c.h.ế.t lặng. Không  vì tấm ảnh, mà vì   chắc   từng gửi nó cho ai. Đây là ảnh do  khác chụp, chụp lén nhưng lành tính.
 
Có thêm vài thứ khác. Một quyển sổ tay da. Trong đó ghi chi chít những ghi chú về : "thích  sách gì, dị ứng gì, ghét ăn cay, sợ bóng tối,  uống  cà phê mạnh"... Toàn bộ là về .
 
Tiếng bước chân từ hành lang vọng .  giật , đóng vội chiếc hộp , nhét  chỗ cũ.
 
Tần Dịch Thâm bước . Ánh mắt    đang thở dốc, tay run, mặt đỏ ửng.
 
"Em  thế?"
 
 c.ắ.n môi, giả vờ cúi xuống dọn sách: "Không  gì, chỉ  đụng cạnh bàn thôi."
 
Anh bước  gần,  xổm xuống, vén tay áo  lên. Chỗ đó  đỏ thật, do  đập  cạnh bàn khi hoảng loạn.
 
"Không  chăm sóc  chút nào,"   nhẹ như thở dài. Sau đó,  lấy từ túi áo một lọ kem nhỏ, thoa lên vết đỏ  tay . Ngón tay  lạnh, nhưng động tác  dịu dàng đến mức khiến   bật .
 
"Mai đừng dọn phòng nữa. Muốn  gì cứ để  mang sách lên."
 
  , định hỏi nhưng   nuốt ngược  trong. Không   hỏi từ . Hỏi vì    giữ ảnh ? Hỏi vì    âm thầm ghi nhớ  thứ về ? Hỏi vì     từ lâu nhưng vẫn im lặng cho đến tận ngày cưới? Hay là hỏi... vì  ánh mắt    lúc  giống như  chờ đợi khoảnh khắc  ,  lâu ?
 
Đêm hôm đó,    giường, lưng   cửa sổ, mắt mở to  bóng đèn ngủ.    đây   gọi là "thế " nữa  , khi mà  đó, từ đầu đến cuối, vốn dĩ chỉ  về phía .
 
Trước khi ngủ,  nhận  một tin nhắn. Là hình chụp một chiếc vòng cổ bạc nhỏ,  mặt đá hình giọt nước màu ngọc lam.
 
"Tặng em. Lúc  thấy em thích, nhưng   đủ lý do để tặng."
 
 nhớ rõ. Lần đó là ở buổi đấu giá,   ngắm chiếc vòng khá lâu, nhưng vì đắt quá nên chỉ   bỏ . Không ai chú ý đến điều đó.
 
Ngoài .
 
  ảnh chiếc vòng, lòng dấy lên những cảm xúc khó gọi tên.   vẫn nhắn : "Lý do bây giờ là gì?"
 
Một phút ,  trả lời: "Vì em là vợ ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/em-chua-tung-la-nguoi-thay-the/chuong-5.html.]
 
Ngày hôm ,  nhận  một tấm thiệp mời bằng lụa  đặt ngay ngắn  bàn ăn sáng. Tần Dịch Thâm vẫn  đó, cà phê đen trong tay, áo sơ mi trắng  cài hết cúc cổ, trông  lười biếng  cực kỳ gợi cảm. Kiểu đàn ông khiến    thể tha thứ cho cả tội... chiếm luôn ghế giữa của trái tim .
 
 cầm tấm thiệp lên,  dòng chữ in nổi "Private Dinner - Circle of Honor". Một sự kiện quen thuộc của giới tài phiệt, quy tụ những nhân vật  m.á.u mặt trong giới đầu tư, thậm chí cả chính trị và truyền thông.
 
 ngước mắt lên: "Anh định đưa em theo?"
 
"Ừ." Một từ ngắn gọn, dứt khoát, vô cùng Tần Dịch Thâm.
 
"Em  cần chuẩn  gì ?"
 
"Không. Tối 7 giờ xe sẽ đón em. Mọi thứ   sắp xếp ."
 
  hỏi thêm, nhưng trong đầu  "nhảy múa" loạn xạ. Không lẽ...  định công khai chuyện cưới vợ thật ?
 
Chiều hôm đó, cả một đội stylist đến biệt thự. Họ mang theo gần 20 bộ váy, giày, túi xách và phụ kiện. Quản gia  ngắn gọn: "Thiếu gia   cô mặc thứ gì  thấy thoải mái nhất."
 
 mất 30 phút để lựa chọn. Cuối cùng,  chọn một chiếc váy lụa màu sâm panh dài qua gối, đơn giản nhưng tinh tế, ôm dáng  đủ,  quá phô trương. Trang điểm nhẹ, tóc uốn gợn sóng, thêm đôi khuyên tai nhỏ xinh.
 
Lúc  bước xuống sảnh, Tần Dịch Thâm   chờ. Áo tuxedo đen, cà vạt nhung, phong độ đến mức khiến    đầu chạy trốn. Anh   từ đầu đến chân, ánh mắt   từ nào để diễn tả.
 
 cúi đầu theo bản năng: "Có... lố quá  ạ?"
 
Anh  trả lời, chỉ đưa tay , giọng trầm khàn: "Đi thôi. Hôm nay em sẽ là tâm điểm."
 
Độc đoán vạn cổ Liễu Như Yên. Đăng full trên youtube trước khi đăng truyện chữ trên đây nhé cả nhà. Youtube: https://www.youtube.com/@audiolieunhuyen
 nắm lấy tay , tim đập nhanh đến mức cảm giác như  bỏ quên bộ não ở phòng trang điểm.
 
Bữa tiệc  tổ chức tại một sảnh tiệc tầng thượng. Ánh đèn vàng dịu, rượu vang sóng sánh trong ly thủy tinh, tiếng nhạc cổ điển vang lên  .
 
Chúng   bước ,  ánh mắt  đổ dồn về phía . Người  bắt đầu thì thầm.   rõ vài câu: "Vợ mới của Tần tổng ?", "Không  tiểu thư nhà họ Tô ban đầu định kết hôn với   ?", "Cô  trông trẻ hơn,  giống tiểu thư thế gia lắm."
 
 siết nhẹ tay  theo bản năng. Tần Dịch Thâm dừng bước.  ngẩng lên , bắt gặp ánh mắt nghiêng nghiêng của ,  nhíu mày,  chút khó chịu. Anh buông tay  , đổi sang ôm lấy eo .