Em Gái Nhỏ Đã Trở Lại - Chương 115

Cập nhật lúc: 2025-06-25 23:48:41
Lượt xem: 67

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ôn Độ xong, lặng lẽ rời .

Cậu khác, trực tiếp đến cửa hàng tạp hóa, đặt mua một trăm quả trứng. Nghĩ đến việc trong nhà phụ nữ mang thai, hai đứa trẻ con, cộng thêm và Triệu Kiến Đông, tổng cộng là sáu .

Mỗi một quả trứng mỗi ngày, là hai trăm quả trứng.

“Chủ tiệm, mua hai trăm quả trứng. Ông cứ đếm , lát nữa qua lấy!” Nói xong, Ôn Độ rời .

Cậu nhớ mấy hôm nay thấy một ông lão dắt bò thành phố nên đến hỏi xem ông lão thể cung cấp sữa cho nhà mỗi ngày .

Ông lão gốc cây cổ thụ, qua khá đông, nhưng ai mua sữa của ông cả.

Ôn Độ tiến đến hỏi thẳng ông lão: “Ông ơi, sữa bán thế nào ?”

Ông lão Ôn Độ, cái bình trong tay , mới thong thả : “Bình to như của , ba hào một bình.”

Giá cũng khá đắt.

với một bình , mỗi trong nhà thể uống một cốc, tính là đắt.

Tra Vậy thì cho một bình . Bắt đầu từ ngày mai, ông thể giao sữa đến mỗi ngày ?

Ôn Độ thẳng: “Vậy thì cho một bình trước. Bắt đầu từ ngày mai, ông có thể giao sữa đến mỗi ngày ? ở trong con ngõ phía , ông qua sẽ thấy một cửa hàng tạp hóa. Đi thêm năm mươi mét, nhà cây đu đủ trước cửa là nhà . họ Ôn, đây là tiền sữa một tháng, thanh toán cho ông .”

Ôn Độ móc chín đồng, đưa cho ông lão.

Ông lão quanh quẩn ở đây nhiều ngày , một giọt sữa cũng bán , kết quả là hôm nay một đơn hàng lớn.

Mặc dù giao sữa mỗi ngày, nhưng một tháng chín đồng.

Ông lão vui mừng, bàn tay run run đưa : “Cậu đưa bình cho , vắt sữa cho ngay bây giờ.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/em-gai-nho-da-tro-lai/chuong-115.html.]

“Được.”

Mười mấy phút , Ôn Độ bưng một bình sữa đến cửa hàng tạp hóa. Người trong cửa hàng tạp hóa xếp trứng đặt giỏ lớn bên cạnh.

Ôn Độ , trả tiền: “Chủ tiệm, lát nữa sẽ bảo cháu mang giỏ qua cho ông.”

“Không vội, vội, chúng cũng cần dùng ngay.”

Chủ tiệm nhiệt tình.

Ôn Độ một tay bưng sữa, một tay xách giỏ trứng về nhà, cho Triệu Hiểu Phi sợ hãi.

“Em mua những gì thế ? Sao em mua nhiều trứng ? Công nhân ăn thịt mỗi ngày là xa xỉ lắm , còn cho họ ăn trứng nữa?”

Triệu Hiểu Phi tim đau như cắt, chỉ nghĩ đến việc những thứ biến thành tiền là đau lòng chịu nổi.

Ôn Độ đặt trứng lên kệ ngoài nhà: “Đây để cho công nhân ăn, mà là cho chúng ăn. Chị Tiểu Phi, mỗi sáng chị luộc sáu quả trứng. Mỗi một quả.”

“Ngoài , đây là sữa, nấu sữa tốn công. Phải đun lửa lớn, khi sôi thì tắt Bếp . Đợi đến khi sữa sôi nữa thì tiếp tục đun, lặp bốn, năm thể uống . Sau mỗi sáng đều mang sữa đến, em trả tiền rồi. Đến lúc đó phiền chị Tiểu Phi nhé.”

Triệu Hiểu Phi nấu sữa bước như , lập tức nghiêm túc ghi nhớ.

“Không phiền, gì mà phiền chứ?”

Trên bếp đang đun một nồi canh, giờ cũng gần xong .

Triệu Hiểu Phi nhấc nồi canh xuống, đổ sữa một nồi nhỏ khác để nấu thử. Theo lời Ôn Độ, chị đun đến thứ năm mới bưng sữa nhà.

Uông Bình cũng dậy sớm, bình thường khi nấu ăn Triệu Hiểu Phi cho chị . Không chị kiêng khem, mà là vì giờ chị thể ngửi mùi dầu mỡ, nên chỉ ngoài rửa rau và thái rau.

“Ăn sáng thôi.”

Triệu Hiểu Phi luộc sáu quả trứng, nhưng chị ăn.

Loading...