bật  thành tiếng. 
 
“Anh   là quan trọng nhất, thôi đừng tự lừa  dối  nữa. Ngay khoảnh khắc  nảy sinh ý định phản bội,   chấp nhận khả năng   phát hiện.  dù ,  vẫn đặt ham  của bản  lên  cả .” 
 
“Cái gọi là chấp niệm  trò tiêu khiển đều chỉ là cái cớ. Anh chỉ là một kẻ thất bại  ham  của chính  nhưng   dám thừa nhận điều đó.” 
 
“Diệp Thần Phong, đừng tìm  nữa. Chúng  chẳng còn gì liên quan. Từ nay về ,  là ,  là .    dính dáng gì đến  nữa.” 
 
“ cảm thấy ghê tởm. Chỉ cần nghĩ đến cảnh    bàn  việc cầm đôi đũa hôm đó là  thấy buồn nôn.” 
 
Diệp Thần Phong im lặng hồi lâu. 
 
Ánh mắt   tối , sâu thẳm và lạnh lùng. 
 
“Không  , Tiêu Tiêu. Quan hệ của chúng  chỉ là   điểm xuất phát. 
 
“Chúng   duyên phận sâu sắc, chẳng thể cắt đứt . 
 
“Mọi thứ đều  thể bắt đầu  từ đầu.” 
 
Anh  chậm rãi  xong,   thật sâu  cuối    rời .
 
17 
 
Quân Thanh  chuyện hôm đó,  chút lo lắng. 
 
“Tiêu Tiêu, Diệp Thần Phong sẽ   gì nguy hiểm với em chứ? Em  cẩn thận đấy.” 
 
 lắc đầu. 
 
“Không , bản chất   là một   kiêu ngạo. Năm đó vì chuyện kết hôn mà cãi vã với gia đình,  tước quyền thừa kế, suốt mấy năm nay dù bố    chủ động  lành bao ,   cũng  từng cúi đầu.” 
 
Quân Thanh thở dài. 
 
“Hồi đó   thực sự  yêu em… Chẳng lẽ con  thật sự  thể   đổi ?” 
 
 im lặng một lúc  : 
 
“Không thể. Vạn vật đều  đổi, con  cũng . Vậy nên, chúng  chỉ  thể chấp nhận và tìm con đường  lợi nhất cho   khi kết quả tệ nhất xảy .” 
 
Quân Thanh gật đầu. 
 
“ thế. 
 
“Nghe   vụ việc đó, hoạt động của công ty Diệp Thần Phong  ảnh hưởng nặng nề. Các đối tác sợ  liên lụy nên đồng loạt chấm dứt hợp tác. Giờ chắc   cũng tự lo    xong .” 
 
Quả nhiên,  đó Diệp Thần Phong  đến tìm   nào nữa. 
 
Chuyện nghệ sĩ của công ty   rời , tài sản  thâu tóm  truyền tai  ầm ĩ bên ngoài. 
~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~
 
  còn quan tâm đến bất cứ điều gì liên quan đến   nữa, chặn tất cả các tin tức và dồn hết tâm trí  việc chuẩn  cho vai diễn. 
 
Chỉ  một , Quân Thanh chuyển cho  một tin tức. 
 
Vợ cả của một ông trùm đồ chơi nắm chặt tóc của tiểu tam đánh đập giữa phố. 
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/duyen-tan-nhu-may-tan/16.html.]
Trong bức ảnh hỗn loạn và thê thảm , tiểu tam chính là Bạch Lê. 
 
Người mà Diệp Thần Phong từng gọi là “thuần khiết và trong sáng” giờ  trở thành kẻ dơ bẩn nhất trong mắt  . 
 
Một tháng ,   đoàn phim. 
 
Ngày thứ ba, đạo diễn dẫn các diễn viên  gặp nhà đầu tư. 
 
  gặp Diệp Thần Phong. 
 
Anh    ghế sofa, chân dài vắt chéo, bên cạnh là Khang Kỳ vẫn luôn nghiêm túc như  khi. 
 
Diệp Thần Phong  lượt chào hỏi từng  trong ê-kíp,  nghiêng đầu  , khẽ mỉm . 
 
“Tiêu Tiêu, chúng   gặp  .” 
 
 sững sờ   ,  thốt nên lời. 
 
Sau   mới , ngay  khi bộ phim khởi , Diệp Thần Phong  mang một khoản đầu tư khổng lồ, đá bay nhà sản xuất cũ và tăng gấp nhiều   tiền đầu tư  bộ phim .
 
   lấy   khoản tiền lớn như ? 
 
Rõ ràng  sự cố  , công ty  chịu tổn thất nặng nề, chẳng khác gì một vỏ bọc rỗng tuếch. 
 
Tối hôm đó,  lập tức gọi điện cho Quân Thanh. 
 
Cô   với : Diệp Thần Phong   về tiếp quản tập đoàn gia đình. 
 
  thể tin : 
 
“Chẳng  tập đoàn của    do   trai kiểm soát  ?” 
 
Năm đó, vì cố chấp  theo ý , Diệp Thần Phong  tước quyền thừa kế, vị trí đó  nhường  cho   trai cùng cha khác ,    xe lăn suốt đời. 
 
“Đó cũng chỉ là tin nội bộ thôi. Nghe  Diệp Thần Phong  quỳ  mặt bố  suốt một đêm,    mềm lòng nên chuyển  bộ cổ phần  tên bà  cho  . 
 
“Giờ   và   trai ngang tài ngang sức,    cuộc bầu cử hội đồng quản trị sắp tới,   sẽ chính thức nắm quyền.” 
 
Diệp Thần Phong dọn đến ở  đoàn phim. 
 
Anh  bám sát lịch trình của , xuất hiện ở trường  mỗi ngày. 
 
Bên cạnh lúc nào cũng  Khang Kỳ,  trợ lý tận tụy và đáng tin cậy. 
 
Khi   phim,    yên lặng bên cạnh, kiên nhẫn quan sát. 
 
Khi  nghỉ ngơi, đủ loại đồ ăn và quà tặng  lượt  gửi  phòng. 
 
Dường như   quyết tâm   tất cả từ đầu, tái hiện  những ký ức của quá khứ. 
 
Đạo diễn dè dặt khuyên : 
 
“Tiêu Tiêu,   rõ giữa hai vợ chồng cô  chuyện gì, nhưng bộ phim  là dự án lớn nhất trong hơn ba mươi năm sự nghiệp của . 
 
“Vì ân tình  từng dành cho cô,  ơn,  ơn đừng chọc giận  !  cầu xin cô đấy…”