , túm lấy cổ áo hái hoa tặc kéo qua một bên, “Động tĩnh nhỏ chút, sợ trong khách điếm đấy ?”

Lời của Chu Phi lập tức nhắc nhở .

Mạn Duẫn chui từ góc giường , lấy bùi nhùi châm ngọn nến trong phòng, vài bước đến mặt hái hoa tặc. Tướng mạo của tên hái hoa tặc chỉ thường thường, dựa theo thủ của , hẳn là từng học quá một ít võ công đơn giản. Vì vài liên hợp giáp công, hái hoa tặc đều là máu, vững cứ ngã tới ngã lui.

“Ngươi... Các ngươi...” Hái hoa tặc chỉ mặt , đau đớn cho giọng của cũng vững vàng.

Mạn Duẫn nhếch cánh môi, : “Ta... Chúng thì ? Gài bẫy chờ ngươi nhảy ?”

Tề Hồng tới ghế xuống, bắt chéo chân chữ ngũ, “Thế nào? Ngươi thì phép giả mạo tên tuổi khác để chuyện , còn chúng thiết kế cạm bẫy lừa ngươi? Lão Tử lăn lộn giang hồ nhiều năm như còn ai dám khi dễ đến đầu !” Bàn tay dùng lực cực lớn vỗ bàn, cái bàn vì thế mà run run.

Kẽo cà kẽo kẹt, cái bàn như là sắp vỡ tan đến nơi.

Hái hoa tặc trừng lớn hai mắt, hoảng sợ : “Ngươi là Tề Hồng...?”

Tề Hồng quặc qua một cái tát, “Lão Tử , chẳng lẽ là ngươi?!”

Tịch Mân Sầm vẻ lạnh lùng, chỉ liếc hái hoa tặc một cái, hỏi: “Tên họ của ngươi?”

Hái hoa tặc vẻ mặt hàn khí của Tịch Mân Sầm cho rùng , tay chân run lẩy bẩy biểu hiện nội tâm yếu đuối, “Ta cho các ngươi... nhanh chóng thả . Tri phủ Tê thành mà còn kêu một tiếng đại cữu tử ( cả của vợ). Ta mà thiếu một cọng lông tơ thì các ngươi đừng nghĩ sống sót ở Tê thành.”

Giọng hái hoa tặc đứt quãng, nhưng vẫn cố chấp chịu thua.

Mạn Duẫn thầm trong lòng. Quan chức bằng ai mà đòi hù dọa? Ngươi là đại cữu tử của Tri phủ, đường đường là nữ nhi của Cửu Vương gia đó nha...

“Chỉ một chức quan nhỏ mà áp bức chúng .” Mạn Duẫn bao giờ để hù dọa.

Tri phủ Tê thành e cũng là một quan viên hủ bại lạm dụng quyền lực, chỉ dùng nha dịch để riêng bảo vệ nữ nhi, còn nhảy thêm một đại cữu tử là hái hoa tặc.

Trong thư phòng của Tịch Mân Sầm bày nhiều văn thư về triều đình, Mạn Duẫn từng xem một ít tin tức về Tê thành, trong đó đều Ngô đại nhân là một quan viên luôn vì dân phục vụ. xem tình huống hiện tại, Mạn Duẫn thật hoài nghi Ngô đại nhân .

dù thế nào, cần gặp mặt một mới quyết định .

Mạn Duẫn ngáp một cái, giật nhẹ ống tay áo Tịch Mân Sầm, “Phụ Vương, chúng ngủ. Dù tên bắt đến tay , chi bằng cứ để cho Tề Hồng khảo vấn . Muốn đánh cứ tùy ý , chỉ cần đừng đánh c.h.ế.t . Ngày mai chúng đưa tên lên quan...” Vừa vặn xem vị Tri phủ đại nhân xem thế nào.

Tịch Mân Sầm vốn cũng định nhúng tay, dặn dò: “Chu Phi Chu Dương, các ngươi canh chừng Tề Hồng. Bổn Vương hoài nghi độ nặng nhẹ khi xuống tay.”

“Dạ, Vương gia.” Hai lên tiếng trả lời.

Mạn Duẫn xoay về hướng giường, “Đem về phòng các ngươi để khảo vấn , đừng quấy nhiễu bản Quận chúa nghỉ ngơi.” xong, liền tiến trong ổ chăn.

Bị hái hoa tặc náo loạn một trận như , ổ chăn vốn nóng hổi của Mạn Duẫn lạnh mất vài phần.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/duong-nu-thanh-phi/quyen-3-chuong-5.html.]

Tiếp là một khối thể ấm áp chen ổ chăn. Mạn Duẫn mở rộng vòng tay, ôm lấy thắt lưng Phụ Vương, lập tức giấc ngủ.

Mạn Duẫn ngủ thật sự say, mãi đến thái dương lên ba sào, ánh mặt trời gay gắt chiếu cửa sổ, Mạn Duẫn mới mở mắt rời giường.

Phòng cách vách ầm ĩ đến nửa đêm mới dần dần im tiếng. Mạn Duẫn lấy quần áo, chậm rãi mặc , nghĩ bụng, ba khảo vấn cả đêm, hiện tại chắc đang ngủ .

Tịch Mân Sầm bên cửa sổ, con đường phồn hoa bên , trong phòng động tĩnh liền , “Tỉnh ? Chúng xuống lầu ăn cơm .” Về phần ba , cứ chờ bọn tỉnh thì sẽ tự giải quyết ấm no.

Mạn Duẫn ăn mặc đàng hoàng, chải sơ mái tóc, kéo tay Tịch Mân Sầm khỏi phòng.

Tìm một bàn trống, hai đối diện , kêu tiểu nhị bưng lên hai món đồ ăn tùy ý.

“Phụ Vương, Tri phủ Tê thành là loại nào?” Mạn Duẫn cầm thìa múc cháo trắng. Cháo mới múc từ trong nồi bưng lên nên còn bốc hôi hổi, Mạn Duẫn sợ nóng miệng, ngừng dùng miệng thổi phù phù cho đến nguội hẳn mới đưa miệng.

Tịch Mân Sầm nàng chu cái miệng nhỏ nhắn đỏ mọng như quả đào , chỉ tiếc thể kéo qua đây hôn hai cái cho đỡ ghiền. Đáng tiếc, nơi là đại sảnh của khách điếm, chưởng quầy tiểu nhị đều mặt. Tịch Mân Sầm ẩn nhẫn cơn xúc động, tự nhủ với chính , dù cũng là của , hôn thì về còn nhiều cơ hội mà.

“Được nước càn.” Chỉ cần bốn chữ, Tịch Mân Sầm đánh giá của bản đối với Ngô Lệnh Bằng.

Kẻ khi quan cũng chút của cải riêng. Sau đó lợi dụng quan hệ mà mua một chức quan nhỏ ở Huyện lệnh. kể thật sự bản lĩnh, chỉ cần năm năm leo từ một quan thất phẩm tép riu lên đến Tri phủ Tê thành.

Vốn cũng chẳng gì đáng để cho Tịch Mân Sầm lưu ý, nhưng từ khi thu tin tức Tê thành kẻ buôn bán muối lậu, Tịch Mân Sầm liền điều tra kỹ một nữa.

Mạn Duẫn cũng đoán vài phần, cũng kinh ngạc lắm, chỉ ừ một tiếng tiếp tục ăn cháo.

Đột nhiên một đám nha dịch xông khách điếm. Mạn Duẫn nghi hoặc ngẩng đầu lên .

“Ai là Vương cô nương? Kêu đây.” Nha dịch chạy , tóm lấy tiểu nhị, gân cổ la lớn.

Hôm nay nhiều đều vì thấy danh ‘Đệ nhất mỹ nhân’ Vương cô nương mà chạy đến khách điếm, nên tiểu nhị nghĩ rằng vài vị quan gia cũng ý định , hớ hớ : “Quan gia, thô bạo cũng . Muốn cho nữ nhân vui thì ôn nhu một chút, nha... Ngươi xem, Vương cô nương vặn xuống đây ăn điểm tâm, các ngươi tới đúng thời điểm đấy.”

Nha dịch đầu về phía bên , lập tức trở nên si ngốc chăm chăm Mạn Duẫn, tay đang nắm lấy áo tiểu nhị liền buông lỏng .

Khuôn mặt vốn đang hung thần ác sát trở nên ngượng ngùng, lôi từ trong lòng một tờ giấy họa hình, hỏi: “Vương cô nương, tranh ngươi gặp qua ?”

Trong bức họa vẽ mặt một nam tử, họa sỹ thô tay thô chân nhưng Mạn Duẫn vẫn thể nhận trong bức họa đúng là hái hoa tặc đêm qua.

Đắn đo đám nha dịch rốt cuộc ý gì, Mạn Duẫn nhẹ nhàng gật đầu, : “Gặp qua, vài vị tìm là vì chuyện gì?”

Nha dịch Mạn Duẫn trả lời như , đầu tiên là kinh ngạc một lúc, đó hung hăng : “Gặp qua? Sao còn mau giao đây. là đại cữu tử của Tri phủ chúng , tối hôm qua mất tích, đến bây giờ còn tìm .”

Lời khiến Mạn Duẫn ngọng...

Ban đêm xông phòng của nàng, giờ còn hổ chạy tới hỏi nàng đòi ? Đám nha dịch đầu óc hỏng ?

“Ta chỉ là gặp qua... mà . với quan hệ gì ? Vì giao ? Các vị tuy rằng là quan phủ, nhưng cũng thể tùy tiện vu hãm nha.” Mạn Duẫn hợp tình hợp lý, đẩy hết sai cho đám nha dịch . Tất cả khách nhân ăn cơm xung quanh đều chỉ trích nha dịch, đừng ỷ thể khỏe mạnh mà bắt nạt một nữ tử nhu nhược.

Tịch Mân Sầm vẫn bình thản ăn cơm như , đám nha dịch đến dường như đủ để cho chú ý.

Mạn Duẫn cũng quan tâm bọn họ, cầm thìa tiếp tục ăn cơm.

Những nha dịch thấy gạt qua một bên để ý thì mặt đều khó chịu. Người ‘Trời cao Hoàng Đế xa’, ở Tê thành, bọn họ coi như là đầu gấu, dân chúng nào thấy họ mà chuyện khách khách khí khí?

Vốn coi như nể tình cô nương bộ dạng đặc biệt xinh nên còn quan hệ, về thể lấy một cô dâu xinh , nhưng thấy đối phương khéo miệng lanh lợi như , mỗi câu mỗi chữ đều là chọc giận bọn họ, đầu lĩnh nha dịch liền nổi giận. Nếu cho nàng mặt, nàng sẽ ai mới là chủ nhân lợi hại.

Bội kiếm nện “rầm” một cái bàn khiến cái bàn run lên theo. Mạn Duẫn và Tịch Mân Sầm phản ứng nhanh, lui về phía một , nếu cháo trắng trong chén sẽ b.ắ.n tung tóe bộ lên mặt.

Lúc , Tịch Mân Sầm mới dậy, ánh mắt giống như hàn băng lộ hàn khí nhè nhẹ lạnh cả lòng .

“Các ngươi còn đủ tư cách. Gọi Tri phủ đại nhân của đám các ngươi đến đây.” Tịch Mân Sầm chậm rãi trật tự sửa sang vạt áo.

Xem bữa điểm tâm ăn vô nữa, Mạn Duẫn khá mất hứng, “Đêm qua kẻ xâm nhập phòng , may mắn phát hiện sớm... nên bắt . Ta nghĩ, tên hẳn chính là xú danh hái hoa tặc đây.”

Lời thốt , bộ đám khách nhân chung quanh đều kinh ngạc Mạn Duẫn.

Hái hoa tặc gây sóng gió mấy tháng qua thế mà Vương cô nương bắt ?! Nam nhân nào từ nhỏ cũng ảo tưởng một kẻ hộ hoa sứ giả, kẻ ban đêm xông phòng Mạn Duẫn, chủ nghĩa nam tử trong lòng liền kích thích, bộ đều hướng về phía nha dịch đòi giải thích.

Tuy Mạn Duẫn mới đến Tê thành hai ngày, nhưng nhiều nam tử đều coi nàng như là tình nhân trong mộng.

Vừa thấy kẻ xâm phạm tình nhân trong mộng của , ai nấy đều nhịn mà mắng to tên hái hoa tặc là vô liêm sỉ.

Loading...